Duệ Phi Xem Như Ngươi Lợi Hại


“Lâm vương sao lại đến chỗ ta thế này?” Sương Sương đứng lên, sửa lại áo choàng ở trên người, bên môi gợi lên độ cong cười như không cười.
Tiêu Hàn Lâm nhìn nàng, mâu quang hơi trầm, nàng hôm nay so với mới gặp, mặc dù trong trẻo nhưng lạnh lùng như trước, nhưng giữa dung mạo xinh đẹp lại sinh ra tia lười biếng của tiểu nữ tử, cứ nhìn ở trong mắt như vậy, chọc ghẹo lòng người, loạn lòng người nhớ mong.
Quả nhiên là, vưu vật trời sinh!
“Bổn vương nghe nói, lễ vật mỗi lần đưa tới, Sương Sương đều giống nhau không để lại khiến nha hoàn vứt bỏ” Tiêu Hàn Lâm cả người to lớn ngồi đối diện với nàng, con mắt hẹp dài thêu hoa thẳng tắp nhìn Sương Sương, ở chỗ sâu trong đôi mắt ẩn một chút không vui “Cho nên, hôm nay bổn vương tự mình tới cửa, hỏi một chút Sương Sương yêu thích”
Tay bưng trà của Sương Sương hơi chậm lại, ánh mắt đung đưa đảo qua gương mặt anh tuấn của Tiêu Hàn Lâm, đôi mi thanh tú khẽ nhếch.

Nam nhân này da mặt thật là dày, lần trước còn gọi nàng là Bạch tiểu thư, lúc này mới tặng vài lần lễ vật, liền đổi giọng gọi Sương Sương, còn đương nhiên như vậy, làm như hắn cùng nàng giống như rất quen thuộc.
“Lâm vương, ngươi muốn theo đuổi ta sao?” Sương Sương khẽ nhấp trà, đặt câu hỏi đi thẳng vào vấn đề.
Theo đuổi?
Tiêu Hàn Lâm mê man, cái gì gọi là “Ngươi muốn theo đuổi ta sao?”
Vì sao hắn lại không hiểu?
Thấy trên mặt hắn viết không hiểu, Sương Sương cười cười, làm sao nàng liền đã quên năng lực lý giải của cổ nhân có hạn chứ?

“Lâm vương, ngươi muốn thú ta sao?” Vẫn là đổi một cái phương thức dễ hiểu hơn đi.
Tử Diên trừng trừng con ngươi, làm sao tiểu thư có thể chủ động hỏi vấn đề như vậy chứ? Nhưng lại mặt không đỏ tim không đập.
Khuôn mặt tuấn tú của Tiêu Hàn Lâm xẹt qua tia hiểu rõ, cuối cùng hắn cũng lý giải đến hàm nghĩa “Theo đuổi”, nhưng mà Sương Sương thẳng thắn đặt ra câu hỏi làm ột đại nam nhân như hắn lại có ngắn ngủi kinh ngạc.
Bạch Sương Sương này thật đúng là không hiểu rụt rè a!
Nhưng mà… Thú vị, chính là hợp ý hắn!
Ánh mắt thêu hoa lộ ra ý cười, Tiêu Hàn Lâm thẳng thắn “Đúng, bổn vương muốn ngươi, làm Lâm vương phi của ta”
Hắn dùng là chữ mệnh lệnh “Muốn” này, mà không phải trưng cầu ý kiến của Sương Sương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận