“Tạ chủ long ân” Lấy Bạch thượng thư dẫn đầu, mọi người vô cùng vui mừng dập đầu cảm tạ Hoàng đế hạ chỉ Tứ hôn.
“Bạch tiểu thư, nô tài cần phải nói tiếng chúc mừng với ngươi” Đem Thánh chỉ vô cùng thiêng liêng cuốn tốt, Thái giám khuôn mặt trang điểm so của với nữ nhân còn trắng, mặt mày hớn hở đem nó chuyển đến trong tay Bạch Vân Tịch.
Hai tay Bạch Vân Tịch khẽ run lên, con ngươi dịu dàng ngập nước chăm chú nhìn cuộn màu vàng sáng chói trong tay, hơi nước ở trong con ngươi tràn ngập, cảnh tượng trước mắt cũng bắt đầu mơ hồ, giống như là mình đưa người vào trong cảnh mơ, luôn có chút thiếu chân thực.
Ngón tay nắm thật chặt, khẩn thiết cảm nhận được thánh chỉ tồn tại, nàng khẽ mỉm cười, cúi đầu về phía Thái giám “Cám ơn An tổng quản”
Hắn đưa tay đỡ lấy Bạch Vân Tịch, cười nói “Sao Bạch tiểu thư có thể làm như vậy, chưa tới chẳng bao lâu nữa, ngài nhưng chính là Hạo vương phi, đây không phải là giết chết nô tài sao?” Hắn đi theo bên người Hoàng đế hầu hạ, ngày sau thân phận Bạch Vân Tịch nặng nhẹ, hắn tự nhiên là trong lòng cất gương sáng.
“An tổng quản đây là nói cái gì” Bạch thượng thư tiến lên, dáng vẻ vui mừng đầy mặt, che dấu không được đường làm quan rộng mở “Tịch nhi nàng còn nhỏ, còn có rất nhiều chuyện không hiểu, sau này, còn cần An tổng quản ngài chỉ điểm nhiều hơn mới đúng”
“Lão gia nói đúng” Nhị phu nhân cười đến miệng toe toét, nàng một tay kéo Bạch Vân Tịch qua, nói “Tóm lại, làm phiền An tổng quản”
Trên mặt An tổng quản là một đống tươi cười, vô tình khiến cho dấu vết năm tháng ở đuôi mắt thoạt nhìn có vài phần buồn cười “Bạch tiểu thư trí tuệ hơn người, nhận biết đạo lý quan trọng, nhất định sẽ thận trọng từ lời nói đến việc làm, trở thành nàng dâu tốt của Hoàng thượng”
Người thôi, đều hiểu được nhìn tình thế ngửi hướng gió, giống như An tổng quản đang ở Đại nội Hoàng cung vậy, nửa đời người tìm tòi lòng người, tâm tư đã có thể hiểu biết tinh ranh.
Bây giờ Hạo vương là một trong những người thừa kế ngôi vị Hoàng đế, đại đứng đầu, nếu hắn thuận lợi lên làm Hoàng đế, Bạch phủ cũng liền theo giá trị con người tăng vọt, cho nên, nhân cơ hội này cùng Bạch thượng thư làm tốt quan hệ, vậy đối với mình tóm lại là có lợi mà không có hại.
“An tổng quản quá khen, Vân Tịch tài hèn học ít, tất cả còn làm phiền An tổng quản tốn nhiều tâm tư chỉ điểm mới đúng” Bạch Vân Tịch mặt như hoa đào, thanh âm mềm mại nhu mì, người xem thật sự là càng xem càng đáng yêu.
Trên đời này sao có nữ tử ôn nhu như vậy!
“Khó trách có thể làm cho lãnh khốc Hạo vương ái mộ luyến tiếc như vậy, Bạch tiểu thư là nữ tử có tri thức hiểu lễ nghĩa như vậy, có người nam nhân nào thấy có thể không động tâm chứ?”
Trên khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn của Bạch Vân Tịch nhiễm ngượng ngùng đỏ ửng, Bạch thượng thư sang sảng cười “An tổng quản đây là coi trọng tiểu nữ”
Tuyên đọc thánh chỉ, An tổng quản liên chuẩn bị Hồi cung phục lệnh.
Khi đến cửa, phúc chốc An tổng quản nhỏ giọng hỏi “Thượng thư đại nhân, sao vừa rồi không nhìn thấy Tam tiểu thư?”
Bạch thượng thư ngẩn người, trong con ngươi xẹt qua một chút dị sắc, hắn cười gượng hai tiếng nói “Hôm nay thân thể Sương Sương không thoải mái, đang ở trong sân nghỉ ngơi”
Đáy mắt An tổng quản xẹt qua tinh quang, tươi cười có chút ý vị thâm trường, hắn sát lại gần Bạch thượng thư, thấp giọng nói “Thượng thư đại nhân, đã nhiều ngày kinh thành nghe đồn chính là rất náo nhiệt, ngay cả hoàng thượng cũng đều nghe nói. Vậy sau này a, ngài cần phải đối đãi Tam tiểu thư thật tốt, không chừng ngày nào đó, có thể nàng chính là nữ tử tôn quý nhất trong Thiên hạ này”
Hắn là tâm phúc bên người Hoàng đế, có cái gì biến động nhỏ, hắn nhất định là trước hết nghe thấy xuất động tĩnh. Biết rõ Vân Tịch cùng Hạo vương sắp thành thân, hắn, hắn còn ở trước mắt Bạch thượng thư nói lời này, trong lời nói của hắn ám chỉ, Bạch thượng thư tâm như gương sáng.
Tròng mắt Bạch thượng thư vòng vo mấy vòng, hết thảy hiểu rõ cho tâm “Sương Sương là nữ nhi lão phu, đương nhiên Lão phu yêu thương nàng, không cho nàng chịu nửa phần oan ức”
“Tốt lắm, nô tài ở chỗ này đã đủ lâu, là nên Hồi cug phục mệnh đi” An tổng quản híp mắt một cái, khi lên đến trên xe ngựa, lại vén rèm lên, nói một câu với Bạch thượng thư.
“Bạch thượng thư, chúc mừng nha”