Mấy người thường xuyên làm việc với Vũ Hoàng Huy và Kiều Hạ Linh cũng nói thêm vào: "Phải đó, bình thường con bé này rất hậu đậu hay làm trái ý sếp với lại nhìn cô ta ốm yếu như thế làm sao mà câu dẫn sếp được chứ".
Tô Diệu liền lên tiếng giải thích: "Nhưng rõ ràng cô ta biến mất cùng lúc với anh mà...cô ta biết anh bị dính thuộc kích dục cho nên mới thừa cơ ra tay câu dẫn anh".
Vì quá nôn nóng mà Tô Diệu đã quên mất giới hạn dừng ở đâu, sau khi nói ra mấy chữ đó cô liền hoảng hốt im miệng lại.
Vũ Hoàng Huy nhìn Tô Diệu bằng ánh mắt nghi hoặc: "Sao em biết anh bị dính thuốc kích dục...hay chính em là người bỏ nó vào rượu của anh???".
Tô Diệu liền lắc đầu phủ nhận đồng thời đổ tội cho Kiều Hạ Linh: "Chắc chắn là con tiện nhân này làm...em sẽ bảo phòng nhân sự xa thải cô ta".
Vũ Hoàng Huy thở hắc ra một cái tỏ rõ thái độ không vui: "Từ bao giờ trưởng phòng có quyền sa thải nhân sự riêng của tổng giám đốc vậy hả?".
"Em" Tô Diệu ngượng ra mặt.
"Lần sau mà còn làm loạn như vậy thì em tự nộp đơn xin nghỉ việc luôn đi anh không muốn mất luôn tình bạn giữa chúng ta vì những chuyện không đáng đâu".
Tô Diệu một phen quê độ trước bàn dân thiên hạ liền hằn hộc bỏ đi một mạch không thèm nhìn ai.
Vũ Hoàng Huy quay sang nhìn Kiều Hạ Linh bị tát hai cái gò má sưng đỏ thì không tránh khỏi đau lòng, anh giả vờ nghiêm khắc lên tiếng: "Còn con nữa Hạ Linh sao khi không lại dính đến mấy chuyện um sùm với trưởng phòng Tô vậy?".
"Tối qua con uống hơi say nên rời tiệc sớm...trưởng phòng Tô nghi ngờ con cũng phải thôi...con xin lỗi".
"Hừ...còn không mau lên phòng chú giúp chú sắp xếp hành lý để tối còn về thành phố A...chậm trễ chú nhất định sẽ phạt con thật nặng đó" Vũ Hoàng Huy giả vờ giận dữ bảo.
Kiều Hạ Linh gật gật đầu: "Dạ con đi ngay đây".
Mấy nhân viên khác đang đứng hóng chuyện thấy thái độ không vui của Vũ Hoàng Huy liền tự động giải tán không dám tụ tập cũng không dám bàn tán xôn xao nữa.
Kiều Hạ Linh đi theo Vũ Hoàng Huy rồi mọi người mới dám xì xầm khẽ với nhau vài ba lời.
"Ê tội nghiệp con bé Hạ Linh ghê tự dưng bị trưởng phòng Tô kiếm chuyện".
"Cũng phải thôi ai trong công ty cũng biết trưởng phòng Tô có tình ý khác với tổng giám đốc còn Kiều Hạ Linh thì lại là thư ký riêng ở bên cạnh tổng giám đốc mọi lúc mọi nơi nên trưởng phòng Tô ghen là phải rồi".
"Côn suy đoán lung tung thôi tôi nghe nói trưởng phòng Tô với vợ của tổng giám đốc là bạn thân, cả người bọn họ đều là bạn cùng khóa đó nha".
"Ôi, nhìn qua là tôi đã biết trưởng phòng Tô không phải bạn tốt rồi có người bạn tốt nào lại đi dòm ngó chồng của bạn mình đâu chứ".
Vũ Nhiễm liền khẽ lắc đầu lên tiếng: "Thôi đi mấy bồ ơi đó là chuyện của tổng giám đốc và trưởng phòng Tô không có liên quan gì đến chúng ta hết cứ nói bóng nói gió cấp trên nghe được là rước họa vào thân đó, Hạ Linh không làm gì cũng bị dính chưởng kia kìa".
Đám đông cùng gật đầu tán đồng: "Vu Nhiễm nói đúng, thôi tiếp tục ăn chơi hưởng thụ kỳ nghỉ của mình đi lo chuyện bao đồng làm gì".
Thế là đám đông giải tán mà sau đó cũng chẳng ai dám nhắc lại chuyện này vì sự bị sa thải khỏi công ty.
Kiều Hạ Linh vừa bước vào phòng của Vũ Hoàng Huy anh liền đóng sầm cửa lại vào kéo cô vào lòng, giọng nói ân cần vang lên: "Hạ Linh, lúc nãy trưởng phòng Tô không có làm quá lên với con chứ?".
