Hứa Giang Bắc cũng chịu hết nổi sự quyến rũ này, anh bèn cởi quần áo ra, đưa côn thịt nãy giờ đã cương cứng lên sát tiểu huyệt của cô.
Nhờ chất bôi trơn từ âm đạo, anh đưa côn thịt vào một cách chậm rãi, cho tới khi vào được hơn nữa anh bèn đẩy mạnh đâm thẳng vào tử cung của Dung Nguyệt.
“Ah…sâu quá…ha…ha….”.
“Khít quá…vợ…thả lỏng…sao lại chặt vậy chứ”.
Tới lúc này Dung Nguyệt mới tỉnh sau giấc mơ lúc nãy.
“Chồng ơi, anh làm xong việc rồi à?”.
“Vợ…sướng không?”
“Sướng….sướng quá…nhanh lên….đâm sâu vào…chồng ơi…”
Nghe vậy Hứa Giang Bắc như uống chất kích thích, tăng tốc độ ra vào, côn thịt bên dưới ma sát trong tiểu huyệt nhỏ bé của Dung Nguyệt ngày càng nhanh.
Đột nhiên, cô cong người lên, cơ thể cũng run rẩy theo.
“Đừng…ha…ha….
đừng chạm vào đó…chồng…”.
Cô càng nói vậy Hứa Giang Bắc càng nhằm vào đó đưa đẩy côn thịt, bởi anh biết chỗ đó là điểm G của cô
“Không…không cần….sướng quá…ngừng lại…”
“Vậy là ngừng hay không ngừng”
Vừa hỏi anh vừa đưa vào rút ra nhanh hơn trong tiểu huyệt của Dung Nguyệt, miệng đang liếm mút hai bầu ngực, răng anh khẽ cắn đầu vú của cô.
Anh nhớ lúc mới sinh Đông Đông xong, anh còn được hưởng ké sữa từ nơi này, ấy vậy mà bây giờ muốn uống cũng không còn nữa.
“Vợ ơi, anh muốn uống sữa?”.
Hứa Giang Bắc đưa mắt nhìn cô, tay anh xoa nắn ngực cô, như muốn nói anh muốn uống sữa từ đây.
“Không có…ha…ha…không có sữa…”.
“Vậy mình sinh thêm một bảo bối nữa thì sẽ có sữa”.
Anh vừa hỏi ý kiến của cô vừa âm thầm quyết định trong đầu, thế là vì kế hoạch uống sữa này mà anh quyết định để cô mang thai lần nữa.
Càng nghĩ anh càng hưng phấn, anh ra vào ngày càng nhanh, tới lúc cuối cùng anh tháo bao ra, cho tất cả tinh dịch của mình bắn thẳng vào tử cung của cô.
Lúc này, Dung Nguyệt chẳng có sức đâu mà suy nghĩ chuyện đó, nên cứ mặc anh muốn sao cũng được.
Có thể do lúc chiều đã tốn khá nhiều sức lực của cô nên bây giờ khi làm xong cô chẳng còn sức đâu mà vào nhà tắm để tắm, cô cứ thế mà ngủ mất.
Hứa Giang Bắc cũng mệt mỏi nên cứ thế mà ôm cô ngủ cả đêm, côn thịt của anh vẫn còn nằm trong tiểu huyệt của cô.
Sáng hôm sau, khi Dung Nguyệt tỉnh lại, Hứa Giang Bắc vẫn đang ôm cô ngủ từ phía sau.
Cô cảm thấy bất ngờ vào giờ này chồng cô lại ở nhà, quay sang nhìn đồng hồ cô mới nhớ hôm nay là chủ nhật.
Cô định vào nhà tắm tắm rửa, do hôm qua làm xong mà cô vẫn chưa tắm.
Cô cầm tay chồng để chỗ khác, vén chăn định bước xuống mới phát hiện trong tiểu huyệt của cô vẫn còn ngậm côn thịt của chồng.
Mặt cô chợt đỏ lên, thầm nghĩ:
“Không ngờ bản thân có thể ngậm thứ này ngủ cả tối”
Thế là cô tính nhả nó ra, nhưng ai ngờ tiểu huyệt co bóp làm cho côn thịt của Hứa Giang Bắc từ từ cứng lên.
Đồng thời, ánh mắt của anh cũng mở ra nhìn cô, bữa sáng ngon miệng đang lắc lư trước mắt anh, buổi sáng hôm nay thật tuyệt vời.
Làm sao anh có thể buông tha món ngon này được, thế là anh vươn tay ôm cô vợ nhỏ vào ngực, đôi tay anh xoa bóp cặp bánh bao, miệng thì hôn lên vai và lưng cô, bên dưới thì thong thả ra vào.
Tối qua anh đã cho người anh em của mình ngâm trong hủ mật nên hôm nay phải thưởng cho cô vợ của anh thật tốt.
Hai môi chạm nhau sinh ra ham muốn, tay anh đi đến đâu người cô như lửa cháy đến đó, đột nhiên Dung Nguyệt muốn phản công, cô không muốn bị động như vậy nên cô đẩy chồng ra, rồi chủ động ngồi lên hông của anh.
“Hôm nay em làm chủ”.
Dung Nguyệt nhìn chồng bằng ánh mắt hả hê, nhưng cô không biết là với bộ dạng hiện tại thì cô quyến rũ cỡ nào, không có chút gì làm người khác phải sợ.
Giang Bắc cười nhẹ rồi tùy cô muốn làm gì thì làm.
Hoàn cảnh hiện tại giống như cô là một nữ vương, đang chuẩn bị ban ân huệ cho người nô lệ.
Dung Nguyệt cuối người từ từ hôn lên môi Hứa Giang Bắc, đưa lưỡi vào trong miệng anh cuốn theo lưỡi của anh, tay cô vuốt ve hai hạt đậu trên ngực anh làm cơ thể anh rung lên.
Môi cô từ từ đưa xuống cổ ngậm lấy khối đang nhô lên làm nó phải chuyển động lên xuống.
“Ân…vợ…vợ ơi” Giang Bắc âm thầm rên rỉ ra tiếng.
“Hì hì…” Dung Nguyệt thấy vậy thì thầm vui vẻ