“ Bỏ đi bỏ đi, ngươi thích thế nào thì liền như thế đi! ” Miêu hậu cuối cùng thỏa hiệp, nàng đối với Miêu vương nói : “ Chuẩn bị chỗ ở cho ta, những ngày này ta muốn bồi Tu Linh.
”
“ Nàng là Miêu hậu, cung điện của nàng luôn được chuẩn bị sẵn.
” Nghe Miêu hậu nói muốn ở lại, đôi mắt vẩn đục của Miêu vương trở nên rạng rỡ.
“Hừ!” Miêu hậu hừ lạnh một tiếng, quay người đi ra khỏi cung.
Gặp qua Miêu vương Miêu hậu, Hàn Tu Linh lại dẫn Lãnh Ly đi gặp Đại tế ty.
Nhìn cung điện của Đại tế ty đối diện với cung điện Miêu vương phía xa, thảo nào giữa Miêu vương và Đại tế ty luôn có sự bất hòa như vậy, như câu nói một núi không thể chứa hai hổ, hai hổ đánh nhau, những người ngã xuống luôn là bách tính dưới chân núi.
Nhìn thấy Hàn Tu Linh đến, Đại tế ty ánh mắt dưới mạng che mặt màu đen ngạo mạn, trong mắt không coi nàng là công chúa.
Mà khi hắn trông thấy phía sau nàng là Lãnh Ly, sợ hãi đến nỗi hai chân khuỵu xuống đất, “ Thần nữ,thần nữ.”
Lãnh Ly cười nhạt một tiếng, Đại tế ty này lật mặt còn nhanh hơn lật sách.
“ Ngươi đứng lên đi.” Lãnh Ly thanh âm vô cùng băng lãnh, cảm giác xa cách.
“ Vâng vâng.” Đại tê ty từ dưới đất bò dậy sau đó lui sang một bên để Lãnh Ly ngồi lên bảo tọa.
Lãnh Ly cũng không khách khí, dù sao đối phó với Đại tế ty cũng không đơn giản như đối phó với Miêu vương.
Nếu như vẫn dùng thái độ kia đối phó với Đại tê ty, chỉ sợ một điểm hiệu quả cũng không có.
“ Thần nữ đột nhiên giá lâm, không biết có việc gì? ” Đại tế ty nhìn Lãnh Ly nịnh nọt, đối với Lãnh Ly trong lòng có cảm giác e ngại.
Hàn Tu Linh con mắt lạnh như băng lộ ra vẻ khinh thường.
Ngày bình thường luôn thấy Đại tế ty đối với phụ vương mình ốm năm yếu sáu, không ai bì nổi, không nghĩ tới hôm nay hắn cũng có bộ dạng khúm núm, nịnh nọt.
“ Ta không có chuyện gì chỉ là đến xem xem.” Lãnh Ly ngồi ở đó thần sắc nhàn nhạt, nàng liếc nhìn một vòng toàn bộ điện của Đại tế ty, thế mà so với cung điện của Miêu vương còn muốn tráng lệ hơn.
Toàn cung điện bài trí chói mắt, chắc chắn những năm gần đây hắn thừa dịp hỗn loạn kiếm được không ít chỗ tốt.
“ Vâng vâng, bọn thần đều là thần dân của thần nữ.” Đại tế ty không ngừng cong người, ánh mắt cũng không dám nhấc lên một chút.
“ Ta thấy cung điện này của ngươi toàn kỳ trân dị bảo, không bằng đưa một chút cho bách tính khó khăn thế nào? ” Lãnh Ly mang theo một tia giễu cợt nhìn Đại tế ty.
“ Thần nữ nói nói gì vậy, nếu như người muốn thần liền đưa cho người.” Đại tế ty đang lấy lòng, không phải Lãnh Ly nhìn không ra.
Nàng ngồi trên bảo tọa hung hăng vỗ vào tay vịn, “ Đại tế ty, ngươi thật to gan a, không nói cung điện so với Miêu vương còn tráng lệ hơn, này cả phòng bảo vật ngươi cũng dám trắng trợn bày ra.
Bách tính khó khăn ngươi không quan tâm, chỉ biết ăn uống hưởng lạc.
Ta nhìn vị trí Đại tế ty này là làm đến đầu rồi!”
Đại tế ty sợ hãi quỳ sụp xuống, dù sao Đại tế ty cũng là do thần nữ chọn ra.
Hắn có thể đối với Miêu vương không tuân theo, lại không thể bất kính với thần nữ.
“ Thần biết sai rồi thần biết sai rồi! ” Đại tế ty quỳ rạp trên mặt đất, luôn là không dám nhìn vào mắt Lãnh Ly.
“ Đã như vậy, có việc cần ngươi đi làm.” Lãnh Ly ngữ khí chậm dần, nhìn cũng không nhìn Đại tế ty một cái nói : “ Ta chuẩn bị để Tu Linh công chúa kế thừa vị trí thần nữ, những ngày này ngươi liền thủ xếp thủ hạ của ngươi truyền lời với bách tính, liền nói thần nữ đã quay về Miêu Cương, thuận tiện nhìn xem bách tính người nào mắc bệnh nan y nàng sẽ đến chuẩn đoán.”
“ Này...? ” Đại tế ty chần chừ, thế mà để nha đầu Hàn Tu Linh này trở thành thần nữ, không nói trước người khác, chính mình là người đầu tiên không phục, nhưng thần nữ thực sự bây giờ đang ngồi trước mắt mình, hắn cũng không thể nói cái gì không tốt.
Nhưng như này không có nghĩa là hắn thật sự khuất phục.
“ Có vấn đề gì sao? ” Lãnh Ly thấy hắn chần chừ không nhanh không chậm hỏi.
“ Không có vấn đề, thần nhất định toàn lực phối hợp.” Đại tế ty lập tức lắc đầu vô cùng cung kính nói.
“ Tốt, vậy ta liền chờ tin tốt của ngươi.” Lãnh Ly đứng dậy mang theo Hàn Tu Linh rời khỏi điện của Đại tế ty.
Ra đến bên ngoài, Hàn Tu Linh vội vã nói : “ Ngươi không nhìn thấy ánh mắt của hắn sao, hắn là một kẻ bằng mặt không bằng lòng, căn bản sẽ không đồng ý chuyện ta trở thành thần nữ.”
“ Ta muốn chính là bằng mặt không bằng lòng.” Lãnh Ly cười lạnh, “ nếu hắn lễ độ cung kính, đối với ta thuận theo, ta trái lại không biết nên làm thế nào là tốt.”
“ Ngươi muốn làm thế nào? ” Hàn Tu Linh lại hỏi.
“ Nếu đã không phục quản giáo, còn lưu lại làm gì.” Ánh mặt trời nóng như vậy, khóe môi Lãnh Ly cười băng lạnh như thế, Hàn Tu Linh từ trên người chỉ cảm thấy hàn ý của nàng đều lan sang mình.
Ngày thứ hai, Lãnh Ly mang theo Hách Liên Hiên và Hàn Tu Linh đi dạo trong thành.
Đi từ đầu đường đến cuối hẻm đều nghe nhóm người Miêu đang bàn luận chuyện thần nữ, coi như Đại tế ty kia làm việc đắc lực, hôm nay liền nhìn thấy được hiệu quả rồi.
Đối người Miêu mà nói, trong thâm tâm họ thần nữ quan trọng hơn Miêu vương và Đại tế ty, nói trắng ra, thần nữ chính là tín ngưỡng của họ.
“Mặc dù nói là ra ngoài để quan sát dân tình, ngươi vì sao bắt ta che mặt a? ” hôm nay Hàn Tu Linh mặc hoa phục của thần nữ, che mặt bằng lụa trắng, mặc dù nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nhưng dung mạo thanh tú cũng được coi là một mỹ nhân.
“ Người Miêu đã không thấy thần nữ hai mươi nam rồi, hôm nay ta để ngươi ăn mặc như thế chính là vì để bọn họ có thể tiếp xúc với thần nữ, để mọi người mau chóng chấp nhận ngươi như một thần nữ” Lãnh Ly cười một tiếng, sau đó chỉ vào Hàn Tu Linh la lớn : “ A, là thần nữ! ”
Nói xong, vốn dĩ mọi người đang đi trên đường quay đầu sang, liên tiếp nhìn về phía Hàn Tu Linh đang giật mình.
Bọn họ nhìn từ trên xuống dưới đánh giá nàng, hai mặt nhìn nhau, gãi gãi đầu.
Cuối cùng có một người phản ứng kịp, “ Thần nữ, thần nữ tại thượng! ” nàng quỳ xuống bên chân Hàn Tu Linh, vô cùng thành kính nhìn Hàn Tu Linh.
Hàn Tu Linh không biết nên làm như thế nào cho phải, ánh mắt nhìn về phía Lãnh Ly cầu cứu, lại thấy nàng đã kéo nam nhân của mình rời đi mấy bước.
Mọi người nghe nói thần nữ đến, chen chúc mà tới, mọi người đều quỳ lại dưới chân Hàn Tu Linh hy vọng sẽ cảm nhận được ân đức của nàng ấy, đắm chìm trong ánh sáng của nàng ấy.
Mà Hàn Tu Linh mới vừa bắt đầu không biết nên làm gì, trở thành hưởng thụ, cuối cùng nàng đứng trong đám đông cảm nhận cảm nhận sự tôn thờ.
Người, đều có tham vọng.
Lãnh Ly rõ ràng, Hàn Tu Linh cũng là như thế.
Trở lại Miêu cung vào buổi tối, Vu Càn Phong liền nói với Lãnh Ly, Đại tế ty nghe nói sự việc hôm nay, đã đứng ngồi không yên.
Hắn sợ Hàn Tu Linh trở thành thần nữ sẽ uy hϊếp đến địa vị Đại tế ty của mình, cho nên toan tính lại một lần nữa liên thủ cùng Hách Liên Trần đối phó bọn họ.
Lãnh Ly cười lạnh, lần trước quá vội vàng, mới không có thời gian xử lí chuyện của Đại tế ty.
Xem ra hôm nay phải dọn dẹp một chút, trên đường ít đá.
Hôm sau, Hàn Tu Linh dựa theo sai sử của Lãnh Ly sắp xếp tiệc trong Miêu cung, mời đến đại thần của Miêu Quốc còn có Đại tế ty.
Miêu vương thượng tọa, dưới bệ chia thành hai phe, trên bàn của tám vị thần tử, quỳnh chi ngọc lộ.
Giữa đại điện là Miêu nữ ca hát nhảy múa.
Bên này ăn uống thưởng vui, bên kia Lãnh Ly liền phân phó Vu Càn Phong lẻn vào cung điện của Đại tế ty tìm chứng cứ.
Trong đại điện yến hội đã tiến hành đến một nửa, Hách Liên Hiên ở cùng Lãnh Ly bên ngoài hành lang cung điện, để nàng dựa vào cơ thể mình nghỉ ngơi.
Qua thời gian một nén hương, Vu Càn Phong đầu đầy mồ hôi quay lại, hắn đem thư tìm được giao tới tay Lãnh Ly, thở hồng hộc nói : “ Ngoài ra còn có một bức thư Đại tế ty viết cho Hách Liên Trần vẫn không có gửi đi.”
Lãnh Ly nhìn chằm chằm một xấp thư dày trong tay, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía đại điện đang ca hát nhảy múa, tâm ngoan thủ lạt đến giờ đều giống như nàng!
Lãnh Ly tìm đến Hàn Tu Linh giao thư cho nàng ấy, để nàng ấy dựa theo phương pháp của mình mà làm việc.
