[ Mùi vị của Dao Dao.
]
*
Khương Dao không đoán được Quan Lãng sẽ có hành động như vậy nên nhất thời không phản ứng kịp.
Quan Lãng thầm nghĩ đã không làm thì thôi, đã làm phải cho trót bèn dứt khoát kéo luôn quần anh xuống.
Mùi sữa tắm thoang thoảng phả ra quanh chóp mũi, Quan Lãng duỗi tay nâng dương cụ của Khương Dao lên nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái, sau đó ngậm vào miệng.
Toàn bộ dương v.ật chưa cương cứng cứ thế chui vào miệng Quan Lãng.
Khương Dao cảm giác mình vừa tiến vào một nơi vừa nóng vừa ướt.
Anh giật bắn mình, thân cán từ từ sưng to trong khoang miệng hắn, q.uy đầu cũng bị đẩy sâu vào tận cổ họng.
Quan Lãng đột ngột bị chọc vào yết hầu nên không nhịn được ho khan mấy tiếng, hàm răng bất cẩn cọ vào hành thân chỉ mới cứng một nửa.
Cảm giác nhói đau truyền đến khiến Khương Dao lập tức tỉnh táo, hai tay anh đặt lên bả vai Quan Lãng muốn rút thứ trong miệng hắn ra.
Thế nhưng quá trình rút lại không quá thuận lợi, Quan Lãng không muốn Khương Dao ra ngoài nên càng dùng sức ép mông anh, khép chặt miệng mút lấy thân cán.
Hắn chưa từng có kinh nghiệm khẩu giao, không biết phải thu răng làm Khương Dao bị đau.
Anh không nhịn được kêu lên một tiếng, cảm giác vừa đau vừa sung sướng xông thẳng lên não, động tác trên tay cũng vô thức buông lỏng.
Yết hầu Khương Dao lăn nhẹ, nói với hắn: "Quan Lãng, cậu nhả ra đi..."
Quan Lãng ngẩng đầu trông thấy sắc mặt ẩn nhẫn chịu đựng của Khương Dao, hơn nữa thứ trong miệng càng lúc càng sưng to, hắn tức khắc lấy lại lòng tin, quyết tâm phải cho anh được hưởng thụ.
Tuy chưa ăn thịt heo nhưng chí ít cũng từng nhìn thấy heo chạy, vậy là hắn học theo động tác trong GV, nghiêm túc nuốt nhả cây gậy đã hoàn toàn cương cứng kia.
Ban đầu chỉ quấn lấy q.uy đầu tròn trịa, sau khi nuốt được một nửa, mùi tanh thoang thoảng xộc thẳng vào mũi hắn.
Quan Lãng vừa nghĩ đây là mùi vị của Khương Dao thì không hề ghét bỏ, lại cố gắng há to miệng để mút vào càng nhiều.
Đầu lưỡi bị đè ép biến thành chướng ngại, hắn đành phải cong lưỡi lên tìm khe hở, lại bất cẩn liếm trúng một chỗ nào đó khiến Khương Dao run bắn lên, cổ họng bật ra một tiếng "Ưm" khe khẽ.
Quan Lãng được cổ vũ liền di chuyển đầu lưỡi liếm qua lại từng tấc hành thân trong miệng, rốt cuộc cũng tìm được "chốt mở" sau tiếng rên khó nhịn lần thứ hai của Khương Dao — Mã mắt.
Từ sau khi ly hôn Khương Dao không quá quan tâm đến đời sống tình dục, bản thân cũng ít khi phải tự xóc.
Huống chi thời hai người còn kết hôn, Quan Lãng chưa từng có hành động "săn sóc" anh như thế này, còn liên tục khiêu khích vào vùng nhạy cảm.
Đàn ông bẩm sinh đã có ham muốn chinh phục, đột nhiên được hầu hạ thỏa mãn khiến Khương Dao rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, bàn tay đặt trên vai Quan Lãng hết buông lỏng lại bóp chặt, mấy lần muốn đẩy mà đẩy mãi không xong, lý trí và dục vọng trong cơ thể nảy sinh xung đột dữ dội.
Khương Dao quay đầu muốn bán thân lấy lại bình tĩnh, không ngờ ánh mắt rơi ngay vào khung cửa sổ chưa kéo kín rèm.
Anh thấy rõ mồn một hình ảnh Quan Lãng đang quỳ giữa hai chân mình, đầu óc lập tức trống không, gần như không khống chế được động tác mà cúi đầu nhìn xuống mặt Quan Lãng.
Làn da hắn rất trắng, lông mi dài cong vút, mấy ngón tay thon thả ôm chặt gốc dương v.ật, khoang miệng nhét đầy cây gậy th.ịt sẫm màu gian nan nuốt vào một nửa rồi chậm rãi phun ra, còn sáng dạ biết tự điều chỉnh tốc độ, khiến cho khoái cảm không ngừng tích lũy vào bụng dưới Khương Dao.
Anh nhớ về "lần đầu tiên" gặp mặt Quan Lãng trước cửa Cục Dân Chính, bộ dạng hắn vừa kiêu ngạo vừa không coi ai ra gì, lại xinh đẹp như vừa từ trong tranh bước ra.
Anh đã bị người này coi khinh bao lâu rồi?
Hiện tại hắn cam tâm tình nguyện hạ giá cầu xin anh đừng thích người khác, còn giúp anh giải quyết dục vọng sinh lý...
Trong phòng cực kỳ yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng nuốt nhả từ miệng Quan Lãng.
Hắn không điều chỉnh được tần suất hô hấp nên não hơi thiếu oxy, làn da trắng nõn dần dần đỏ ửng khiến khuôn mặt càng xinh đẹp động lòng người.
Tuy hắn chưa điều khiển tốt hàm răng, nhưng chút khó chịu này hoàn toàn không là gì so với khoái cảm khổng lồ đang ập xuống.
Khương Dao nhìn chằm chằm vào mặt Quan Lãng, hắn vừa đẩy nhanh tốc độ, sắc mặt càng ngày càng đỏ, hai tay ra sức nắm chặt gốc dương v.ật, khoang miệng bắt chước động tác giao h.ợp thọc rút liên hồi.
Quả thật...!quá sung sướng.
Ở thời điểm này còn ai có thể giữ vững lý trí được nữa?
Khương Dao sướng tê cả da đầu, bàn tay đầy vết chai sờ lên mặt Quan Lãng, hắn lập tức có phản ứng, nâng mắt lên nhìn anh.
Cái liếc mắt của hắn mang theo quyến luyến và tình cảm sâu đậm, cũng chất chứa đầy dục tình.
Miệng hắn căng trướng quá độ, đôi môi mỏng dán lên hành thân, cả khuôn mặt bị tô đầy màu sắc của ái dục.
Một Quan Lãng như vậy, ngoại trừ anh có lẽ sẽ không có người thứ hai nhìn thấy nhỉ?
Lòng bàn tay Khương Dao vô thức vuốt ve lên mặt Quan Lãng, hắn cảm giác q.uy đầu trong miệng mình lại căng ra thêm vài phần, lập tức nhận ra Khương Dao sắp bắn.
Nhớ lại mỗi lần mình bắn ti.nh luôn muốn Khương Dao kẹp chặt một chút, Quan Lãng vừa tiếp tục đẩy nhanh tốc độ, kéo dài khoảng cách vuốt ve, vừa cố thít chặt miệng, tăng lực đạo mút vào.
"Ưm...!a..." Khương Dao nháy mắt mất đi lý trí kêu lên một tiếng, trong lòng anh thầm hô không ổn bèn giữ đầu Quan Lãng ra sức muốn rút ra ngoài.
Quan Lãng cảm nhận dương v.ật trong miệng mình hơi run lên, ngay sau đó là một luồng chất lỏng dính dớp phun thẳng vào cổ họng.
Hắn không hề có kinh nghiệm chuẩn bị nên nhanh chóng bị sặc, không nhịn được ho mấy tiếng làm Khương Dao thuận thế rút dương cụ còn đang bắn ti.nh ra ngoài.
Luồng dịch kia vừa nhiều vừa đặc, chảy từ cổ họng Quan Lãng ra tới đầu lưỡi, hàm răng, môi trên mà vẫn chưa bắn xong.
Khương Dao không kịp nói Quan Lãng quay mặt đi, vậy là mấy đợt xuất cuối cùng cứ thế phun thẳng lên mặt hắn.
"Tôi..." Khương Dao kéo quần lùi về sau mấy bước, mặt mày đỏ lựng.
Anh chưa từng có giây phút nào xấu hổ như vậy, vừa xấu hổ lại vừa giận dữ.
Quan Lãng cũng là lần đầu ra trận, vừa bị bắn vào miệng vừa bị phun lên mặt, nhất thời không biết nên đối mặt anh thế nào.
Trong miệng hắn đầy vị dịch tanh tưởi, Quan Lãng muốn nuốt xuống, nhưng vì dịch quá đặc khiến hắn lại sặc đến ho khan, thậm chí còn làm chảy mấy giọt xuống sàn nhà.
Lúc này Khương Dao mới bừng tỉnh, vội xoay người vào phòng tắm rút khăn lông nhúng nước đưa cho Quan Lãng.
"Cảm ơn." Quan Lãng lúng búng đáp, yên lặng cầm khăn lông lau sạch mặt mũi.
Khương Dao vào bếp rót một ly nước ấm, đoạn cầm thêm cái chậu nhỏ đưa cho hắn: "Cậu...!súc miệng đi."
Quan Lãng nhìn chằm chằm vào cốc nước và cái chậu một hồi lâu, sau đó nheo mắt nói với Khương Dao: "Trước kia mỗi lần em uống say về nhà, anh đều chuẩn bị nước ấm và chậu rửa mặt cho em giống thế này..."
"Xin lỗi." Khương Dao đột ngột cắt ngang dòng hồi ức của Quan Lãng, "Tôi không nên làm chuyện đó với cậu."
Quan Lãng sửng sốt: "Cái gì?"
"Quan hệ của chúng ta hiện giờ không nên để xảy ra chuyện như vậy, là tôi không khống chế nổi, xin lỗi." Khương Dao thành thật cảm thấy đúng là lỗi của mình, anh nên kiên định từ chối Quan Lãng thật dứt khoát, chứ không phải trầm mê vào dục vọng nhất thời.
Sắc mặt Quan Lãng trắng bệch: "Anh..."
"Lần sau cậu đừng làm như vậy nữa." Khương Dao quay đầu không dám nhìn mặt Quan Lãng, cũng tàn nhẫn bỏ qua cảm giác khác thường sâu trong lòng mình.
Quan Lãng không tin lời Khương Dao.
Tình dục, trong tình có dục, dục lộ ra tình.
Đặc biệt là người như Khương Dao, trong dục chắc chắn phải có tình.
"Vừa rồi em có làm anh thoải mái không?" Quan Lãng quyết định đổi đề tài.
Khương Dao nhìn hắn rồi nhanh chóng cúi đầu như muốn che giấu, sắc mặt không còn đạm nhiên như vừa nãy.
"Dao Dao, em vẫn giữ câu cũ, nếu anh có nhu cầu cứ tìm em.
Em không cần danh phận, cũng không cần báo đáp, coi như...!em nợ anh, được không?"
Nắm tay bên người Khương Dao siết chặt như đang cố đè nén.
"Cậu, cậu không nợ gì tôi hết, không cần miễn cưỡng..."
"Nhưng em tình nguyện làm vì anh, không hề thấy miễn cưỡng." Quan Lãng liếm liếm môi, "Hương vị của Dao Dao...!lần đầu tiên em được nếm..."
Khương Dao làm sao chịu nổi câu trêu chọc này, anh lao đến trước mặt Quan Lãng giật đồ của mình về ném xuống đất, mở cửa, sau đó mau chóng đẩy người ra ngoài.
"Này...!Dao Dao..." Quan Lãng chưa kịp nói hết câu đã bị Khương Dao đóng sầm cửa ngay trước mặt.
Anh im lặng lau dọn sàn nhà, giặt sạch khăn lông, rửa bồn rửa, đứng trong phòng khách một lúc vẫn thấy toàn thân không thoải mái, cứ như trên người mình đã bị lây dính hương vị của Quan Lãng mất rồi.
Đành phải xoay người đi tắm lần thứ hai.
Trong lúc tắm rửa, Khương Dao cứ luôn ngẩn người nhìn chằm chằm vào nơi nào đó đang gục xuống héo rũ.
—
Lời tác giả:
Chuyến xe cuối cùng đã là cách đây 30 chương rồi, nhét thêm miếng thịt ở đây chắc không sao đâu ha ha ha..