Đừng Im Lặng Với Em, Tình Yêu

Ngày hôm sau, cô cùng Tiểu Tam đến nhà bố cô vì nghe mẹ Ân gọi về, bà vừa được tặng một phiếu đi tắm nước nóng ở khu du lịch phía Bắc 3 ngày 2 đêm, nhưng bà không muốn đi nên hỏi xem cô có muốn đi không thì bà đưa vé cho, dĩ nhiên là cô muốn rồi, vì trong vé còn nói có thể dẫn thú nuôi theo, cô nghĩ kĩ rồi, Tiểu Tam dù gì cũng đã to xác rồi mà còn chưa được đi du lịch nên nhân cơ hội có vé miễn phí thì cô bắt lấy ngay, chu đáo lắm cơ, Tiểu Tam hếch cái mũi lên tỏ vẻ xem thường, nó thừa biết là bà bà Hữu Túc vì muốn ngắm các anh troai tắm nước nóng thì có, ở đó mà muốn mở mang hiểu biết cho nó gì chứ, toàn là biện hộ biện hộ.
Nhưng sau khi nhận lấy vé và bắt đầu đi du lịch thì cô mới phát hiện 1 chuyện là không đi thì tốt biết mấy, vừa lên xe thì toàn các bà bà trong niên ai cũng ôm trên tay một con chó nhỏ hoặc một con mèo đáng yêu đến thấy ghét, cô ghét mèo quá, cô và Tiểu Tam ngồi trên xe chung một hàng ghế mà ánh mắt của 2 đều giống nhau như đúc, ánh mắt bắn ra tia phóng điện 5000 woát nhìn những con mèo xung quanh. Đi đến khu du lịch cũng mất hết 4 tiếng đồng hồ, mệt đến mức không thể mệt hơn, cô vừa kéo vali xuống thì Tiểu Tam bu theo trên vali của cô, nặng gần chết :
-Mày đúng là ăn cho mập thây ra mà không hề giúp tao một chút gì hết, đã vậy còn bốc lột tao nữa.

Tiểu Tam vẫn bu lấy vali của cô để cho cô kéo đi, không hề quan tâm mọi lời nói vàng ngọc của bà bà Hữu Túc, cô nhận phòng xong vội vã bước vào ngay sau đó cô nằm vật ra giường thở phì phò, Tiểu Tam vẫn lì lợm nằm trên vali, đúng là mệt hết hơi mà. Buổi tối khi mọi người tụ tập ăn uống thì cô lại mang thức ăn cho Tiểu Tam rồi cô xách đồ ra phòng thay đồ ở hồ nước nóng để tắm, đây là kiểu nhà tắm không phân biệt, nam nữ tắm chung, Hữu Túc búi tóc lên cao và quấn quanh người chỉ có mỗi chiếc khăn tắm cỡ lớn, cô mò xuống tắm, đã tối nên hồ tắm cũng chỉ còn vài bác gái trung niên đang ngâm người tận hưởng, cô vừa mò xuống thì thở phào nhẹ nhõm ngay, hôm nay cô bị Tiểu Tam hành hạ gần chết, vali đã 3 kí công thêm nó là 9 kí thì hỏi sao cô cần phải đến phòng tập gym nữa làm chi, cô ngụp đầu xuống dưới nước, được khoảng 5 phút thì cô đứng bật dậy khỏi mặt nước, hôm nay cô phá kỉ luật hụp nước lâu nhất của chính cô nữa rồi, đang dương dương tự đắc trong lòng thì cô trừng trừng mắt nhìn lên phía bờ hồ, máu trên bờ hồ chảy xuống dưới nước, lan rộng ra dần dần, người cô thấy đầu tiên khi ngẩng đầu lên thằng cà chớn có khuôn mặt như « xô nước lạnh » đang dùng khăn lau đi vết máu trên mặt hắn và vài tên khác thì đang hì hục thu dọn cái gì đó, mà theo cô đoán thì đó chính là nguồn gốc tạo nên các vết loang lổ màu đỏ trên mặt nước trong hồ, 1 tên khác nhìn thấy cô, hắn giương súng lên ngắm vào cô, nhưng sau đó thì « xô nước lạnh » đưa tay nhanh ra hiệu để hắn hạ súng xuống, thu dọn sạch sẽ rồi, hắn ra lệnh cho tất cả đám người kia rời đi, Hữu Túc thật muốn mọc cánh bay đi mà, ngôn tình xạo quá đi, nào là các boss trong giang hồ rất thế này rất thế kia nhưng rất yêu người con gái xinh đẹp nào đó, đúng là tầm phào tầm bậy, cái việc cô thấy rõ ràng nhất là cái tên mặt lạnh như xô nước đá này ra tay thật là tàn bạo, dù cô chưa thấy anh giết người bao giờ ?
Tất cả chìm lại vào im ắng, nước trong hồ luôn được tự động làm sạch nên chỉ vài phút sau thì hồ nước đã trong veo trở lại, như chưa hề có vết màu đỏ nào xuất hiện. Hữu Túc định di chuyển thì Cự Tàn Tôn lên tiếng phá vỡ mọi trật tự im lăng :
-Phàm Hữu Túc.
Đừng gọi tên mà, Hữu Túc vừa nghe tên cô thì tim thắt lại ngay, lần này toi chắc rồi, Tiểu Tam đâu rồi hả, sao mày không đến cắn chết cái thằng bặm trợn này cứu cô đi chứ, sao cô thấy trong phim hay có cảnh thú cưng dũng mạnh lao vào cứu chủ nhân của nó mà, Tiểu Tam ơi Tiểu Tam, hu hu. Ở trong phòng thì Tiểu Tam đang lim dim cặp mặt sau khi ăn no, thật nhàn rỗi, thật sung sướng, quả là bà bà lâu lâu cũng tốt ghê, chắc giờ đang ngắm các anh troai 6 múi đây nè, hứ. Hữu Túc quay lại nhìn anh và nở ngay nụ cười :
-Chú gọi ạ ?

