Bùi Dực để nàng tùy ý đấm đá, hắn ngay cả mày cũng không nhăn một chút, chỉ cảm thấy tay chân nàng giống như gãi ngứa.
Cách xa nhiều năm như vậy, rốt cuộc hắn cũng có thể một lần nữa cắm dương vật vào trong cơ thể nàng, cùng nàng giao hòa chặt chẽ.
Hắn từng hưởng thụ qua tư vị của nàng, biết thân thể nàng mê người cỡ nào, sao có thể dừng lại được.
“Sẽ không đau, ta nhẹ nhàng, rất thoải mái.” Bùi Dực dịu dàng dỗ dành Thẩm Diên, hạ eo đẩy về phía trước, côn thịt to dài đẩy cửa thịt non nớt ra, cắm một nửa vào trong hoa huyệt.
Hắn lo lắng cho thân mình Thẩm Diên, không lập tức cắm toàn bộ vào, mới được một nửa lại rút trở về cửa động.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiếp theo lại nhún hông, dùng sức đi vào, cắm sâu hơn lần trước một chút, từ từ khuếch trương mở rộng hoa huyệt nhỏ hẹp của nàng.
Cứ thọc vào rút ra vài lần như thế, Bùi Dực đẩy mạnh hông về phía trước, phụt một tiếng, côn thịt màu đỏ tím thuận thế vùi toàn bộ vào trong cơ thể nữ nhân.
Hắn thấp thở, rũ mắt nhìn vị trí giao hợp giữa hai người, eo tiếp tục trầm xuống, dương vật thô dài chậm rãi đẩy về phía trước, khi đẩy vào hơn phân nửa côn thịt, hắn không dừng lại mà tiếp tục tiến sâu hơn.
“A a… không… không vào được… quá lớn…” Thẩm Diên nhíu mày, nàng có thể cảm giác được đường đi của cây côn thịt thô dài kia, lấp đầy hoa huyệt của nàng, trướng đau tới mức nàng gần như không thở nổi.
Bùi Dực thở hổn hển nặng nề, hắn nhìn chỗ giao hợp của hai người, chỉ cảm thấy vô cùng thỏa mãn, hắn và nàng thân mật khăng khít giao hòa bên nhau.
Phần hông của hai người kề sát, không một chút khe hở, đám lông đen nhánh lộn xộn phần bụng dưới của hắn đan xen với mu thịt trắng nõn không lông của nàng, trắng đen đối lập tạo ra sự tác động mãnh liệt lên thị giác của hắn.
Mặc dù Bùi Dực tiến sâu, nhưng hắn không dùng sức quá mạnh, Thẩm Diên chỉ cảm thấy hạ thân căng trướng vô cùng, nhưng thật ra cũng không đau.
Bùi Dực thấy Thẩm Diên ngừng giãy giụa, biết nàng vẫn có thể thừa nhận độ dài của hắn, hắn trìu mến mổ lên khóe môi nàng, ôn hòa nói: “Ta sẽ nhẹ nhàng, đau thì nói cho ta.”
Ngữ khí dịu dàng của nam nhân khiến Thẩm Diên hơn ngẩn ra, từ khi nào Bùi Dực kiên nhẫn dạo đầu ở trên giường như vậy, chậm rãi cắm vào trong cơ thể nàng.
Nàng nhìn chằm chằm gương mặt tuấn tú của nam nhân, luôn cảm thấy có chút kỳ quái, sự thay đổi của hắn dường như có hơi lớn, tuy rằng vẫn là gương mặt kia, nhưng lại mang tới cho nàng cảm giác không giống.
“A a… Ưm… Đừng nhanh như vậy…” Thẩm Diên còn chưa suy nghĩ cẩn thận đã bị động tác nhanh chóng thọc vào rút ra của nam nhân làm cho không có cách nào tự hỏi.
Bùi Dực liên tục di chuyển phần hông, dùng sức đâm về phía trước, quy đầu góc cạnh cào cấu từng lớp da thịt mềm mại, sau đó chìm toàn bộ vào bên trong hoa huyệt.
Quy đầu cực đại áp chặt vào cửa động nhỏ hẹp, nam nhân di chuyển vòng eo, nhẹ nhàng nghiền cái miệng nhỏ ướt át kia.
“A… A A… Không cần chọc nơi đó, ô ô… quá sâu, mau ra ngoài…” Thẩm Diên sợ nam nhân cắm quá sâu, sẽ ảnh hưởng đến hài tử trong bụng, nàng dùng tay đẩy lồng ngực nam nhân, hy vọng hắn sẽ lui ra ngoài.
Bùi Dực thấy dường như Thẩm Diên không thích hắn cắm sâu như vậy, liền hỏi: “Đau không?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lực đạo phần hông của hắn không quá mạnh, nên thật ra cũng không đau, nhưng Thẩm Diên vì muốn Bùi Dực lui ra ngoài, nàng nhíu mày, giả vờ cực kỳ khó chịu, thấp giọng khóc: “Huhu....Đau, ngài mau ra ngoài đi.”
Bùi Dực cúi đầu liếm mút khóe mắt ửng đỏ của Thẩm Diên, hắn nhẹ giọng dỗ nàng: “Đừng khóc, ta lập tức ra ngoài.”
Bùi Dực nói xong lập tức rút ra bên ngoài, để lộ ra cây côn thịt ướt dầm dề, kéo theo vài tia dâm thủy dính nhớp sáng bóng, nhỏ giọt trên chăn gấm.
Cảm giác căng trướng trong thân thể biến mất, Thẩm Diên nhìn nam nhân đang dồn dập thở dốc trên người, nàng có hơi giật mình, từ khi nào Bùi Dực dễ nói chuyện như vậy.
Lúc trước, nàng khóc lóc kêu đau, hắn chỉ lo một mình sung sướng, chẳng hề suy xét đến cảm thụ của nàng.
Hiện tại, nàng vừa bảo hắn đi ra ngoài, hắn liền nghe lời rút ra ngoài, thật kỳ quái.
Dục hỏa trong cơ thể Bùi Dực tăng vọt, dương vật cứng rắn chống lên cửa động của nữ nhân, côn thịt sung huyết phát tím, trướng đau, nhưng hắn ở bên ngoài cơ thể Thẩm Diên cũng không vội vã đi vào, chỉ an tĩnh chờ nàng hòa hoãn lại cơn đau đớn.
Một lát sau, dường như Bùi Dực đã nhẫn nại tới cực điểm, hắn thở dốc càng ngày càng dồn dập, hai bên huyệt Thái Dương nổi đầy gân xanh, mồ hôi nóng bỏng không ngừng chảy dọc theo thái dương đi xuống.
Ngay cả dương vật sưng to dưới thân cũng có chút nóng nảy mà run rẩy, kêu gào muốn cắm vào hoa huyệt nữ nhân.
Hắn khàn giọng hỏi: “Còn đau không?”
Thẩm Diên muốn kiểm nghiệm xem Bùi Dực có tiếp tục để tâm tới cảm thụ của mình hay không, nàng nhíu mi, khóc nức nở nói: “huhu...Bên trong vẫn đau quá, không biết bị thương ở nơi nào rồi.”
“Là ta không tốt, đều do ta, đừng khóc, ta không vào nữa.” Bùi Dực vừa thấy Thẩm Diên bật khóc, hắn lập tức luống cuống, vội vàng dỗ nàng.
Thẩm Diên lặng lẽ mở mắt ra đánh giá Bùi Dực, người nam nhân này thật sự để ý đến cảm thụ của nàng, tuy rằng nàng cũng không biết là vì sao.
Nàng rũ mắt nhìn cự vật sưng to sung huyết dưới thân Bùi Dực, nàng biết hiện tại hắn rất khó chịu, nhưng ai bảo lúc trước hắn khi dễ nàng như vậy, xứng đáng, cho nghẹn chết hắn.