Lục Sở Uyên đến công ty cùng với vẻ mặt rất tươi tắn còn tươi cả hơn rau ngoài chợ khiến nhân viên cũng phải ngỡ ngàng ngước mắt nhìn, còn cô chỉ biết cười trừ đi bên cạnh anh.
- Chào chủ tịch
- Ừm chào
Mọi người một lần nữa được một phen hú hồn bình thường các nhân viên thấy anh đều sẽ cung kính cúi đầu chào anh sẽ giữ vẻ lạnh lùng, Thẩm Viên Hân chỉ biết thở dài ngao ngán cô là người luôn hiểu rõ nhất biết vì sao anh lại trở nên như vậy. Vừa đến phòng làm việc anh đã nhanh chóng cưỡng hôn cô thư ký yêu dấu của mình, cô cũng thuận theo ý của anh mà choàng tay qua ôm lấy cổ anh cả hai cứ thế ngấu nghiến nhau đến cuồng nhiệt.
- Buổi sáng tốt lành, bảo bối của anh
- Dạ anh cũng vậy
Thế là qua một lúc sau anh luyến tiếc phải rời xa cô đi họp cổ đông Thẩm Viên Hân bất lực với người đàn ông này cứ nhõng nhẽo không muốn đi họp một chút nào chỉ muốn ở bên cạnh cô mãi thôi, A Cửu kéo anh đi thì anh mới miễn cưỡng đi. Cái lúc mà Lục Sở Uyên quay về thì không thấy cô đâu sắc mặt cũng tệ đi, gọi điện thì không thấy cô trả lời anh khá lo lắng nên định đi xuống sảnh thì bất ngờ bắt gặp giám đốc nhân sự.
- Chú Trần, chú có thấy thư ký Thẩm đi đâu không?
- À phải rồi tôi vừa mới nghe nói cô ấy có đi cùng cô trưởng phòng bên marketing hình như đang mua cơm bên ngoài
Lục Sở Uyên khẽ nói.
- À cảm ơn chú Trần
- Trời ơi không có gì đâu
Lục Sở Uyên quay lại phòng làm việc đợi cô trở về, chắc chắn là đang mua cơm cho cả hai ăn đây mà trên gương mặt anh hiện lên sự hạnh phúc mãn nguyện.
Phía bên này, Thẩm Viên Hân và cô trưởng phòng đã mua cơm xong định quay về công ty nào ngờ bắt gặp người cô không muốn gặp, cô định xem anh ta như không khí mà đi qua nào Dương Nghị chộp lấy cổ tay cô thấy vậy cô liền vùng vẫy nhưng trước tiên cô quay sang nhìn cô trưởng phòng nói.
- Chị cứ vào trong trước đi tôi sẽ vào sau
- Ơ nhưng mà…
- Tôi không sao đâu chị cứ vào trước đi
Chị trưởng phòng đó cũng nghe lời đi vào trong, sau đó Thẩm Viên Hân tức giận hất mạnh tay anh ta ra gương mặt lạnh lùng nhìn anh ta thật khiến cho anh ta cảm thấy đau lòng, Dương Nghị không ngờ đến sẽ có một ngày cô nhìn anh ta bằng gương mặt đó nhưng chỉ vài phút nữa thôi cô và anh ta sẽ như lúc ban đầu thôi.
Anh ta lấy lại bình tĩnh, và rất nghiêm túc.
- Anh có chuyện cực kỳ quan trọng muốn nói với em
Thẩm Viên Hân nhìn hắn thôi đã cảm thấy chán ghét hơn là muốn ở lại nghe hắn nói, người như anh ta cô không muốn mở miệng nói chuyện một chút nào thế là cô mặc kệ nhanh chóng đi vào trong chắc là anh yêu của cô đang rất đói bụng, đừng vì người như anh ta mà phải để anh yêu của cô phải nhịn đói.
Thấy cô rời đi anh ta bất ngờ lớn tiếng để cản bước chân của cô.
- Viên Hân em nhất định phải nghe anh nói vì chuyện này liên quan đến tên xảo quyệt Lục Sở Uyên đó
Thẩm Viên Hân quay người lại ánh mắt tức giận khi cảm giác người yêu của cô bị anh ta xúc phạm, cô hùng hổ bước đến.
- Anh còn mở miệng nữa thì tôi không đảm bảo được hộp cơm này sẽ bay vào mặt anh đấy, tôi không rảnh ở đây nghe anh xúc phạm anh ấy
Nhìn cái cách cô bảo vệ cho anh khiến cho anh ta rất tức giận không nhịn được liền nói ra sự thật mà anh ta muốn nói với cô.
- Lục Sở Uyên chính là người chủ mưu ly gián chúng ta tại sao phải chia tay, hắn và Trương Quế Châu có quen biết nhau và chính hắn là người kêu Trương Quế Châu tiếp cận anh…cô ta quyến rũ anh, thế mà anh đã rơi vào bẫy cô ta và anh đã sai nhưng mà tình cảm anh vẫn luôn yêu em…
Thẩm Viên Hân có chút sửng sốt nửa tin nửa ngờ không biết lời hắn nói có đúng là sự thật không nhỡ đâu anh ta chỉ vì muốn quay lại với cô mà không tiếc bịa đặt, thấy cô không tin nên anh lấy điện thoại ra mở ghi âm ra.
- Anh thừa biết em sẽ không tin nên anh đã bắt Trương Quế Châu ghi âm lại toàn bộ sự thật
Anh ta trong lòng lập tức mừng thầm khi thấy sắc mặt cô trầm xuống chắc chắn cô sẽ tin, nhưng nào ngờ đâu cô vẫn bình thản như chưa từng có chuyện gì thật khiến anh ta bất ngờ.
- Em…em không kinh ngạc gì hay sao? Con người Lục Sở Uyên quá tâm cơ em vẫn còn muốn ở lại bên cạnh hắn ta sao?
- Đương nhiên rồi bởi vì anh ấy tốt hơn anh gấp trăm lần
Dương Nghị vô cùng sửng sốt khi thấy cô tin tưởng anh mà không hề lấy một sự tức giận nào.
- Tại sao chứ?
- Bởi vì anh ấy có sức chịu đựng rất tốt không như anh chỉ vì một chút mới mẻ chỉ vì một sự quyến rũ của người phụ nữ khác mà đánh mất lý trí nhanh chóng như vậy, tôi thấy anh ấy làm như vậy cũng đúng để tôi còn có thể nhìn ra bộ mặt thật của anh
- Em…
- Tôi đã nói xong rồi mời anh cút khỏi mắt tôi đừng xuất hiện lần nào nữa
Dứt lời Thẩm Viên Hân nhanh chóng quay người đi vào công ty, sắc mặt u ám tức giận đi thẳng lên phòng làm việc của Lục Sở Uyên, cô vốn dĩ không muốn giận anh đã làm chuyện này nhưng anh là đang lừa dối cô làm sao cô có thể không giận được.