Kiều Hạ Linh nghẹn ngào nước mắt lả chả bắt đầu rơi xuống: "Chú đừng nên qua lại với con nữa thì hơn...chuyện chưa có gì mà con đã bị trưởng phòng Tô cho hai cái bạt tay vào mặt rồi nếu chú vẫn còn tiếp tục thân thiết với con e rằng có ngày cô ta sẽ giết chết con mất".
Vũ Hoàng Huy liền đưa tay nâng cằm của Kiều Hạ Linh lên rồi nhíu mày tỏ vẻ đau lòng: "Cô ta ra tay đúng là nặng quá rồi...không thèm nể mặt chú luôn".
Kiều Hạ Linh tỏ vẻ ủy khúc nấc lên từng tiếng: "Dù sao người ta cũng là bạn thân của tổng giám đốc, chị em thân thiết với phu nhân tổng giám đốc...người ta đối với một cô thư ký làm việc theo hợp đồng làm sao nể nang gì được...người ta còn hâm dọa sẽ đuổi việc con kia kìa".
Vũ Hoàng Huy duỗi tay ra lau nước mắt trên gương mặt kiều diễm của Kiều Hạ Linh: "Chú nhất định không để cô ta làm thế đâu con yên tâm đi".
Kiều Hạ Linh liền đẩy Vũ Hoàng Huy ra rồi tỏ thái độ xa lạ: "Nếu tổng giám đốc không cần con thu dọn hành lý giùm vậy con về phòng đây".
Vũ Hoàng Huy tỏ vẻ mất mát: "Hạ Linh con nói vậy là có ý gì?".
"Chú vẫn bao che cho trưởng phòng Tô còn gì, chú biết cô ấy bỏ thuốc kích dục vào rượu của chú vẫn để yên cho qua...Đêm qua con vì chú mà mất đi sự trong trắng của mình, chỗ đó vẫn còn rất ê ẩm đi đứng cũng cảm thấy khó khăn, thứ quý giá nhất của con chú cũng lấy rồi vậy mà chú vẫn trơ mắt nhìn con bị người ta ức hiếp".
Vũ Hoàng Huy lúc này mới nhoẻn miệng cười: "Con còn quá ngây thơ rồi Hạ Linh à, chú làm vậy để nhân viên trong công ty khỏi dị nghị này nọ về con thôi, chờ chuyện này lắng xuống chú sẽ tìm cơ hội dạy cho trưởng phòng Tô đó một trận nên thân...chú muốn chờ sau khi giải quyết xong thủ tục ly hôn với vợ chú mới công khai mối quan hệ của chúng ta sau đó cưới con làm vợ vì không thích nhìn con chịu thiệt thòi và sự phỉ báng của người đời... nếu muốn ngay bây giờ con có thể công khai với mọi người con là người phụ nữ của chú xem lúc đó ai dám làm gì con".
Kiều Hạ Linh ngạc nhiên đến đơ người mất cả phút mới lên tiếng hỏi lại: "Chú nói thật sao??? Tất cả đều vì con".
Vũ Hoàng Huy kéo Kiều Hạ Linh vào lòng âu yếm rồi nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy sự yêu thương dịu dàng: "Đương nhiên rồi chú muốn cho con danh phận đường đường chính chính xuất hiện bên cạnh chú chứ không muốn con phải làm tiểu tam phá vỡ hạnh phúc của người khác".
Kiều Hạ Linh nhoẻn miệng cười tỏ vẻ cảm động: "Chú yêu con đến vậy?? Vì con mà có thể từ bỏ hình mẫu lý tưởng xây dựng bao nhiêu qua".
Vũ Hoàng Huy ôm chặt Kiều Hạ Linh vào lòng: "Có gì mà không thể chứ, so với cái hư danh đó thì thân thể của con thực tế hơn nhiều".
Kiều Hạ Linh đánh yêu vào ngực của Vũ Hoàng Huy mấy cái rồi lên tiếng giả vờ trách móc: "Chú xấu tính quá đi toàn nghĩ đến cái đó của con thôi".
"Lồn con đẹp nên chú yêu là phải rồi".
"Thế chú yêu con hay yêu lồn con hơn".
Vũ Hoàng Huy nhéo mũi của Kiều Hạ Linh một cái: "Vậy mà cũng hỏi đương nhiên là yêu cả hai rồi".
Kiều Hạ Linh liền kiễng chân lên hôn môi của Vũ Hoàng Huy: "Con cũng yêu chú".
"Sau này con chính thức về sống bên cạnh chú rồi thì vui biết mấy...chú có thể đụ con bất cứ lúc nào chú muốn".
"Lúc đó con là vợ chú không muốn cho chú đụ cũng không được".
Vũ Hoàng Huy nhìn xa xăm: "Hy vọng thủ tục ly hôn có thể giải quyết nhanh chóng để chú có thể sớm được sống bên cạnh con".