Âm hộ bị nam nhân hết cắn lại mút, tê tê dại dại, thân mình Thẩm Diên không nhịn được mà run rẩy.
“Ưm… không cần…” Nàng cắn môi thấp giọng khóc, khó chịu vặn vẹo thân mình, cẳng chân khua loạn muốn đá văng nam nhân xuống đất.
Bùi Dực nâng nửa người tiến lên mút đôi môi đỏ của Thẩm Diên, hắn dịu dàng trấn an nàng: “Ngoan, rất nhanh thôi.”
Bùi Dực mới vừa hôn nơi riêng tư của nàng, trên môi hắn còn dính chút hương vị hơi mằn mặn của dâm thủy, tất cả đều được truyền hết qua miệng Thẩm Diên.
Sắc mặt Thẩm Diên thẹn thùng, tuy rằng đó là dâm thủy từ trong thân thể mình chảy ra, nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ ăn thứ đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỹ thuật hôn đã trải qua hai đời của Bùi Dực vô cùng lợi hại, hắn trêu chọc Thẩm Diên đến đầu óc choáng váng, cả người mềm như bông, không hề có sức lực phản kháng.
Nhân lúc nàng lơi lỏng, hắn lui về sau, tiếp tục xuống tay với nơi riêng tư của nàng.
Bùi Dực vén hai cánh hoa no đủ xinh đẹp kia ra, vươn đầu lưỡi đi liếm cái lỗ nhỏ non mềm đỏ tươi, đầu lưỡi chui vào chiếc lỗ thịt nho nhỏ kia từng chút từng chút mân mê.
“A a… không cần liếm…” Thẩm Diên cảm thấy vô cùng thẹn, rõ ràng miệng dùng để ăn cơm uống nước, vì sao hắn lại muốn hôn nơi đó của nàng.
Tuy rằng nàng kháng cự, nhưng thân thể lại có chút phấn khởi, có lẽ bởi vì lần đầu tiên nàng làm loại chuyện này, quá xa lạ quá kích thích.
Hoa huyệt nàng co rụt lại mấp máy, hạ thân ngứa ngáy khó chịu.
Khi đầu lưỡi Bùi Dực tiến vào cái động thịt nho nhỏ kia, nàng liền không thể khắc chế được mà rên rỉ thành tiếng, ngay cả mấy đầu ngón chân cũng cuộn tròn lại.
Sau khi mang thai, thân thể nàng dường như càng mẫn cảm hơn, nam nhân chỉ mút liếm vài cái, nàng đã ẩm ướt đến rối tinh rối mù.
“A… Ưm… Không cần…” Khoái cảm quét bay thân mình nhỏ xinh của Thẩm Diên, nàng đột nhiên khép hai chân lại kẹp lấy đầu Bùi Dực, thân mình tuyết trắng nhiễm một tầng đỏ ửng, không ngừng run rẩy.
Một dòng nước ấm áp phun trào ra, tưới lên sống mũi cao thẳng của Bùi Dực.
Dâm thủy ướt dính chảy dọc theo chóp mũi, chảy xuống đôi môi mỏng của nam nhân, Bùi Dực vươn đầu lưỡi ra liếm, đôi mắt càng thêm u ám.
Hắn nhìn hai chân đang dang rộng của nữ nhân, nơi cửa động vẫn đang có dâm thủy chảy ra, hoa huyệt đỏ bừng run rẩy mấp máy, câu dẫn hắn nuốt nước bọt.
Côn thịt dưới thân cứng rắn đứng thẳng, gân xanh hằn lên dữ dội, thỉnh thoảng run rẩy hai cái, nhìn qua thật sự khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Bùi Dực đã nhẫn nại tới cực hạn rồi, hắn đỡ dương vật sưng to đau đớn của mình cọ hai cái vào hoa huyệt ướt dầm dề của nữ nhân, hạ eo đẩy về phía trước, phụt một tiếng, quy đầu cực đại tách cửa mình, chậm rãi chui vào.
“A…” Thẩm Diên nhíu mày, nàng cảm thấy trong thân thể như vừa bị nhét vào một quả trứng gà lớn, khiến nàng trướng đau khó chịu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ba tháng rồi nàng không làm chuyện phòng the, hoa huyệt chật hẹp đột nhiên có chút không thể thích ứng được với độ lớn của nam nhân.
Nàng co bụng, dùng sức xoắn chặt quy đầu kia, ngăn cản bước tiến của nam nhân.
“Hừ… Đừng kẹp chặt như vậy …” Bùi Dực hừ nhẹ một tiếng, hắn cảm giác quy đầu của mình bị hoa huyệt nữ nhân mút chặt.
Dương vật bị kẹp càng thêm sung huyết bành trướng, khiến hắn phát đau, gần như muốn nổ mạnh.
Hắn thở gấp, cúi người hôn lên môi Thẩm Diên, nhỏ giọng dỗ dành: “Ngoan, đừng kẹp, thả lỏng chút, để ta đi vào.”
“Không.” Thẩm Diên cắn môi quật cường nhả ra một chữ, nàng vẫn co bụng như cũ, gắt gao cắn chặt quy đầu của nam nhân.
Mỗi lần hắn đi vào đều đấu đá lung tung, kỹ thuật một chút cũng không tốt, khiến cho phía dưới của nàng hết đau lại sưng.
Huống chi hiện tại trong bụng nàng còn có hài tử, tuy rằng đã đủ ba tháng, nhưng vẫn không thể qua loa.
Nàng muốn kẹp hắn, cắn chết hắn, không cho hắn đi vào, nghẹn chết hắn.