Dựng thiếp

Thẩm Diên dồn dập thở hổn hển, thân thể nàng mềm nhũn thành một vũng nước tựa trong ngực Bùi Dực, thân dưới của nàng vẫn còn trong quá trình co rút, từng chút từng chút liếm mút dương vật nam nhân.
Bùi Dực giúp nàng vén vài lọn tóc mái mướt mồ hôi trên trán, thỏa mãn hôn nhẹ lên vầng trán trắng nõn của nàng.
“Diên Diên, lần sau chớ có nhận sai người.” Giọng nói của Bùi Dực sau trận hoan ái có chút lười biếng trầm khàn đặc trưng.
Thẩm Diên nhẹ chớp hàng mi ướt át, mê mang nhìn nam nhân.
Nàng cảm thấy đêm nay Bùi Dực có chút khác thường, những lần hoan ái trước đó hắn luôn cực kỳ dịu dàng, không ngừng khiêu khích nàng, hầu hạ nàng, làm nàng thoải mái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đêm nay, Thẩm Diên cảm thấy động tác của hắn có chút lỗ mãng, tuy rằng nửa phần đầu cũng được coi là khá dịu dàng, lo lắng quan tâm tới cảm thụ của nàng, nửa phần sau liền như con ngựa hoang đứt cương, động tác vừa mạnh mẽ vừa thâm sâu, khiến nàng không ngừng rên rỉ yêu kiều.
Thẩm Diên cẩn thận nhìn thẳng vào đôi mắt đen của hắn, tầm mắt hai người giao hòa, nàng thấy được tình cảm quen thuộc trong mắt hắn, trong lòng càng thêm xác định hắn là Bùi Dực kiếp trước.
“Phu quân, chàng không vui sao?” Thẩm Diên thử hỏi.
Bởi vì nàng nhận sai người, không phân biệt được hắn, cho nên hắn không vui sao?

“Không có.” Bùi Dực trở mình, đặt Thẩm Diên lên ngực để tránh đè nặng nàng.
Hắn dịu dàng vuốt ve mái tóc đen mượt mà của nàng, nhẹ giọng nói: “Hôm nay là đại hỉ của chúng ta, có thể kết làm phu thê cùng Diên Diên là ước mơ từ lâu của ta, sao ta có thể  không cao hứng được.”
“Nhưng mà…” Tuy rằng Bùi Dực giải thích như vậy, nhưng Thẩm Diên vẫn cảm thấy trong lời nói của hắn mang theo sự chua xót ê ẩm.
Hắn vẫn luôn cường điệu, muốn nàng nhớ kỹ hình dáng của hắn, còn không phải là bởi vì nàng nhận sai người sao?
Xác thật Bùi Dực có chút không vui, hắn nghe thấy Thẩm Diên nói bởi vì nhận sai người nên khi ở trên giường nàng cực kỳ thuận theo, tùy ý để một nam nhân khác đùa nghịch, làm hết mọi tư thế hoan ái.
Mà những vẻ đẹp kiều diễm ấy vốn nên thuộc về hắn, trong lòng không khỏi có chút chua xót.
Tuy rằng người kia cũng là một bộ phận thuộc về hắn, là hắn khi trẻ tuổi, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút không thoải mái.
Rất lâu rồi hắn mới ra ngoài được một lần, vừa ra liền nghe được chuyện giữa nàng và nam nhân khác, đương nhiên sẽ có phần không vui.
Bùi Dực không muốn để Thẩm Diên giáp mặt vạch trần tâm sự của hắn, hắn muốn tiếp tục duy trì bộ dáng ôn hòa thong dong.
Hắn nâng khuôn mặt nhỏ của Thẩm Diên lên, dán đôi môi mỏng của mình lên đôi môi đỏ của nàng.
“A… Phu quân… Ưm…” Thẩm Diên nức nở, lời nói sắp buột miệng thốt ra lập tức bị ngăn chặn trong cổ họng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bùi Dực liếm mút cánh môi mềm mại của nàng, cạy mở hàm răng đều trắng nõn, thâm nhập khoang miệng, câu lấy đầu lưỡi mềm mại của nàng.
Thẩm Diên bị hôn đến choáng váng, nàng thở hồng hộc, đại não hỗn độn mê mang, thân thể mềm nhũn như bông.
Dương vật của Bùi Dực chôn sâu trong cơ thể nàng lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch, chậm rãi bành trướng lên, lấp đầy hoa huyệt chật hẹp.
Hắn bế Thẩm Diên lên, đặt nàng quỳ trên giường, từ sau lưng hôn vành tai tinh xảo trắng nõn của nàng, giọng nói khàn đặc giống như giấy ráp bị mài giũa, trầm thấp mê hoặc: “Diên Diên, một lần nữa được không?”
“A… ưm…” Thẩm Diên yêu kiều rên rỉ, giữa đôi môi đỏ tràn ra một vài từ ngữ, giống như đáp ứng lại tựa như không phải.

