Duệ Phi Xem Như Ngươi Lợi Hại


Sương Sương chăm chú nhìn nàng, ánh mắt lợi hại giống như mắt mèo trong đêm đen, Tử Diên đón ánh mắt chăm chú của nàng, không có chút trốn tránh, con ngươi trong suốt, muốn bao nhiêu chân thành liền có bấy nhiêu chân thành.
Thật lâu sau, Sương Sương mới dời tầm mắt, trong mắt bình tĩnh không gợn sóng hơi lóe ra một tia tán thưởng, có thể bị nàng nhìn chằm chằm như vậy mà không sợ hãi, đã nói lên độ chân thành của Tử Diên có thể tin cậy.
“Tốt lắm, về sau ngươi liền ở lại bên người ta đi!”

Hốc mắt Tử Diên hồng hồng toát ra thần thái vui sướng “Cám ơn tiểu thư”
“Ân, ngươi cũng đừng quỳ, về sau ở trước mặt ta không cho phép quỳ xuống”
Tử Diên kinh ngạc, dùng sức gật gật đầu, lập tức ở trên đất đứng lên “Tử Diên nhớ kỹ”
Sương Sương giương mắt nhìn bên ngoài, mặt trời đã sớm cao lên đến đây, không khí lạnh lạnh mang một chút mùi hoa nhàn nhạt, cả người cũng thả lỏng không ít.
“Tử Diên, ta chưa bao giờ bạc đãi người một nhà, cho nên, ngươi trăm ngàn lần đừng làm cho ta thất vọng” Nàng dừng một chút, tiếng nói thanh thúy như ngọc mang theo vài phần lãnh ý vang lên “Hậu quả, ngươi thừa nhận không được”
Nhẹ nhàng vài câu, mạnh mẽ va chạm tâm Tử Diên, nàng kiên định nói “Tiểu thư, Tử Diên nhất định sẽ đem hết toàn lực làm tốt tất cả mọi chuyện”
Sương Sương đứng lên, tóc dài như mực rơi xuống, nàng một thân áo trắng, từng cơn gió nhẹ thổi qua, tay áo bay bay, đẹp không nhiễm một hạt bụi nhỏ.

“Ân, trà đã muốn lạnh, ngươi đi pha một bình nữa đi” Nàng thản nhiên phân phó.
“Là” Tử Diên cầm ấm trà, nhanh chóng cáo lui.
Sương Sương thong thả chậm rãi bước tới trước cửa sổ, con ngươi tinh xảo giống như tụ mọi ánh sáng của vạn vật, tròng mắt lưu chuyển, linh khí toát ra, một tay nàng vỗ về đóa hoa hồng lửa đỏ nở rộ ở gần cửa sổ, giây tiếp theo, một đoán hoa tuyệt đẹp liền rõ ràng từ phía trên rơi xuống, rơi xuống bên chân Sương Sương.
Sương Sương cúi đôi mắt đẹp, môi phấn nộn như hoa anh đào gợi lên nụ cười mê động lòng người, nguyên lai, sử dụng dị năng, là đơn giản như thế: Chỉ cần nàng sử dụng ý niệm tưởng tượng ra dạng vũ khí nào, như vậy, không khí sẽ lập tực ngưng tụ thành thứ vũ khí mà nàng muốn, tùy nàng khống chế.
Con ngươi bóng lưỡng lóe ra quang mang lóa mắt, Sương Sương sợ hãi than: Siêu năng lực hoa hoa lệ lệ này, thật sự là đập chết tàn khốc! Bất quá, hơi có đắc ý như vậy chưa đủ, cái dị năng này có nho nhỏ khuyết điểm duy nhất, chính là nàng không thể làm cho không khí biến thành trang bị súng ống tiên tiến của thế kỷ 21, nàng không thể làm được, chỉ có thể dùng vũ khí lạnh ở cổ đại. Nếu không, phòng Bạch Vân Mạt cách đó không xa, đã sớm bị hỏa tiễn của nàng bắn tan. Nhưng mặc kệ nói thế nào, có thể có được siêu năng lực khống chế không khí đã rất uy vũ phong cách, nàng vẫn biết thỏa mãn!

Về sau lại có ai không dài mắt chọc nàng, liền rõ ràng muốn rơi đầu, ha ha ha! Sương Sương trong lòng mừng rỡ nở đầy hoa tươi.
Bên kia, nhị phu nhân sau khi nghe được Bạch thượng thư lớn tiếng căn dặn, liền vừa sợ vừa tức. Bạch Sương Sương này rất kiêu ngạo, thậm chí ngay cả lão gia cũng sợ hãi bảo vệ nàng như vậy, nhưng làm sao dám đi trút giận nữa, phía trước có hai người Bạch Vân Mạt, lại có Quế Hương máu chảy đầm đìa bài học xảy ra trước mắt, chính là lại không cần suy nghĩ, cũng biết không thể chọc Bạch Sương Sương, cuối cùng Bạch Vân Mạt chỉ có thể nuốt máu cùng hàm răng bị đánh rớt.
***
“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Bạch thượng thư Trưởng nữ Bạch Vân Tịch, phẩm hạnh dịu dàng, hiền lương thục đức, tài nghệ vẹn toàn, bên ngoài xuất sắc bên trong trí tuệ, cùng Hạo vương quả thật trời đất tác thành, hôm nay Trẫm đặc biệt hạ ý chỉ, ban thưởng Bạch Vân Tịch làm Chính phi của Hạo vương, hai người tùy ý thành hôn, khâm thử” Tổng quản thái giam tay cầm thánh chỉ màu vàng sáng chói tiếng nói the thé đặc biệt, trầm bổng du dương đọc xong mấy câu mà làm phấn khởi lòng người .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận