Một đêm này Lãnh Ly ngủ thập phần không an ổn, lăn qua lăn lại dù là trong mơ hai hàng lông mày cũng nhíu chặt lại với nhau.
Càn Phong vừa đẩy nhẹ Lãnh Ly đã tỉnh giấc: "Làm sao vậy, có phải là người Tây Sơn đến rồi không?"
Càn Phong lắc đầu, chỉ chỉ sắc trời bên ngoài: "Mưa tạnh rồi trời lập tức liền sáng, ta cũng vừa xuống thạch thất kiểm tra, kẻ kia còn chưa có tỉnh.
Vương phi điện hạ, nên dậy thôi."
Lãnh Ly cố hết sức bò dậy, vết thương trên người trở nên đau buốt nhức nhối, nàng trong nháy mắt hoảng hốt, phân biệt không được mình là ở kiếp trước hay kiếp này.
Sau khi tỉnh táo, Lãnh Ly hung tợn bóp bóp cánh tay của mình, bức bách chính mình lập tức khôi phục thần trí, tình huống hiện tại tuyệt đối là lấy ít địch nhiều lấy yếu địch mạnh,nhất định phải bố trí cẩn thận mới có thể nắm được một cơ hội sống sót.
Lãnh Ly chỉ huy Càn Phong đem đống tro rải vào biển lại dọn dẹp hang động một phen nhìn qua không có dấu vết của người ở mới thôi.
Khó khăn lắm mới quét dọn xong hết thảy, Càn Phong liền đưa tay chỉ vào một chấm đen nhỏ trên mặt biển nói: "Vương phi điện hạ, ngươi nhìn, đó có phải thuyền của người Tây Sơn không?"
Khoảng cách thực sự quá ra, Lãnh Ly không dám chắc chỉ thấy chấm đen đang chuyển động về phía bọn họ, sau lại quét mắt xem xét tình hình trong sơn động lần nữa nói: "Bọn hắn cũng nên đến rồi.
dù có bao nhiêu người đến đi nữa chắc chắn phải để lại 2 người trên này canh giữ cơ quan.
Chúng ta liền phân chia một chút, người Tây Sơn đều đeo mặt nạ vóc dáng nhỏ gầy, ta xuống thạch thất giả làm hắn trốn trong cơ quan nhân cơ hội đánh lén.
Ngươi trốn sang kia, chờ bọn họ xuống hết liền giải quyết mấy người canh giữ đóng cơ quan lại tránh để bọn họ có cơ hội chạy mất.”
Phương pháp này không tồi chỉ là Lãnh Ly có nguy hiểm quá lớn.
khẳng định người xuống thạch thất sẽ chiếm số đông, nếu Càn Phong đóng cơ quan lại, những người kia chắc chắn phát hiện ra dị biến, kế hoạch sẽ bại lộ.
Lúc ấy, Lãnh Ly chỉ có thể gϊếŧ hết tất cả mới có cơ hội sống sót.
"Vương phi điện hạ, để ta xuống thạch thất đi.
Nguy hiểm như vậy ta không thể để ngươi đi mạo hiểm được.
Lãnh Ly ho khan một cái, giương cái túi nhỏ đựng đầy độc phấn, cười nói: "Ngươi không cần lo lắng cho ta, ta còn có cái này.
Lúc xuống ta sẽ thổi tắt toàn bộ đèn, thích ứng bóng tối một chút, khi bọn họ vừa bước vào liền phát động công kích, đánh cho bọn họ trở tay không kịp.
Tốt, bọn họ lập tức liền lên bờ, ngươi nhanh nhanh đi tìm một chỗ ẩn nấp đi."
Càn Phong biết không thể thay đổi được quyết định của Lãnh Ly , đành phải mở cơ quan nhìn nàng từng bước tiến vào bóng tối mới đóng lại cơ quan lại kiểm tra hết lượt trong hang động một lần nữa rồi mới lấp thân thể sau tảng đá to ngoài cửa hang.
Ước chừng qua nửa canh giờ, thuyền chở đám người Tây Sơn cũng cập bờ.
Vượt quá dự liệu của Càn Phong là phía trên thuyền nhỏ trừ bỏ chất đầy đồ ăn, nước ngọt cùng quần các loại cũng chỉ có 3 người.
Càn Phong kinh hỉ đến độ muốn điên cuồng gào thét, thật là trời giúp bọn họ.
những tưởng người Tây Sơn có ít cũng phải 18 đến 20 người không nghĩ tới chỉ có 3.
Ba người này vóc người đều nhỏ gầy, nhìn qua người Tây Sơn đóng giả thủy quái Càn Phong tổng cảm thấy người Tây Sơn đều có vóc dáng nhỏ gầy linh hoạt, không hề giống hải tặc bình thường tráng kiện uy mãnh.
Một người Tây Sơn cầm đầu chỉ huy hai người đem đồ ăn, nước ngọt một chuyến lại một chuyến chuyển vào trong hang, sau đó thuận tay vặn cơ quan ở giường đá.
Trái tim của Càn Phong như muốn trào ra khỏi cổ họng.
Nhìn thấy hai người Tây Sơn đem đồ vào thạch thất, chỉ còn lại người đứng đầu ở ngoài, liền thở ra một hơ, trong tay nắm chặt con dao gϊếŧ cá sắc nhọn đột nhiên xông tới hân lức người Tây Sơn còn chưa kịp phản ứng đóng cơ quan lại.
Lãnh Ly tiến vào trong thạch thất một bên thổi tắt những đèn thị nữ bên hành lang một bên mò mẫm bước đi trong bóng tối cố gắng để mắt có thể thích nghi.
Chờ đến lúc đi tới mật thất, mắt nàng đã có thể mình thấy mờ mờ.
người Tây Sơn bị trói cũng đã tỉnh trong miệng bị nhét vải không thể phát ra tiếng đang ô ô nghẹn ngào mà nhìn Lãnh Ly.
Lãnh Ly đối với hắn không chút khách khí, túm lấy đầu hắn đập mạnh vào tường đá.
Thuần thục đem quần áo của hắn cởi ra mặc lại vào người đeo mặt nạ, lại trói hắn thêm vài vòng chắc chắn mới thôi.
Vừa làm tốt đây hết thảy, liền nghe được âm thanh cơ quan.
Lãnh Ly biết người Tây Sơn đã đến, vội vàng giữ vững tinh thần, nắm chắc túi độc phấn trong tay từng bước hướng phía bậc đá đứng chờ.
Giường đá mở ra, từ trên bậc thang chậm rãi đi xuống hai người nhỏ gầy.
Hai người một trước một sau, trên người cõng túi vải, còn hợp lực vác theo một túi vải nữa.
Đi được quá nửa bậc thang, hắc y nhân phía trước hắc hắc cười hai tiếng nói:” Lão Bát ngươi nói lão Thập Nhất cũng thật giỏi đi.
Có thể ở chỗ tối tăm này ăn uống ngủ nghỉ cùng một đám hán tử không rõ sống chết hôi hám, đến cả đèn cũng không đốt, hắn cũng không chê khó coi!”
Hắc y nhân được gọi là lão Bát cũng cười đáp lại:”Ngươi ít nói hắn đi, Ngũ ca còn ở trên chờ đâu, nhanh chóng đem mấy thứ này chuyển vào trong ở trên còn mấy cái túi nữa đấy.
Xong sớm về sớm, không lẽ ngươi muốn ở chỗ này bồi tiếp lão Thập Nhất?”
"Ta mới không muốn bồi tiếp lão thập nhất! Lần này Phong Bạo quá lớn.
Ta đoán là phải mất mười ngày nửa tháng.
Không biết những thứ này có đủ cho lão Thập Nhất không.
Này, Lão Bát, chờ một chút, ta thắp đèn, mẹ nó, ở đây tối quá! "
"cạch cạch, cạch cạch" giường đá chậm rãi đóng lại.
Lão Bát lập tức đem túi vải ném xuống đất, quát khẽ: "Lão Cửu! Sự tình khả năng có biến!"
Lão Cửu vừa móc ra cây châm lửa chưa kịp đốt đèn bị lão Bát làm giật mình, cây châm lửa rơi xuống đất đánh bộp: "mẹ nó! Chuyện gì xảy ra!"
Lão Bát đè Lão Cửu lại, thấp giọng nói: "Phía trên cơ quan đóng lại rồi!"
Nghe Lão Bát nói, Lão Cửu cũng hơi nghi hoặc một chút nhưng cũng không có ý tứ giảm nhỏ thanh âm: "A? Chuyện gì xảy ra? Ngũ Ca cơ quan đóng lại rồi? Khụ khụ khụ, mẹ nó, có lẽ là Ngũ Ca cảm thấy đóng lại an toàn hơn?"
Lão Bát hung tợn đập cho lão Cửu một cái thật mạnh, Lão cửu phải kêu lên:” mẹ nó chứ! Người làm cái gì vậy?”
"Xuỵt, ngu ngốc! Nói nhỏ chút! Hẳn là có chuyện! Ngũ Ca trước nay chưa từng đóng cơ quan trên giường đá!"
Cùng Lão Bát Lão Cửu đồng dạng nghi ngờ chính là Lãnh Ly vô thanh vô tức đứng trong bóng đêm, Càn Phong nhanh như vậy đã đóng cơ quan? Chẳng lẽ là người đến đưa đồ ăn rất ít nên chỉ xuống có hai người? Hay là Càn Phong sợ nàng nguy hiểm không dám để nhiều người tiến vào? Bất luận tình huống gì đi chăng nữa, việc quan trọng trước mắt vẫn là giải quyết hai tên này đã.
Lãnh Ly liền từ trong bóng tối tiến lại chỉ cách lão bát lão cửu năm bước chân.
Có thể là hắn cảm nhận được áp lực từ trong bóng tối, Lão Bát Lão Cửu vừa quay đầu, liền thấy Lãnh Ly, hai người cùng nhau hít một ngụm lãnh khí!
Rốt cuộc là Lão Cửu gan lớn, hướng trên mặt đất "Phi" một tiếng nhổ một ngụm nước bọt, xắn tay áo liền hướng phía Lãnh Ly mắng mỏ: "Ta nói ngươi này lão thập nhất! Ở lại một mình ở nơi ma quái này nên não của ngươi cũng hỏng luôn rồi à? Giả thần giả quỷ đứng đấy làm lão tử giật cả mình!"
Lão Bát tương đối cẩn thận, giữ chặt Lão Cửu muốn đi qua, nheo mắt lại cố gắng nhìn về hướng Lãnh Ly , hơi không xác định mà hỏi: "Là.
.
.
Lão thập nhất sao?"
Lão Cửu đẩy Lão Bát, cười hắc hắc nói: "Mẹ nhà ngươi! Làm sao rồi? Chẳng lẽ đến cái địa phương quỷ quái này ngươi cũng muốn theo thần ma luôn rồi? Đây không phải lão thập nhất còn có thể là ai? Cái địa phương này cũng chỉ có lão thập nhất là vật sống thôi!"
Dứt lời Lão Cửu đi qua chỗ Lãnh Ly .
Lão Bát không kéo được người, gấp đến độ hô to: "Lão Cửu chậm đã! Hắn không phải lão thập nhất!"
Vừa dứt lời, Lãnh Ly trong tay độc phấn đã bay ra ngoài!
Chỉ nghe "Bịch" một tiếng, Lão Cửu đã ôm lấy đầu của mình nằm trên mặt đất, phát ra tiếng rêи ɾỉ thống khổ!
Lão Bát thấy tình thế không tốt, quay đầu liền chạy.
Lãnh Ly làm sao lại cho hắn cơ hội, một thanh ngân châm hướng lưng Lão Bát phóng tới!
Tuy nhiên người Tây Sơn thân thể nhỏ nhắn linh hoạt lúc ở trong nước, lúc trên đất bằng cũng như thế.
Ngân châm như mưa phóng tới vậy mà đều bị Lão Bát tránh thoát, bọp bộp bộp đều cắm vào vách tường đá phía sau.
Lãnh Ly trong lòng lộp bộp, ám tiễn không thành, chẳng khác nào cho Lão Bát cơ hội phản kích!
Lão Bát lúc này đã ẩn vào trong bóng tối, Lãnh Ly tìm kiếm bốn phía cũng không thấy bóng dáng của hắn, đoán chừng là trốn về phía cuối hành lang rồi.
.