Bùi Dực ngẫm nghĩ, nói: “Ngày ấy khi ta hạ triều hồi phủ, nhìn thấy nàng và một tiểu khất cái đang khen ta đẹp, chưa từng có người khen ta như vậy. Khi đó nàng cười rất xinh đẹp, trái tim ta run lên, trong lòng bất giác nhớ kỹ gương mặt tươi cười của nàng.”
Khen hắn đẹp sao? Trong đầu Thẩm Diên lục tìm đoạn ký ức này, hình như có chuyện như vậy.
Nàng thật sự khen hắn đẹp, khi bị hắn bắt gặp, nàng xấu hổ, có chút thẹn thùng cúi đầu.
Tuy nhiên, khi đó hắn không nói gì cả, nàng cho rằng việc này cứ như vậy trôi qua.
Duy nhất, có một điểm không bình thường chính là, ngày hôm sau là cuối tháng, cũng là ngày hắn tới phòng nàng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỳ thật, từ ngày nàng mang thai, Bùi Dực có thể không cần tới phòng nàng.
Tuy nhiên, không biết vì nguyên nhân gì, khi nàng mang thai đủ ba tháng, hắn lại tiếp tục tới phòng nàng.
Buổi tối ngày hôm đó, thời gian có phần kéo dài, tuy rằng hắn vẫn ít lời như mọi khi, nhưng nàng có thể cảm giác được hắn phấn khích hơn một chút, đùa nghịch nàng thay đổi hai tư thế.
*
Kiếp trước.
Bóng đêm âm trầm, sau khi rửa mặt sạch sẽ Thẩm Diên lên giường đi ngủ từ sớm.
Khi đang mơ mơ màng màng, nàng cảm giác có người đang sờ lên bụng nàng.
Thẩm Diên vén đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ lên, trông thấy khuôn mặt tuấn tú thanh lãnh của nam nhân, nàng có chút kinh ngạc: “Tướng gia, đã trễ thế này, sao ngài còn tới đây?”
Nam nhân liếc mắt nhìn nàng, nhàn nhạt nói: “Hôm nay là cuối tháng, ta nhớ nhi tử.”
Trong nháy mắt Thẩm Diên liền hiểu, từ sau khi nàng mang thai, mỗi lần hắn tới đây đều nói nhớ nhi tử.
Nhưng lần nào hắn cũng đem dương vật to dài cứng rắn kia cắm vào trong cơ thể nangf, nói là tiếp xúc gần gũi với nhi tử.
Thẩm Diên cũng không biết hài tử trong bụng mình là bé trai hay bé gái, tuy nhiên, lão phu nhân mời người tới tính mệnh, nói nàng mang thai nhi tử.
Cho nên, Bùi Dực vẫn luôn gọi hài tử trong bụng nàng là nhi tử.
Nam nhân sờ soạng vùng bụng phồng lên của Thẩm Diên, bắt đầu cởi xiêm y của nàng. Từ ngày nàng mang thai, thân mình càng thêm đẫy đà, sờ lên trơn trượt mềm mại, thịt mum múp, xúc cảm rất tốt.
Bùi Dực vươn tay xoa nắn hai bầu ngực no đủ trước ngực nàng, dương vật dưới thân lập tức dựng thẳng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy rằng hắn không thích nữ nhân này, tuy nhiên, thân mình nàng lại rất phù hợp với khẩu vị của hắn, có thể khiến hắn nhanh chóng có phản ứng.
Bùi Dực tách hai chân trắng nõn của nữ nhân ra, ngồi quỳ giữa hai chân nàng, gắng gượng đỡ dương vật thô dài của mình kề sát trước cửa hoa huyệt mà cọ xát, đợi dâm thủy rỉ ra từng chút một, hắn mới hạ eo tiến về phía trước.
Phụt một tiếng, quy đầu cực đại tách hai cánh môi no đủ, chậm rãi tiến vào trong.
“Ưm…” Dương vật quá mức to lớn, Thẩm Diên nhíu mày, nàng nâng mông, hoa huyệt mấp máy, cố hết sức tiếp nhận dương vật của nam nhân.
Gần một tháng không làm, hiện tại nàng muốn nuốt côn thịt to lớn của hắn, cảm giác có chút ăn không tiêu.
“Ưm… Đừng cắn chặt như vậy…” Bùi Dực thở dốc một tiếng, vỗ nhẹ bờ mông vểnh trắng nõn của Thẩm Diên.
Hoa huyệt chật hẹp mút chặt lấy dương vật to dài của nam nhân, tầng tầng lớp lớp thịt mềm khép lại và co rút, ôm lấy thân côn thịt nổi đầy gân xanh, cảm giác sảng khoái tới mức xương cụt hắn tê rần.
Hắn hạ eo tiếp tục đẩy vào bên trong, dương vật to dài từ từ tiến sâu vào bên trong thân thể nữ nhân, tới cuối cùng nguyên một cây côn thịt nam nhân đều bị hoa huyệt của nữ nhân cắn nuốt, chỉ còn dư lại hai viên tinh hoàn nặng trĩu lõa lồ ở bên ngoài.
Bùi Dực nặng nề thở hổn hển, hưởng thụ sự bủa vây ấm áp của nữ nhân, hắn khàn giọng hỏi: “Gần đây nhi tử của ta có ngoan không? Có làm phiền đến nàng không?”
Hạ thân Thẩm Diên bị dương vật lấp đầy căng trướng, nàng không thoải mái vặn vẹo mông, cắn môi dưới, kiều mị nói: “Ưm… mấy ngày gần đây rất ngoan ngoãn, không phiền đến thiếp thân.”
Bùi Dực dịu dàng sờ sờ vùng bụng nhấp nhô của Thẩm Diên, hắn hơi rút côn thịt ra bên ngoài một chút, nhún phần hông, nhẹ nhàng vận động.