Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70


Lão tứ nhà họ Triệu càng nghe sắc mặt càng đen xuống, cuối cùng tức giận đến hai tay nắm chặt liền phải chạy ra ngoài đi.

“Không được! Tôi đi tìm Thẩm Viễn Chinh đòi một câu nói của hắn!”Chu Minh Lan thấy thế chạy nhanh cản người, “Ông chạy đến nhà họ Thẩm đòi câu nói cũng không vội vào lúc này, ông vẫn nghĩ trước về sau cùng một nhà anh hai ở chung như thế nào đi.

”Cùng lúc đó, Lý Anh cùng Triệu Miêu Miêu cũng đang cáo trạng với lão nhị nhà họ Triệu.

Hai người này lật ngược trái phải đen trắng, đem bản thân mình nói thành người bị hại.

Nhìn con gái ngồi trước mặt mình khóc như hoa lê dinh mưa, lão nhị cau mày, “ Hôn sự của Thẩm Thiên Bách cùng Đào Hoa là từ nhỏ đã được định ra, con cướp đi đối tượng của chị họ còn không biết xấu hổ ngồi đây khóc?”Trách không được vợ lão tứ sẽ nói ra một phen lời nói như vậy, hiện tại hắn xem như đã hiểu rõ.

Biết cha mình không dễ lừa gạt như vậy, Triệu Miêu Miêu hít hít cái mũi, ủy khuất ba ba nói: “Hiện tại coi trọng tự do yêu đương, không cho phép ép duyên, chúng con không có, là Triệu Đào Hoa không nói lý.

”Tục ngữ nói, lòng người đều là trời, liền tính lão nhị biết con gái mình làm việc không đạo nghĩa, không đúng, nhưng hắn ta cũng không hề trách móc con gái mình nặng nề, “Chuyện của con cùng Thẩm Thiên Bách tới đây dừng lại, ngày nào đó ba để cho mẹ con tìm cho con một gia đình trong sạch, con thu lại tâm tư của mình, đừng chọc cho bà nội tức giận.

”“……” Triệu Miêu Miêu trăm triệu không nghĩ tới cha cô ta sẽ quyết định như vậy, nháy mắt cả người đều không tốt, “Cha, đời này con chỉ gả cho Thiên Bách, những người khác con đều không cần!”Giọng của cô ta bén nhọn chói tai, lão nhị trừng mắt trâu nhìn cô ta, lúc này hắn ta thật sự nổi giận : “Mày không nghe lời liền cút ra khỏi cái nhà này cho tao, tao cảnh cáo mày, mày bước một chân ra khỏi cái nhà này thì đừng nghĩ trở về.

”Thời buổi này phòng ở không có cách âm, tiếng rống to của hắn làm cho người của hai nhà đều có thể nghe thấy.

Triệu Đào Hoa đang đỡ Tiền Bảo Như mới từ bên ngoài trở về đã bị hoảng sợ, cô không tự giác mà nắm thật chặt ngón tay, thật cẩn thận hỏi: “Bà nội, có phải cha con cùng bác hai đã trở về hay không?”“Chắc vậy, chúng ta vào nhà đi.

” Tiền Bảo Như so với Triệu Đào Hoa muốn bình tĩnh hơn nhiều, chân nhỏ bước từng bước vào sân, tư thế kia vừa thấy chính là người đứng đầu một nhà.

“Đào Hoa, con đi thông báo một chút, người hai phòng đều đến trong phòng bà mở họp đi.

”“Vâng, được” Triệu Đào Hoa gật đầu đồng ý, đi về nhà ở nhà mình trướcTrong lòng không cấm phỏng đoán: Hôm nay có phải muốn phân gia không a?Nếu có thể phân gia, vậy thật tốt quá…….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui