Do quá nóng lòng với sự mất tăm biệt tích của con mèo nhỏ, Draco nháo nhào lên lật tung cả Hogwarts để tìm cậu. Khắp nơi trong Hogwarts đều tra hết rồi. Còn mỗi tháp Gryffindor thôi.
Mặc kệ với sự kì thị và ngăn cản của lũ sư tử nào tàn, Draco nhất quyết khăng khăng là phải vào phòng cho bằng được.
Đứng trước cửa phòng Harry, vương tử tóc vàng khẽ gõ nhẹ và nói:
-Harry, cậu có trong đó không, Harry?
Nghe được tiếng gọi quen thuộc,
Harry lồm cồm mở cánh cửa ra.
Bất chợt có một thứ gì đó vừa mới bay ngang qua cậu, theo sau đó là 1 cái rầm thật lớn. Quả thật không sai, Draco tức giận nên mới đấm vào thành cửa 1 cái thật mạnh, thứ đó đủ biểu thị cho sự điên tiết của hắn ta rồi…
-Harry cậu nhớ cậu từng hứa là sẽ nhảy chung với mình có đúng không? Sáng nay lập danh sách báo danh, sao cậu không đến?
-Draco? Xin...lỗi...mình hơi mệt...
Áp lực từ nắm đấm khiến mèo nhỏ gục lên người hắn ta, mèo con thở hổn hển một lúc càng thở to.
Ngạc nhiên về hành động của Harry, hắn luống cuống đỡ Harry, tâm trạng Draco lúc này vừa tức giận lại vừa sợ hãi. Y ta nhanh chóng bế cậu đi đến bệnh thất.
Vô tình trên đường đi gặp phải Henry và Tom, 2 người này có vẻ mặt bất hòa hợp với đối phương, nhưng sau khi nhìn thấy Harry thì bọn họ nhào vào hỏi tới tấp.
Giống như Draco, Tom và Henry cũng tỏ vẻ vô cùng lo lắng. Thế là cả 3 đều chạy nhanh 1 mạch đến bệnh thất hòng mong cậu không có bệnh gì xấu.
Không gian xung quanh bệnh thất vốn rất tĩnh lặng nên người ở nơi đây rất nhạy cảm với âm thanh. Đặc biệt là tiếng bước chân mang vẻ hớt ha hớt hãi của nhóm Draco.
------
“Rầm”
Bà Poppy khó chịu:
-Thưa mấy cậu trai trẻ! Đây là bệnh thất, xin hãy nhẹ nhàng 1 chút để còn….
Chưa kịp nói hết, Tom tiếp lời:
-Chuyện đó không quan trọng, lo chuyện này đi thưa giáo sư!
Cùng lúc đó, Draco cũng nhẹ nhàng đưa Harry xuống giường bệnh, khuôn mặt Harry một lúc một đỏ làm cho Poppy cũng tạm gác lại câu chuyện nhảm nhí của mình.
Sau khi đặt tay lên trán Harry, Poppy quay lại hỏi:
-Dạo này Harry có ăn bất cứ thứ gì lạ không?
-Cháu có để ý, Harry chỉ ăn ở sảnh đường thôi. – Henry chen vào đáp.
-Cậu ta có tiếp xúc với bất kì vật gì lại không?
-Theo trí nhớ của tôi thì cậu ấy có đi vào thư viện và nhặt được 1 mảnh giấy có cổ ngữ Runes! – Draco hồi lâu lên tiếng.
-Sao thế thưa giáo sư? Harry ổn chứ?
– Tom bức bối hỏi.
-Đây có thể là dấu hiệu đầu của việc bạo động phép thuật hoặc có lẽ không phải. Ta cũng không chắc đâu thưa các quý ngài. Nhưng ta chắc chắn tên nhóc này sẽ ổn thôi. Hãy tin ở ta!