Bùi Dực mặc định nàng đã đáp ứng rồi.
Hắn nắm dương vật sưng to cứng rắn kề sát mông nàng, nhắm ngay cái cái miệng nhỏ vẫn còn đang rỉ nước, trầm eo đẩy về phía trước, nương theo dâm thủy trơn trượt, dương vật to dài thuận thế đi vào.
“A… Phu quân… Quá sâu…” Thẩm Diên nhíu mày rên rỉ, tư thế tiến vào từ phía sau cắm rất sâu, quy đầu cực đại chạm tới vị trí sâu nhất, bành trướng tới mức nàng không thở nổi.
Bùi Dực cúi đầu hôn khóe môi nàng, dịu dàng dỗ dành nàng: “Diên Diên, thật ngoan, ăn toàn bộ mệnh căn của phu quân.”
Bùi Dực rút côn thịt ra khỏi hoa huyệt sau đó lại dùng sức cắm vào, thân gậy thô tráng cọ xát vách thịt kiều nộn, kích thích từng trận khoái cảm run rẩy tê dại, Thẩm Diên cắn môi dưới rầm rì rên rỉ.
Thậm chí nàng có thể cảm nhận rõ ràng được quy đầu hình mũ kia đẩy từng lớp từng lớp thịt mềm lập đầy hoa huyệt của nàng như thế nào.
Bởi vì tư thế này, nàng không nhìn thấy động tác cắm vào của hắn, nhưng cảm quan lại nhạy bén dị thường, thân thể cũng càng thêm mẫn cảm.
Khi Bùi Dực vừa mới đem côn thịt cắm vào, mật huyệt chật hẹp của nàng lập tức mấp máy co rút lại, bao bọc chặt chẽ lấy mệnh căn của hắn.
Tầng tầng lớp lớp thịt mềm giống như cái miệng nhỏ, hết cắn lại mút côn thịt, bên trong mật huyệt cũng rỉ ra từng dòng dâm thủy, khiến nam nhân cực kỳ sảng khoái.
“Ưm… Diên Diên là yêu tinh, hút hết tinh khí của ta.” Bùi Dực thoải mái than nhẹ một tiếng.
Hắn nằm trên người Thẩm Diên, nhanh chóng đưa đẩy phần hông, dương vật to dài liên tục khuấy đảo, òm ọp òm ọp, dâm thủy dính nhớp bị dồn ép thành bọt trắng rỉ ra từ vị trí giao hợp của hai người.
“A… ưm… dừng lại… ô ô…” Thẩm Diên túm chặt đệm chăn dưới thân, vòng eo mảnh khảnh cong thành hình vòng cung duyên dáng, nàng cắn môi dưới khóc không thành tiếng.

Mật huyệt chật hẹp sưng đỏ, hai cánh hoa giống như thịt trai không khép miệng lại được, không ngừng chảy nước miếng, thấm ướt một mảng đệm chăn dưới thân.
Thẩm Diên bị khoái cảm kịch liệt làm cho thần trí mơ màng, cũng không biết nam nhân làm tới khi nào mới dừng lại.
Chỉ cảm thấy tinh dịch đặc sệt lại một lần nữa rót đầy vào cổ tử cung, lúc này nam nhân mới ngừng lại.
Nàng mệt đến kiệt sức, ngay cả mắt cũng không mở ra được, không còn dư thừa sức lực đi miệt mài theo đuổi xem rốt cuộc nam nhân có vui vẻ hay không.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thẩm Diên tỉnh lại trong tiếng chim hót dễ nghe, nàng lười biếng mở đôi mắt nhập nhèm, phát hiện bên cạnh mình có một tầm mắt cực kỳ nóng bỏng đang dính chặt lấy nàng.
Nàng nghiêng đầu nhìn qua, Bùi Dực vẻ mặt ai oán nhìn nàng chằm chằm, bên trong đôi mắt hẹp dài kia tràn đầy tăm tối, đã không chỉ đơn giản là một chút xíu không vui nữa rồi.
Cách xa 1 mét, nàng vẫn có thể cảm giác được oán khí mãnh liệt của hắn.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận