Dựng thiếp

Vừa nghe Thẩm Diên nói như vậy, sắc mặt Bùi Dực lập tức trầm xuống, hắn nhíu mày, phản bác nói: “Hôm qua người thành thân với nàng không phải ta.”
Thẩm Diên lại không cho là đúng, nàng nói: “Hôm qua, thân thể của chàng đã bái đường với ta, người mọi người nhìn thấy đều là chàng, bọn họ đã nhận định là chàng, nếu ngày mai lại bái đường thêm một lần, khó tránh khỏi sẽ khiến cho mọi người nghi kỵ cùng chê cười.”
Bùi Dực nhìn Thẩm Diên, có chút kích động trả lời nàng: “Ta không để bụng ánh mắt của người khác, ta chỉ biết nàng đã đáp ứng sẽ gả cho ta.”
Dứt lời, hắn cúi đầu, nhìn xuống mặt đất, trầm mặc một hồi, sau đó chậm rãi mở miệng: “Vì cưới nàng, ta tình nguyện để hắn ra ngoài, nàng không biết ta chán ghét hắn tới mức nào đâu, hắn có thể được nàng yêu thích dễ như trở bàn tay, rõ ràng chuyện hắn làm được, ta cũng làm rồi, nhưng trong mắt nàng chỉ nhìn thấy một mình hắn, còn ta ngay cả nửa bóng dáng cũng không có.”
“Trước kia nàng ghét bỏ ta thô lỗ, ta đã thay đổi chính mình, sửa chữa lại khuyết điểm, dịu dàng với nàng, đã rất lâu rồi ta không hung dữ với nàng.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Vì để thành thân với nàng, ta ngầm chuẩn bị rất lâu, muốn cho nàng một kinh hỉ, lúc nàng đáp ứng gả cho ta, ta vui vẻ như một tên ngốc, nhưng không nghĩ tới lại là vui công dã tràng. Nàng để nam nhân khác thay ta bái đường, động phòng, ta tỉnh lại nhìn thấy dấu vết hoan ái của hai người, cả người ta lạnh lẽo, lồng ngực giống như bị một lưỡi dao sắc bén đâm một đao, đau tới mức gần như hít thở không thông.”
Bùi Dực chua xót tự thuật lại ủy khuất trong lòng mình, nói đến từ cuối cùng, trong âm điệu thậm chí còn mang theo vài âm rung.
Thẩm Diên kinh ngạc nhìn hắn, hiển nhiên nàng không nghĩ tới hắn có chấp niệm sâu như thế với chuyện thành thân.
Nàng cho rằng hắn muốn thành thân với nàng, là bởi vì không muốn Nhiên Nhi trở thành con ngoài giá thú, để cho con cháu Bùi gia bọn họ ngày sau ở trước mặt ngoại nhân có thể ngẩng cao đầu.
Nàng duỗi tay chậm rãi nâng cằm Bùi Dực, quả nhiên, hốc mắt lại đỏ bừng.
Nhìn bộ dáng ủy khuất ai oán của nam nhân, trái tim trong ngực Thẩm Diên có chút nhũn ra, nàng dùng lòng bàn tay vuốt ve khóe mắt đỏ bừng của hắn, nhẹ giọng nói: “Bùi Dực, chàng khóc…”
“Không có.” Bùi Dực đẩy tay Thẩm Diên ra, hắn nghiêng đầu, không muốn nàng nhìn thấy bộ dáng yếu ớt của mình.
Hắn đường đường là thừa tướng một quốc gia, sao có thể dễ dàng rơi lệ như vậy, nói ra ngoài nhất định sẽ bị người đời chê cười.
Nhưng nghe thấy cách xưng hô của nàng, chóp mũi lại không biết cố gắng mà có chút chua xót, hốc mắt càng đỏ hơn.
Hắn gần như nức nở nói: “Nàng vĩnh viễn đều thiên vị hắn, ta ở trong mắt nàng không hề có địa vị, nàng gọi hắn là phu quân, nhưng lại trực tiếp gọi tên của ta, ta khiến nàng chán ghét như vậy sao?”
“Không…” Thẩm Diên lắc đầu: “Trước kia chàng thật sự có chút khiến người ta chán ghét, nhưng hiện tại đã tốt hơn rất nhiều rồi, nhưng vẫn còn tật xấu, thích tự cao tự đại sai khiến người khác.”
Bùi Dực biết nàng nói tới chuyện đút cơm tối nay, hắn vội vàng giải thích: “Không phải ta tự cao tự đại sai khiến nàng, ta chỉ muốn thân mật hơn với nàng mà thôi, như vậy sẽ có vẻ như nàng rất để ý ta, tuy rằng điều này chẳng qua là ta tự lừa mình dối người. Nàng chưa từng để ý tới ta, nàng đối xử tốt với ta đều dựa trên cơ sở quan tâm đến hắn, nếu không có hắn, đại khái nàng sẽ không nhìn ta, cho dù là nửa con mắt đi.”
Lời nói của nam nhân mang theo vài phần tự giễu, giữa những hàng chữ lộ ra sự tự ti ngập tràn, Thẩm Diên chưa bao giờ nhìn thấy một Bùi Dực như vậy, trong khoảng thời gian ngắn nàng đột nhiên có chút ngơ ngẩn.
Vị thừa tướng đại nhân đã từng tự cho mình là thanh cao, tự cao tự đại, khinh thường nàng, hiện tại thế nhưng lại trở thành thừa tướng đại nhân đầy hèn mọn.
Trong đôi mắt hẹp dài của Bùi Dực dường như có thể nhìn thấy ánh nước đang lóe sáng, thật sự đáng thương.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không biết vì sao, lồng ngực Thẩm Diên giống như có chút nhói đau, nàng không đành lòng, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên khóe mắt nam nhân, dịu dàng nói: “Chàng đừng khóc… ta… đáp ứng chàng là được, ngày mai chúng ta sẽ thành thân lại một lần.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui