Hỉ phòng to lớn, ngọn nến đỏ rơi, ánh lửa lay động.
Thời điểm Bùi Dực bước vào phòng, Thẩm Diên đội khăn voan đỏ, ngoan ngoãn ngồi bên mép giường đợi hắn.
Khóe môi nam nhân không nhịn được mà cong lên, trên khuôn mặt tuấn tú lộ ra chút vui vẻ, hắn đi đến mép giường, chậm rãi xốc khăn voan đỏ lên, ánh mắt dịu dàng nhìn Thẩm Diên.
Hôm nay trang dung của nàng là tân nương tử, mũ phượng khăn quàng vai, mặt mày tươi sáng, môi như chu đan, so với bộ dáng thuần khiết thường ngày thì có thêm vài phần diễm lệ.
Từ ngày sinh hài tử , trên người nàng xuất hiện thêm bóng dáng của một thiếu phụ thành thục, yết hầu Bùi Dực lăn lộn, hắn nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng giống với ảo tưởng trong mộng của hắn như đúc, sau khi khoác lên mình bộ hỉ phục, thật sự là đẹp tới mức không gì sánh được.
“Diên Diên, hôm nay nàng rất đẹp.” Bùi Dực kéo Thẩm Diên vào trong ngực, ngậm lấy đôi môi đỏ mềm mại của nàng mà mút mát.
Sắc mặt Thẩm Diên thẹn thùng, nàng ngước mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú anh khí bức người của nam nhân, thẹn thùng nói: “Phu quân cũng đẹp.”
Khóe môi Bùi Dực cong lên độ cong lớn hơn nữa, hắn tiếp tục hôn nàng, bàn tay sờ soạng trên ngực nàng, cách lớp xiêm y nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực căng tròn no đủ, đồng thời bắt đầu cởi xiêm y của nàng.
Thân thể tuyết trắng của nàng dần dần lộ ra, vòng eo tinh tế, bầu ngực căng phồng, da thịt tươi sáng tựa sương tuyết, trắng trắng mềm mềm, thật sự rất mê người.
Bùi Dực cởi xiêm y của mình, cúi người đè lên người nàng, mở miệng ngậm lấy đầu vú ửng hồng dựng thẳng mà cắn múi, dòng sữa ngọt thanh lập tức tràn ngập trong khoang miệng.
“Ưm…” Thẩm Diên yêu kiều rên rỉ một tiếng, ngửa đầu đánh giá người nam nhân, hồ nghi nói: “Chàng thật sự là phu quân của ta sao?”
Bùi Dực cười nhẹ, khẽ cắn đầu vú nàng: “Chẳng lẽ ngoại trừ ta, Diên Diên còn có phu quân nào khác sao?”
Thẩm Diên dùng tay véo khuôn mặt tuấn tú của Bùi Dực, cẩn thận quan sát phản ứng của hắn, bĩu môi, nhỏ giọng nói: “Người nọ luôn ngụy trang thành bộ dáng của chàng lừa gạt ta, hắn và chàng càng ngày càng giống, ta sắp không phân biệt được rồi. Hắn lừa gạt ta bày ra đủ các loại tư thế dâm đãng hầu hạ hắn, ta muốn cẩn thận một chút, không thể dễ dàng cho hắn thoải mái được…”
Thẩm Diên còn đang thao thao bất tuyệt, đôi mắt hẹp dài của Bùi Dực hơi lóe lên, dường như hắn có chút không vui, hắn vươn người lên trên bất chợt ngăn chặn đôi môi đỏ lúc đóng lúc mở của Thẩm Diên.
“Ưm… Phu quân…” Thẩm Diên ưm một tiếng, có chút kinh ngạc nhìn nam nhân đang đè nặng trên người mình.
Bùi Dực câu lấy chiếc lưỡi thơm mềm mại của Thẩm Diên, mút mát từng chút một, căn bản không cho nàng cơ hội nói chuyện.
Trong hỉ phòng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng liếm mút ái muội, cùng với tiếng trao đổi nước bọt của hai người.
Thẩm Diên bị hôn đến thở hổn hển, dường như Bùi Dực vẫn chưa đã thèm, hắn nhẹ nhàng liếm mút cánh môi sưng đỏ của nàng một hồi, cuối cùng mới buông nàng ra.
“Ta là phu quân thật, hay phu quân giả? Nàng đã nhận ra chưa?” Nam nhân khàn giọng hỏi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai mắt Thẩm Diên nhòe đi vì nước mắt, ngơ ngẩn nhìn nam nhân phía trên, đầu óc nàng có chút mơ màng, có phần phân biệt không nổi.
Vừa rồi nàng có loại ảo giác, nam nhân trước mắt là tên Bùi Dực cuồng vọng tự đại, động tác thô lỗ kia.
Nhưng ánh mắt hắn nhìn nàng lưu luyến như vậy, động tác hôn môi lại dịu dàng như thế, Thẩm Diên lại cảm thấy hắn là Bùi Dực kiếp trước.
“Hử? Ta là ai?” Bùi Dực nhẹ nhàng mổ lên khóe môi Thẩm Diên, tiếp tục hỏi.
Thẩm Diên nhìn đôi mắt đen nhánh của hắn, sự sủng nịch và dịu dàng được thể hiện rõ ràng, nàng hơi do dự, ậm ừ nói: “Là… Là phu quân.”
Bàn tay Bùi Dực lần mò xuống dưới, dùng sức tách hai chân nàng ra, hắn ngồi quỳ giữa hai chân nàng, đỡ dương vật to dài cứng rắn kề sát động thịt nho nhỏ, khẽ hoạt động lên xuống.
“Là phu quân thật, hay phu quân giả?”
“Thật.” Lần này Thẩm Diên không chút do dự, đáp lời rất nhanh.
Bàn tay Bùi Dực tìm kiếm vị trí âm hộ của Thẩm Diên, hắn kẹp lấy hạt châu cứng rắn kia nhẹ nhàng xoa nắn, đồng thời kích thích phần hông, dùng quy đầu không ngừng đâm vào cửa động mềm mại.
Cửa động hơi hé mở, lộ ra vách mềm thịt màu đỏ tươi cùng chất lỏng sáng lấp lánh.
“Ưm… Ngứa…” Âm đế Thẩm Diên bị niết đến ngứa ngáy, nàng dồn sức vào cẳng chân, muốn thối lui về phía sau, thoát khỏi sự đùa bỡn của âm đế.
Bùi Dực giữ chặt vòng eo của nàng, không cho nàng tránh thoát “Diên Diên, lần sau phải cẩn thận hơn một chút, không thể nhận sai người.”
Hắn đỡ côn thịt cọ cọ nơi cửa động dính nhớp dâm thủy, hạ eo dùng sức trầm xuống, phụt một tiếng, quy đầu cực đại bóc tách hai cánh hoa no đủ ướt át, chậm rãi đi vào.
“Ưm… Phu quân…” Quy đầu nam nhân quá mức to lớn, Thẩm Diên cắn môi dưới than nhẹ một tiếng.