Đừng Hòng Trốn

“Vậy quan hệ bây giờ của cậu và đại thần thế nào?” Giản ăn dưa liên tục hỏi

“Cậu đã đồng ý chưa?”

Minh Du ngập ngừng:” Mình chưa trả lời, anh ấy chỉ nói muốn theo đuổi mình, rồi đưa mình về”

Lúc này không chỉ Tâm Di, Châu Sa cũng bất ngờ, liền cho cô nàng một ngón cái:” Du Du, cậu thật đỉnh. Lời tỏ tình của đại thần đấy, biết khúc gỗ đó từ lâu lần đầu mình thấy anh ấy động tâm, vậy mà lại đá phải thiết bản”

Khả Ninh chống cầm nhìn cô:” Du Du, cậu có thích đại thần không?”

“Mình…” Ánh mắt cô lơ đãng, thật ra sau mối tình với Tư Đằng cô cảm thấy không quá tin vào tình yêu, huống chi đại thần là người hoàn hảo như vậy

Đám người Khả Ninh đương nhiên nhìn ra sự do dự trong mắt cô, xem ra quá trình theo đuổi của đại thần còn gian nan lắm

Âm thanh bất thình lình vang lên:” Ây, nhóc con yếu đuối khỏe rồi sao?”

Minh Lục đi vòng qua người cô, bưng ly sữa uống cạn. Anh đặt mông xuống chiếc ghế còn trống bên cạnh, miệng liên tục phát ra tiếng ‘Chậc chậc’:” Ông đây không ngờ có người đi suối nước nóng có thể ngâm đến ngất đấy, thiên tài quả nhiên là thiên tài. Tại sao gen lặn của nhà ta cứ phải tập trung vào em vậy không biết”

Minh Du trừng mắt nhìn anh, ly sữa đó cô còn chưa có uống đâu, véo cánh tay anh:” Minh Lục, anh ngứa da có phải không, đền ly sữa khác cho em”

Minh Lục mặc cho cô véo mình, nhìn ra phía sau:” Nhâm Dạ, sao cậu chậm thế. Mau qua đây ngồi đi”

Minh Du nghe hai từ Nhâm Dạ cả người liền cứng lại, chậm chạp quay đầu. Nhâm Dạ ngược sáng mà đến, trái tim cô liền gia tốc thình thịch thình thịch. Bắt gặp ánh mắt dịu dàng của anh cô liền quay phắc đầu lại không dám nhìn loạn. Minh Du liên tục trấn an bản thân, chỉ là gặp mặt một chút không cần căng thẳng, bình tĩnh mày làm được mà Minh Du

Nhâm Dạ đặt hai ly sữa xuống bàn, anh ngồi đối diện cô. Minh Lục thấy hai ly sữa dùng ánh mắt không thể tin được nhìn anh:” Cậu uống sữa?”

“Không thể sao?”

“Có thể, đương nhiên là có thể. Cậu một mình uống hai ly!!?” Lúc trước là ai trong kí túc xá nói sữa quá béo nên không uống, lời này Minh Lục chỉ có thể tự nói cho mình nghe

Nhâm Dạ khóe môi nhếch lên:” Cho cậu một ly”

Minh Lục thiệt chịu hết nổi:” Nhâm Dạ, không, Đại ca à bữa giờ tôi có đắc tội cậu sao. Đột nhiên đối tốt với tôi như vậy”

Bỗng nhiên anh nhớ đến một vài topic trên diễn đàn trường nói Nhâm Dạ đến bây giờ chưa có bạn gái vì cậu ta thích con trai. Đáng chết ở chỗ Minh Lục anh lại xếp hạng 1 trong hậu cung của cậu ta. Một cảm giác ớn lạnh dâng lên trong lòng, anh chỉ tay lắp bắp nói:” Nhâm Dạ tôi nói cho cậu biết, mặc dù ông đây độc thân nhưng tính hướng vẫn rất rõ ràng nhé. Cậu đừng có suy nghĩ bậy bạ”

Nhâm Dạ mặt đầy hắc tuyến:” Nghĩ nhiều rồi”

Minh Lục cảm thấy không ngồi được nữa, anh phải đi tìm đám người Triều Vũ thôi. Thấy anh định rời đi Nhâm Dạ hỏi:” Cậu không uống”

Minh Lục nhanh tay lấy ly sữa đặt trước mặt cô:” Trả cho em, không phải em thích uống sữa bò nhất sao”

Dứt lời anh lập tức lướt đi như một cơn gió. Mẹ kiếp, Nhâm Dạ không được thích ông đây đấy, ông đây sẽ không đồng ý đâu. (Top 1 ảo tưởng: Đồng chí Minh)

Lúc này Nhâm Dạ cũng đứng lên:” Anh đi trước, các em từ từ ăn”

“Vâng”

Đợi bóng đại thần khuất sau cửa, Tâm Di nhịn không được cười to:” Cười chết mình, Minh Lục học trưởng thật sự nghĩ đại thần mua ly sữa cho anh ấy. Còn cái gì mà tính hướng rõ ràng. Hahahaha”

Châu Sa giả vờ ho che giấu nụ cười nơi khóe miệng:” Du Du, Minh Lục học trưởng có vẻ hiểu lầm hơi quá. Cậu có muốn nói cho anh ấy biết không?”

Minh Du quả quyết từ chối:” Không thể, miệng tên Minh Lục đó không thể giữ nổi chuyện gì. Để anh ấy hiểu lầm như vậy còn tốt hơn”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui