Chuyện Xu chia tay thằng Minh hay chưa thì mình không quan tâm . Đến nước này thì còn tin được em Xu bao phần nữa Mấy ngày vừa rồi khá lận đận với cánh tay trái . Cũng là mấy hôm em Xu không gọi điện hay sms gì cả . Cũng thấy thiếu thiếu gì đó nhưng mà chưa đủ đô để làm mình đứng ngồi không yên. Lên facebook lướt phát .
Em Xu chụp ảnh chân bị ô tô chèn qua , chả là em nó ra bến xe Mỹ Đình để gửi đồ về quê ẹ thì bị một ô tô khách chèn qua chân . Thảo nào mấy hôm rồi không có liên lạc gì , mình cũng vô tâm quá cơ . Mình liền phi xe đến phòng và mua một ít thuốc , bông . . . Cửa phòng em mở , thấy em khúm núm nép một góc giường ngồi ôm chân khóc hu hu .
-Đi đâu mà bây giờ mới thèm đến ? Người ta đau sắp chết rồi đây .
-Sao không báo cho anh biết ?
-Phải tự mà biết chứ …
Bạn cùng phòng em Xu về quê rồi , còn mỗi em Xu ở phòng nên mọi sinh hoạt hơi khó khăn , chân em xưng húp . Trưa hôm đó mình ra ngoài hàng mua 2 tô phở về hai đứa ngồi ăn . Ôi thật là , tay mình thì đau . . . chân phải em nó thì cũng đau , trông cái cảnh tưởng 2 đứa phải băng bó ngồi với nhau ăn hài không tả nổi . Thi thoảng phì lên cười vì cái tình cảnh trớ trêu này .
-Hờ , thế là từ nay đùi hết mát rồi . Chán nhẩy ?
-Đá đểu em đấy hả ? Còn đùi bên trái cơ mà .
-Đùi trái , tay phải . Chuẩn chuẩn , chuẩn rồi em ơi .
-Chuẩn giề . . .
Căng cơ bụng . . . trùng cơ mắt .
Nằm .
-Tự dưng kéo anh vào chuyện này , em thấy áy náy.
-Thôi quên chuyện đó đi, vài hôm nữa là khỏi thôi . Anh thấy đỡ dần rồi.
-Em đền cho anh nhá .
-Đền gì , hôm trước đến đền rồi đó sao. – Mình kiêu
-Ờ thì đền hôm nay, đến chăm sóc em .
-Em ép anh đó nha
Hê , là Xu ép mình đó mấy thím , chứ mình không cố ý đâu . Nhưng kể trận hôm đấy vướng kinh khủng , tay chân loạng quạng chẳng đâu vào đâu . Sắp được cái tư thế cũng khó , nhịp không được luân hồi và đều đặn . Có lúc chả hiểu em ấy kêu đau vì … hay vì chân nữa .
Téng teng tèng teng téng teng tèng teng . . . “ Cún em is calling “
Mình nhìn điện thoại , sau đó Xu cũng nhìn điện thoại , rồi hai đứa nhìn nhau .
-Alo em .
-Em ra Hà Nội được mấy hôm rồi mà chẳng thấy anh hỏi han gì ?
-Em ra Hà Nội rồi à ? Mệt không em ? Hôm đó xe đông khách không ? Giá tiền xe bao nhiêu ? Bây giờ em đang ở đâu ? Ở với ai ?
-Gớm , anh cứ như chú công an ấy.
-Ờ . . . chứ giờ em đang ở phố nào .
-Cầu Giấy , cuối tuần phải đưa em đi chơi………xem như là quà sinh nhật anh tặng em.
-Ờ để anh tính rồi gọi lại sau em. Giờ anh đang bận.
-Vâng , bye anh !
Em Xu ôm bụng cười nghiêng ngả .
-Em cười giề ?
-“ Giờ anh đang bận “ . . . ô mu..mu..mu..mumoaaaahaahaaaaaaaaa.
Mặt mình thì nghiêm nghị , em nó thì cười lấy được.
-Đi với em rồi mà còn tán tỉnh được em Cún ciếc gì đó cơ à , ghê nhể ?
-Tán gì? Anh còn chưa thấy mặt nó ngoài đời , anh mới chỉ quen qua đứa bạn thân rồi hay Chat yahoo thôi.
-Ờ cứ đi với em nó thôi , miễn là mệt mà biết đường quay về đây là được.
Mình cũng không ngờ là em Xu chơi chiêu cao tay đến vậy . Lấy độ “ Rộng lượng” để khóa mình , được biết đây là chiêu bài cao nhất của các mẹ . Đại khái là :” Nắm cát nếu ta nắm càng chặt thì nó lại càng rơi vãi “ , công nhận Xu bắt đầu bí ẩn và hấp dẫn dần đều .
Xong xuôi mình về và không quên dặn dò em nó băng bó vết thương ra sao , về còn làm mấy Project nữa , dạo này việc hơi nhiều ( mình dân IT ) . Ngày mai là phải dẫn em Cún đi chơi rồi , hứa rồi , từ chối sao được . . .