Tàn Tôn ném cái khăn dính máu xuống nền rồi bước chân xuống hồ, tiến lại gần cô, cha mẹ ơi, cơ thể săn chắc quá, đúng là nghiệp chướng mà, anh đứng rất gần cô, Hữu Túc tự nhiên thấy thật là áp lực khi đứng gần cơ thể quá trần trụi quá sexy của anh. Cô ngước nhìn anh với ánh mắt thật giả ngu ngơ :
-Chú đừng im lặng, mùi thuốc súng tỏa ra khắp hồ rồi.
Cự Tàn Tôn hôm nay cũng như mấy lần làm ăn trước, anh đến đây là vì lần này nhận hàng rất quan trọng do chủ tịch hạ lệnh, sau đó thì người của anh bị tập kích bởi mật báo nằm vùng tép riu, anh và thuộc hạ của anh xử lí chúng thật sạch sẽ, nhưng ai ngờ lại Hữu Túc lại xuất hiện ở đây, cứ như thể cô biết anh đi vậy. Tầm bậy quá, cô là vì muốn ngắm các anh trai đẹp cơ, ai mà nghĩ tới mức xui xẻo này chứ ? Cự Tàn Tôn chỉ nhìn cô một cách thật im lặng, Hữu Túc bắt đầu thấy khó chịu khi có người nhìn chăm chăm vào mình, cô hỏi :
-Nhìn gì hả ? Anh nhìn suốt hơn 10 phút rồi đó.

Cự Tàn Tôn thở nhẹ ra một hơi dài, sau đó anh rất nhanh đưa tay giật đi chiếc khăn mà cô đang quấn quanh người, bà nội nó thiệt chứ, đúng lí ra thì các cô gái nhu mì đã vội vàng xấu hổ đỏ mặt che cảnh xuân lại, còn Phàm Hữu Túc thì sao, ngay khi anh vừa giật khăn cô ra thì cô đã nhanh mắt co một chân lên, định đá vào giữa 2 chân anh, nhưng bị anh bắt lại được, quá nhanh quá nhanh rồi, Hữu Túc thấp hơn anh rất nhiều, ngay khi anh vừa khom lưng bắt lấy chân cô thì cô đã nhanh chóng đổi chiến thuật, cô cũng khom người để đầu cô dưới cằm anh và sau đó, cô dùng hết sức bình sinh còn lại đứng lên rất nhanh, cũng chẳng biết cô có đau không nhưng khi nghe tiếng xương đầu và xương cằm va chạm với nhau thì rất oanh tạc nha, Cự Tàn Tôn đau thật, anh nghiến răng chịu đau, thà lấy dao đâm anh 1 nhát có phải nhanh hơn không ? Sau đó, Hữu Túc cũng ôm đầu, la ó lên ngay :
-Đau quá đi, cằm anh độn sắt hả hả hả ???


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận