Dù là Khương Vân Nhi cũng chưa có phản ứng lại, thậm chí nàng ta cho rằng bản thân xuất hiện ảo giác, hoặc là khuôn mặt ở trước mắt là dịch dung, nàng ta với Quân Phi Yến quen biết nhiều năm, đều là trong vòng quý nữ, ai có bộ dạng gì trong lòng đều biết rõ, vì thế nàng ta mới kinh hoàng, dung mạo dưới mạng che mặt này lại là Quân Phi Yến, đầu của Khương Vân Nhi nhất thời hỗn loạn.
Mà Tiêu Thành Vũ cũng vậy.
Trong khoảnh khắc Tần Lam khỏi bỏ mạng che mặt xuống, hắn ta lại chợt sản sinh ra một cảm giác tim đập mạnh và loạn nhịp, cảm xúc vô cùng không rõ.
“Sao thế? Khương nhị tiểu thư nhìn thấy ta rất hoảng sợ sao?”
Tần Lam nhìn Khương Vân Nhi, lạnh lùng hỏi.
“Ngươi làm sao? Không phải ngươi…”
Khương Vân Nhi ngạc nhiên lên tiếng, cuối cùng lại mở miệng nói lắp, con ngươi của đôi mắt co rút nhanh.
Tần Lam giống như không nhìn thấy sự kinh hoàng của nàng ta, ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng ta nói: “Không phải muốn đối chất với ta sao? Ta đang ở đây.
”
Khương Vân Nhi mở miệng: “Ngươi…”
Không đợi nàng nói hết, khoé miệng của Tần Lam nhẹ nhàng cong lên, tiếp đến nói: “Đối với chuyện Vân Trang Các ngày đó, ta đoán Khương tiểu thư ngươi vẫn muốn phủ nhận, nhưng ngươi đại khái quên mất một chuyện, hành tung Huyền Vương đi ngọc tuyền hoàng gia vốn dĩ là cơ mật, những người không có nhiệm vụ không thể nào biết được.
Nhưng tin tức này lục hoàng tử lại biết, bởi vì ngày đó đồng hành có lục hoàng tử, vì thế ta có lý do nghi ngờ, lục hoàng tử đem tin tức này tiết lộ cho ngươi, sau đó ngươi lại cố ý kích thích ta, để ta đến ngọc tuyền hoàng gia tìm Huyền vương gia, từ đó xém chút chết ở trong tay hắn ta, như vậy Quân gia và Huyền vương phủ liền sẽ rạn nứt, phải biết rằng Quân gia tận hiện là hoàng thương, còn Huyền vương gia là con trai được đương kim thánh thượng sủng ái nhất, thần tử trung thành nhất của hoàng thượng và con trai yêu thương nhất đấu đá đến hai bên đều thiệt, vậy ngư ông sẽ được lợi, ngư ông này là ai, tất nhiên không cần ta nói nhiều, mà gần đây nghe nói lục hoàng tử có ý cưới Khương nhị cô nương, vậy Khương nhị cô nương muốn thân phận càng lên một tầng cũng có nguyên nhân đúng không?”
Giọng nói của Tần Lam bình thường, nhưng nói ra lại là lời kinh thế hãi tục.
Mặt của mọi người đều biến sắc, cũng không dám thở mạnh.
Trời ạ!
Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?
Sao chuyện lại phát triển thành bộ dạng này?
Bọn họ đã nghe bí mật lớn khó lường gì vậy?
Mẹ ơi! Bây giờ đi vẫn còn kịp không?
Đây vốn ban đầu không phải là một chuyện mối quan hệ bất chính, Quân gia đại tiểu thư háo sắc thành tính lén nhìn Huyền vương gia tắm, sao vừa mới chớp mắt, đã liên lụy đến nhị tiểu thư nhà họ Khương còn có lục hoàng tử vậy?
Kinh hoàng nhất chính là Tiêu Thành Vũ.
Hắn ta gần như khiếp sợ nhìn về hướng Tần Lam, cũng chính vào lúc này, hắn ta nhìn thấy rõ ràng, đại tiểu thư Quân gia này chính là xông về hắn đến, Quân Phi Yến đang chống đối hắn.
Cuộc trò chuyện này kết thúc, chỉ xém nữa là cái mũ “tạo phản” đội lên trên đầu hắn rồi!
“Ngươi, ngươi nói bậy cái gì!!? Căn bản không phải như vậy, chuyện này…”
Khương Vân Nhi cũng bị lời nói này của Tần Lam làm cho kinh ngạc đến đầu muốn nổ ra, đương nhiên nàng ta biết lời nói này của hôm nay truyền ra ngoài tạo thành ảnh hưởng đối với Khương gia của bọn họ còn có lục hoàng tử lớn như thế nào, ngay tức khắc phẫn nộ cãi lại.
Thế nhưng cùng lúc tức giận, lời còn chưa nói ra miệng, chỉ nghe thấy một tiếng cười nhẹ vang lên, nhìn nghe thấy giọng nói của Tiêu Thành Vũ vang lên: “Quân đại tiểu thư, lời nói của ngươi rất không có đạo lý, phải biết rằng lời từ miệng ra, hoạ từ miệng vào, bất kể việc gì đều cần chứng cứ rõ ràng, bổn hoàng tử quả thực biết tin tức thất hoàng tử đi ngọc tuyền hoàng gia, nhưng biết tin tức này không chỉ có bổn hoàng tử, lời nói này của ngươi, quả thực chống đối bổn hoàng tử, không chỉ khiến danh tiếng của bổn hoàng tử bị thiệt hại, càng để bổn hoàng tử rơi vào hoàn cảnh vô tình vô nghĩa, bổn hoàng tử đối với cống hiến của Quân gia với Đại Hạ vô cùng nể phục, mà quan hệ với thất hoàng tử càng hoà thuận, nhưng hôm nay Quân đại tiểu thư tung tin đồn nhảm một phen, thật sự khiến có bổn hoàng tử rất không chịu nổi.
”.