Bùi Dực chậm rãi đi đến trước giường, hắn liếc mắt nhìn Thẩm Diên đang nằm trên giường, nhàn nhạt nói: “Cởi xiêm y đi.”
Thẩm Diên nghe tiếng ngước mắt, nàng nhìn Bùi Dực một cái, sau đó đột nhiên trở mình, xoay lưng về phía hắn.
“Nàng…” Bùi Dực ngẩn người, nữ nhân này ăn gan hùm sao? Lại dám ngỗ nghịch lời hắn nói.
Hắn nhìn gáy Thẩm Diên, khẽ quát: “Xoay người lại, cởi xiêm y.”
Thẩm Diên vẫn đưa lưng về phía Bùi Dực, nằm yên không nhúc nhích.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bùi Dực có chút bực bội, không nghĩ tới tỳ nữ nho nhỏ này lại dám làm lơ mệnh lệnh của mình, mới chỉ mấy ngày mà thôi, thế nhưng lá gan lại lớn nhanh như vậy.
Hắn cất bước về phía trước, dùng bàn tay to lớn túm cổ áo Thẩm Diên, lật người nàng lại, tức giận nói: “Làm càn, ta bảo nàng xoay người lại, không nghe thấy sao?”
“Hu hu...." Thẩm Diên chớp chớp lông mi, một giọt nước mắt nóng bỏng lăn dài trên gò má, nàng cắn đôi môi phấn nộn, nhỏ giọng khóc nức nở.
Bùi Dực ngẩn ra, ngây ngốc nhìn Thẩm Diên, ấp úng nói: “Nàng khóc cái gì?”
Thẩm Diên hít hít cái mũi, nức nở nói: “Thiếp làm vỡ chiếc vòng ngọc lão phu nhân ban tặng, lão phu nhân đã biết, khẳng định sẽ trách tội.”
“Đổi một cái khác là được, chuyện này có gì mà đáng khóc.” Bùi Dực khó hiểu, hắn cảm thấy nữ nhân này rất thích khóc, lần trước động phòng nàng khóc nguyên một đêm, lần này hắn còn chưa kịp bắt đầu nàng đã khóc.
“Thiếp không có tiền, chiếc vòng ngọc kia lại quý giá như vậy.”
Bùi Dực không để bụng, hắn duỗi tay đi cởi xiêm y trên người Thẩm Diên “Ngày mai ta phái người đưa bạc tới cho nàng, đừng khóc, ta nghe thấy rất phiền.”
Thẩm Diên dùng mu bàn tay lau qua loa nước mắt, dừng khóc, nói: “Được, năm trăm lượng.”
Động tác cởi áo của Bùi Dực hơi khựng lại, hắn bình tĩnh nhìn Thẩm Diên, ánh mắt hơi trầm xuống.
Bổng lộc một tháng của hắn mới có 800 lượng, nữ nhân này chỉ mua một cái vòng tay cũng tốn năm trăm lượng sao?
Thẩm Diên thấy Bùi Dực đánh giá nàng như thế, nàng sợ hắn nhìn ra điều gì, vội vàng bổ nhào vào trong ngực hắn, giúp hắn cởi xiêm y, di dời lực chú ý của hắn.
“Tướng gia, thiếp thân giúp ngài cởi y phục, mau chóng sinh chắt trai cho lão phu nhân mới là điều nên làm.”
Bùi Dực trầm mặc không lên tiếng, tùy ý để Thẩm Diên thay hắn cởi xiêm y.
Thẩm Diên vừa cởi tới tiết khố của hắn, dương vật to dài lập tức nhảy ra, vỗ nhẹ lên mu bàn tay nàng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng hơi né tránh về phía sau, nghiêng mặt, di dời tầm mắt, không dám nhìn côn thịt to lớn khiến người ta sợ hãi của nam nhân trước mặt nữa.
Bùi Dực nắm bàn tay nhỏ bé của nàng bọc lấy dương vật cứng rắn của hắn, nhẹ nhàng cử động hai cái, giọng nói khàn khàn: “Tối nay, nàng ở trên.”
“Tướng gia…” Thẩm Diên quay đầu, không dám tin nhìn Bùi Dực.
Kiếp trước, chuyện chăn gối giữa hai người đều do Bùi Dực nắm quyền chủ đạo, mỗi lần Thẩm Diên đều là người bị đè ở dưới thân.
Hai người luôn trầm mặc tiến hành động tác pít-tông, ngoại trừ Thẩm Diên ngẫu nhiên đau tới mức không thoải mái ưm a hai tiếng, thì gần như giữa hai người không có một chút giao lưu.
Bùi Dực cũng sẽ không để nàng cưỡi trên người hắn, mỗi lần hắn đều bắn tinh qua loa, sau đó đứng dậy rời đi, giữa hai người không hề có cảm giác tình thú gì đáng nói.
Bùi Dực mắt lạnh nhìn Thẩm Diên đang ngây ngốc, hắn ôm chầm lấy nàng, bàn tay to dầy nhanh chóng trút bỏ xiêm y của nàng, hắn ôm nàng ngồi lên đùi mình, thúc giục nói: “Mở chân ra, tự mình ngồi lên đi.”
Thẩm Diên rũ mắt nhìn côn thịt dựng thẳng cao ngất dưới thân người nam nhân, hơi có chút do dự, nàng chưa từng ở trên bao giờ.
Trên thân côn thịt vừa to vừa dài đó gồ lên những sợi gân xanh, lỗ nhỏ nơi đỉnh quy đầu khẽ mở, phun ra một chút tinh dịch trong suốt, nhìn qua có phần đáng sợ.
“Nhanh lên, đừng trì hoãn nữa.” Bùi Dực vỗ mông Thẩm Diên, không kiên nhẫn thúc giục, hắn chỉ ngủ với nữ nhân này một lần, không nghĩ tới lại tốn những năm trăm lượng bạc.
Hơn nữa thời gian trải nghiệm lần trước quá ngắn, hiệu quả cũng không khiến hắn vừa lòng.
Lần này, nhất định phải bắt nàng hầu hạ hắn thật tốt.