Dựng thiếp

Bùi Dực đè nén tức giận trong lòng, trầm giọng chất vấn: “Nàng mang thai sao?”
Thẩm Diên nghe vậy theo bản năng dùng tay che bụng, hắn phát hiện nàng mang thai sao?
Trong lòng nàng hoảng hốt, sợ Bùi Dực ép mình trở về, cầm tù trong cái thiên viện lạnh lẽo kia chờ chết.
Thẩm Diên không muốn trải qua cảm giác tuyệt vọng như vậy một lần nữa, nàng hít sâu một hơi, ra vẻ trấn định nói: “Mỗi lần thân mật cùng tướng gia, sau đó ta đều trộm uống thuốc tránh thai, không có khả năng mang thai.”
“Sau khi tới Nam Dương cũng không sao?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không có, biểu ca yêu thương ta, dạo gần đây chuẩn bị rất nhiều đồ ăn tinh xảo phong phú, ta tham ăn, ngày thường ăn nhiều, thân mình mới đẫy đà như vậy.” Thẩm Diên nói dối, sống chết không thừa nhận.
Dáng người Thẩm Diên nhỏ xinh, cho dù mang thai ba tháng nhìn cũng không rõ ràng, nói là béo, nhưng cũng chỉ thêm mấy cân thịt, đây là điều hoàn toàn có khả năng.
Bùi Dực không muốn tin tưởng Thẩm Diên mang thai hài tử của nam nhân khác, nghe nàng nói như vậy, trong lòng hắn có phần dễ chịu.
Tuy nhiên, nói đến biểu ca, hắn rất tức giận, đặc biệt là nhớ tới cảnh tượng ngày ấy ở trên đường lớn.
Hắn chất vấn: “Rốt cuộc nàng và biểu ca kia là sao? Nàng hành phòng với hắn ta sao?”
Nếu Thẩm Diên nhớ không lầm, Bùi Dực có thói sạch sẽ, hắn chắc chắn sẽ xấu hổ khi nạp một nữ nhân từng dâm loạn với nam nhân khác vào phủ.
Kiếp trước, hắn đã từng nói qua, bởi vì thân mình nàng sạch sẽ, mà hắn lại là nam nhân đầu tiên của nàng, cho nên hắn mới quen dùng thân thể nàng.
Thẩm Diên muốn biến mình thành nữ nhân dơ bẩn không chịu nổi, như vậy chắc chắn Bùi Dực sẽ chán ghét phỉ nhổ nàng, sẽ không bắt nàng trở về kinh châu.
Nàng bĩu môi, thách thức nói: “Hiện tại ta là thứ dân tự do, có quyền được lập gia đình, ta và biểu ca thế nào, có quan hệ gì với tướng gia?”
“Nàng rõ ràng là thiếp của ta…” Thái độ phủ nhận của Thẩm Diên càng khiến Bùi Dực thẹn quá hóa giận, hắn tức giận tới mức cả người phát run.
“Từ nay về sau, không phải nữa rồi.” Hiện giờ Thẩm Diên rất kiên cường, xé bỏ khế ước bán mình, nàng không muốn phục tùng hắn, cũng không muốn tự xưng mình là thiếp thân.
Bùi Dực rất phẫn nộ, trong lòng trào ra cảm giác bi thương.
Cho dù nàng không sạch sẽ, hắn vẫn muốn giữ nàng bên người, luyến tiếc thả nàng rời đi.
Bùi Dực tới gần Thẩm Diên, bàn tay to duỗi ra giam cầm nàng dưới thân, hắn mút đôi môi đỏ của nàng, thấp giọng nỉ non: “Nàng là của ta, nàng chỉ có thể là của ta, ta sẽ khiến trên người nàng chỉ có thể mang theo hương vị của một mình ta.”
“A… buông ra… ta… ưm…” Cái miệng nhỏ của Thẩm Diên bị nam nhân bịt kín, hắn móc lấy cái lưỡi của nàng liều chết dây dưa, nước bọt giao hòa rỉ qua khóe môi, sáng lấp lánh, vô cùng dâm mị.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Diên bị hôn gần như không thể hô hấp, lúc này Bùi Dực mới buông nàng ra.
Hắn tiếp tục đi xuống theo cần cổ thon dài của nàng, thành kính hôn lên thân thể tuyết trắng, đầu lưỡi dịu dàng hôn lên từng tấc da thịt của nữ nhân.
Thẩm Diên bị hôn đến choáng váng, tới khi nàng lấy lại tinh thần, nàng phát hiện toàn thân đã bị bao phủ bởi nước miếng của Bùi Dực.
Thẩm Diên nhíu mày thấp giọng khóc, hà tất gì người nam nhân này phải chọc ghẹo nàng như vậy, khiến toàn thân nàng dính nhớp, khó chịu muốn chết.
Nàng khua loạn cẳng chân, muốn đá văng nam nhân trên người xuống.
Bùi Dực mở rộng hai chân của nàng, ấn sang hai bên sườn, hắn vùi đầu giữa hai chân nàng, chóp mũi cao thẳng kề sát khe thịt nhỏ hẹp của nữ nhân.
Bùi Dực cắn cắn day mút cánh hoa nhút nhát.
“A… Buông ta ra…” Sống lưng Thẩm Diên cứng đờ, không dám tin nhìn nam nhân đang vùi đầu giữa hai chân mình, người nam nhân này bị điên rồi sao?
Thừa tướng đại nhân quyền cao chức trọng, hiện tại lại đang mút mát nơi riêng tư của nàng.
Thẩm Diên xoắn mông, muốn tránh thoát môi lưỡi của Bùi Dực.
Thế nhưng Bùi Dực gắt gao ấn hai chân nàng, cho dù nàng có vặn vẹo như thế nào thì cũng giống như kiến nhỏ rung cây, không làm nên chuyện gì.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui