Đừng Chúc Tớ Hạnh Phúc, Khi Bên Cạnh Tớ Không Phải Cậu

Tại một nơi khác, nơi này là một quán caffe nhỏ.
Xung quanh trang trí theo kiểu nông thôn dân dã, bằng 1 mái lá dừa gần gũi.
Bàn ghế cũng thô sơ, nhỏ gọn .
Tại 1 cái bàn trong góc quán, có 3 chàng trai ngồi đấy, vẻ mặt họ khá căng thẳng, có phần khó hiểu.
-Có việc gì
1 chàng lên tiếng, vẻ mặt khó chịu cùng với sự tức giận. 2 người này đúng là không có phép lịch sự tối thiểu. Tự nhiên tới nhà gọi cậu ra, rồi lôi cậu đi 1 cách lố bịch nhất để giờ cậu chỉ mặc mỗi cái quần sọt ngắn, đi đôi dép lê . Trông đúng là chẵng ra gì.
-Là chuyện của cậu, đừng tỏ vẻ mặt đó
Hắn nói với giọng khó chịu, là hắn bị lôi vô thôi chứ cũng chẳng muốn day vào cái chuyện tinhg cảm nhảm nhí này.
-Chuyện của tôi, tôi không có chuyện gì cần nói với cậu cả, Thiên, cậu nói đi
Huy khó chịu với cách nói của hắn.

-Thật ra là như thế này, cậu có thể cho bọn mình biết cô gái dạo này hay thân thiết với cậu là ai không
-Thân thiết????....Ngọc Uyên sao
Huy ngạc nhiên rồi chợt nhận ra , không lẽ…..
-Vậy là đúng rồi, cậu đã phản bội Thu sao??
Thiên hỏi , trong đó mang theo nỗi thất vọng. Người bạn thân cậu xem trọng, cho là tốt nhất lại là loại con trai này ư.
-Cậu bị điên à??
Huy cốc lên đầu Thiên 1 cái rõ đau.
-Chứ sao nữa
-Ngọc Uyên là chị của tớ đấy cậu 2 à

-chị???
-Ừ...chị ruột của tớ đấy
-Sao tớ không biết
-Biết cái gì, chị ấy ở với ngoại tớ mới về mà
-Thì ra là thế
Thiên gật gù.
-Nhưng chuyện đó còn quan trọng sao, tớ không phải mấu chốt, là cậu ấy
Huy nhìn xa xăm khẽ buông. Cũng như Thu, cậu làm sao vui được, đinh ninh là mình bị phản bội.
-Nhưng nhỡ đâu cậu cũng hiểu lầm cậu ấy như cậu ấy hiểu nhầm cậu
Huy nghe Thiên nói thấy cũng có lý, vỗ vai Thiên vài cái rồi cười buồn.
Hắn cũng hơi cười. 2 người con trai này thật ngộ nghĩnh, thân thiện.
Hắn nhớ tới người bạn thân thiết của mình mà nhìn về nơi xa xôi vô tận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận