Thẩm Diên nghe thấy lời nói khiêu khích của nam nhân, gương mặt ửng đỏ.
Từ sau khi nàng mang thai, hai đầu vú càng thêm mẫn cảm, chỉ cần khẽ chạm đầu vú sẽ lập tức run rẩy, vừa ngứa ngáy vừa tê dại, thậm chí ngay cả nhũ thịt trắng nõn kia cũng hưng phấn đến hơi run rẩy.
“Ưm… a…” Thẩm Diên khó chịu vặn vẹo thân mình, hai chân vô thức cọ xát vào nhau.
Bùi Dực mở rộng hai chân nàng, ánh mắt cực nóng nhìn chằm chằm vị trí u minh giữa hai chân nàng.
Hơi thở Bùi Dực nặng nề, côn thịt dưới thân cứng rắn như thép, mạnh mẽ ngẩng cao đầu, tạo thành một chiếc lều nhỏ dưới lớp vải quần mỏng manh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hắn cởi quần lót, cúi người đè lên người Thẩm Diên, đỡ côn thịt cứng rắn tách hai cánh hoa no đủ ra, cọ xát trên dưới khe thịt nhỏ hẹp.
Hoạt chạm tới chỗ nhạy cảm, hắn trầm eo đẩy về phía trước, quy đầu cực đại bóc tách cửa động mềm mại, chậm rãi tiến vào.
“A…” Thẩm Diên nhíu mày, hạ thân co rút, bóp chặt lấy quy đầu cực đại.
“Hừ… Diên Diên… Đừng kẹp chặt như vậy…” Bùi Dực nhịn không được hừ nhẹ một tiếng, quy đầu sung huyết bị kẹp đến tê rần, thắt lưng căng thẳng, dương vật cứng rắn lại trướng to thêm một vòng, cửa động bị kéo giãn lớn đến trắng bệch.
“Ô ô… Phu quân, quá lớn, không cần đi vào ta khó chịu.” Thẩm Diên cọ cọ lên ngực nam nhân làm nũng, giọng nói giống như con mèo nhỏ tư xuân, nũng nịu, khi tiến vào tai lại khiến huyết mạch trong người nam nhân sôi sục.
Từ khi nàng sinh hài tử, Bùi Dực bỏ một số tiền lớn tìm chút cung đình bí dược lợi cho quá trình khôi phục thân thể của nàng.
Thẩm Diên không hề ngần ngại, ngược lại nàng dưỡng thân mình đến trắng trắng hồng hồng, ngay cả nơi riêng tư đó cũng được dưỡng được đến căng mềm. Khi côn thịt cứng rắn của nam nhân tiến vào, nàng đã cảm thấy căng trướng hoảng hốt.
Đã mấy tháng rồi Bùi Dực không được tiến vào hang động tiêu hồn này, hắn cảm giác Thẩm Diên chật hẹp tựa như xử nữ vậy. Côn thịt muốn tiến sâu về phía trước, lực cản rất lớn, tầng tầng lớp lớp thịt mềm gắt gao cắn chặt, xô đẩy hắn, cật lực ngăn cản hắn tiến vào.
Bùi Dực sợ Thẩm Diên bị thương, nên không dám tùy tiện hành động, hắn dừng động tác tiến vào, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ của Thẩm Diên, khàn giọng dỗ dành: “Được, nghe lời Diên Diên, ta không đi vào.”
Ngoài miệng Bùi Dực nói không đi vào, nhưng trong lòng lại âm thầm mưu tính.
Mỹ nhân mà hắn tâm tâm niệm niệm đang cởi bỏ hết xiêm y nằm dưới thân hắn, hắn sao có thể nhịn được?
Hắn kìm nén những suy nghĩ về nàng suốt mấy tháng trời, hôm nay rốt cuộc có thể chạm vào nàng, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Lúc trước, Thẩm Diên từng chỉ trích kỹ xảo chuyện phòng the của Bùi Dực, nói hắn khiến nàng không thoải mái.
Lòng tự trọng của Bùi Dực bị đả kích, ngày thường hắn sẽ vụng trộm xem chút bí tịch phòng the, xuân cung đồ sau lưng Thẩm Diên.
Ban ngày, hắn thượng triều, không dám ở trên triều đình công khai xem mấy thứ đáng xấu hổ này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ban đêm, Thẩm Diên thích nằm trên giường đọc sách trước khi ngủ, Bùi Dực sợ bị nàng phát hiện, cũng không dám nằm trên giường cùng đọc sách với nàng.
Hắn nghiêm trang ngồi trước án kỉ, hiên ngang mở công văn đặt trên bàn, sau đó giấu xuân cung đồ ở bên dưới, tập trung tinh thần học hỏi.
Thẩm Diên còn tưởng rằng hắn chính vụ bận rộn, đêm đã khuya nhưng vẫn chăm chỉ xử lý công văn. Nàng đau lòng hắn, đêm nào cũng chuẩn bị bữa ăn khuya bồi bổ cho hắn.
Bùi Dực trộm nghiên cứu xuân cung đồ một tháng, hôm nay rốt cuộc cũng có tác dụng.
Hắn học được phương pháp khiêu khích trong sách, dịu dàng hôn lên cánh môi mềm mại của Thẩm Diên, mơn trớn từng chút một, câu lấy đầu lưỡi của nàng mà mút vào, nuốt toàn bộ nước bọt trong miệng nàng.
Hôn tới khi nàng liên tục thở dốc hắn mới buông nàng ra, dọc theo chiếc cằm tinh xảo của nàng đi xuống, hôn lên cần cổ tuyết trắng.
Bùi Dực liếm láp cần cổ trắng nõn của Thẩm Diên, làn da nơi cần cổ mỏng manh mẫn cảm bị bao trùm trong hơi thở nóng bỏng của nam nhân.
Thẩm Diên khó nhịn nghiêng cổ, yếu ớt nói: “Phu quân, ngứa…”
Đôi mắt Bùi Dực nhuốm màu sắc tình liếm mút cổ nàng, hắn chậm rãi dịch lên trên, đi tới vị trí vành tai, vươn lưỡi chạm vào nơi mẫn cảm, há miệng ngậm lấy vành tai tinh xảo mượt mà, mút mát.
“Ưm… Phu quân… Phu quân… Đừng liếm nơi đó…” Thẩm Diên không ngừng lắc đầu, phản ứng có chút lớn, tiếng kêu càng thêm kiều mị.
Bùi Dực không buông tha cho nàng, hắn tiếp tục liếm mút vành tai nàng, bàn tay lần mò xuống dưới, dùng hai đầu ngón tay kẹp lấy đầu vú nàng nhẹ nhàng xoa bóp.
“A… ưm… đừng…” Thẩm Diên nhỏ giọng rên rỉ yêu kiều, đầu vú bị xoa nắn sưng đỏ đứng thẳng, vừa ngứa vừa tê.
Bùi Dực duỗi cánh tay còn lại tới vị trí giao hợp của hai người, dùng ngón tay cái vuốt ve xoa nắn hạt châu nhỏ nhô lên phía trên hoa huyệt, không ngừng nghiền nát cọ xát.
“Ưm… không cần… thật ngứa…” Vành tai bị nam nhân liếm mút, đầu vú và âm đế cũng bị xoa bóp không ngừng, khuôn mặt nhỏ của Thẩm Diên ửng đỏ, hô hấp có chút dồn dập.
Vành tai, đầu vú, âm đế, ba chỗ này đều là điểm mẫn cảm của nàng, thời điểm bị nam nhân đồng thời đùa bỡn, nàng chỉ cảm thấy cả người tê dại mềm nhũn, hoa huyệt ngứa ngày trống rỗng, khát vọng được côn thịt to dài lấp đầy.