Sảnh chính đại điện, các triều thần đang tỏ ra thích thú, nhìn qua các Miêu nữ xinh đẹp, còn có còn có vòng eo mềm mại của họ, mỗi người nhìn trong lòng đều ngứa ngáy.
“ Ngừng.” Hàn Tu Linh vẫn ăn mặc như thần nữ, nàng che mặt bước vào sảnh chính.
Người nào không biết thần nữ bây giờ chính là đang ở trong Miêu cung, nhìn thấy thần nữ xuất hiện, vốn dĩ đều đang ngả ngớn bây giờ đều trở nên trang nghiêm, quỳ rạp trên đại điện, trong một thoáng đại điện trở nên hoàn toàn yên tĩnh.
Hàn Tu Linh ánh mắt quét qua, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh.
Chỉ có Đại tế ty, mặc dù quỳ ở đó, nhưng lại không nằm rạp xuống.
Nàng chầm chậm đi đến trên đài, âm thanh như nước : “ Hai mươi năm này, nguyên nhân bởi vì mẫu thân ta, Miêu Quốc tứ phân ngũ liệt.
Nhưng lại không nghĩ tới có người thừa dịp nội loạn mà cấu kết với nước khác, mưu tính lật đổ Miêu Quốc.
Các ngươi nói một người như vậy giữ lại có tác dụng gì! ”
Đám người biến sắc, nội loạn là nội loạn, nhưng lại có người dám thông đồng với địch bán nước, vậy liền thành chuyện khác rồi.
Hàn Tu Linh thấy bọn họ ép người xuống thấp hơn, nàng giơ thư tín trong tay lên, “ Người ta nói chính là đang ở bên trong đại điện, mà ta còn nắm trong tay chứng cứ hắn cấu kết địch quốc.”
Mặt của Đại tế ty biến sắc có chút khó coi, bởi vì hắn không thể đọc rõ bức thư trên tay Hàn Tu Linh, trong lòng trở nên vô cùng thấp thỏm.
“ Đại tế ty, ngươi cảm thấy nếu là người thông đồng với địch quốc, phải xử trí như thế nào? ” Hàn Tu Linh đem vấn đề này ném cho Đại tế ty.
Đại tế ty tâm trạng sợ hãi, tự nhiên sinh ra dự cảm bất thường.
“ Dựa theo luật pháp của người Miêu ta, đương nhiên là phải cắt đứt tay chân.” Đại tế ty cố gắng trấn tĩnh bản thân, có lẽ Hàn Tu Linh không đề cập tới hắn.
“ Tốt!” Hàn Tu Linh nói mạnh mẽ, “Người tới, đem Đại tế ty kéo ra ngoài cho ta, cắt đứt tay chân.”
“ Ngươi ? ! ” Đại tế ty sợ hãi ngẩng đầu, hóa ra người Hàn Tu Linh nói chính là mình.
Từ bên ngoài cung điện đi tới hai thị vệ, còn không đợi bọn họ đến gần, Đại tế ty từ trên mặt đất đứng lên, chỉ vào Hàn Tu Linh nói : “ Ngươi có chứng cứ gì? ”
“ Chứng cứ chính là những thư tín trong tay ta! ” Hàn Tu Linh thanh âm bình tĩnh và mạnh mẽ vang lên trong đại điện, “ Toàn bộ những cái này đều là thư ngươi qua lại với Duyên Quốc Liễu quý phi và tam vương gia Hách Liên Trần ! ngươi nhìn thật kỹ một chút, nơi này còn có một phong thư chưa gửi, phía trên cư nhiên còn muốn bọn họ giúp ngươi nắm giữ quyền lực, lá gan của ngươi cũng quá lớn rồi ! ”
“ Ngươi dám can đảm nói, ngươi mới là giả......!.” Đại tế ty thần sắc đột nhiên biến đổi, lời nói đến một nửa liền nằm trong cổ họng không thể nói ra, hắn ôm lấy cổ của mình, thân thể bắt đầu không ngừng run rẩy.
.