Bộ ngực đầy đặn của nàng kề sát vào lồng ngực nam nhân, mùi sữa nồng đậm trên người Thẩm Diên khiến tâm trí Bùi Dực hơi lãng đãng.
Hắn cúi người ngậm lấy một trái đào dụ hoặc, đầu lưỡi linh hoạt đảo quanh đầu vú phấn nộn, cả người Thẩm Diên ngứa ngáy yêu kiều rên rỉ.
“Ưm… ngứa… đừng mút…”
Bùi Dực ngậm đầu vú nàng trong miệng nhẹ nhàng gặm cắn, giống như hài tử khát sữa, vừa mút vừa day, khắp căn phòng chỉ còn vang lên tiếng nước miếng bẹp bẹp.
Đầu vú Thẩm Diên bị mút đến sưng đỏ dựng thẳng lên, tựa như một trái anh đào chín mọng, hồng hồng nộn nộn, sáng lấp lánh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bùi Dực càng hút, mùi sữa kia càng thêm nồng đậm dụ người, dường như hắn thật sự có thể mút ra sữa.
Thân dưới của hắn trướng đau khó nhịn, yết hầu khô khốc, hắn dùng sức mút mạnh đầu vú sưng đỏ của Thẩm Diên. Ngoài dự đoán, từ trên đầu vú xuất hiện một giọt sữa ngọt thanh.
“A… đau… ư...” Thẩm Diên che ngực kêu đau đớn.
Bùi Dực sửng sốt, lập tức dừng lại, hắn không nghĩ tới mình thật sự hút ra sữa.
Trên đầu vú sưng đỏ của Thẩm Diên treo một giọt sữa lung lay sắp rụng, giọt sữa màu trắng ngà đó lắc lư, cuối cùng rơi xuống ngực Thẩm Diên, Bùi Dực xác định mình không hoa mắt.
Đây đúng là chuyện hiếm lạ, hắn từng nghe nói, có những người mang thai không đủ mười tháng, ước chừng chỉ sáu bảy tháng đã có sữa.
Trước kia hắn chỉ cảm thấy đó là lời đồn, hôm nay, tận mắt nhìn thấy, không thể không cảm thán thế sự kỳ diệu.
Bùi Dực cúi đầu nhẹ nhàng liếm láp đầu vú sưng đỏ của Thẩm Diên, dịu dàng liếm mút như hài tử bú sữa, mút mát toàn bộ những giọt sữa đó vào trong miệng.
Hắn khàn giọng hỏi: “Diên Diên, còn đau không?”
Lúc đầu bị hút thật sự rất đau, nhưng sau khi khơi thông, Thẩm Diên chỉ cảm thấy bầu ngực trướng trướng, không còn cảm giác đau đớn như lúc ban đầu.
Nàng lắc đầu: “Không đau, nhưng bị căng trướng.”
Vốn dĩ bầu ngực Thẩm Diên rất đầy đặn, sau khi mang thai kích thước gần như gia tăng gấp đôi.
Ngày thường mỗi lần đi bộ đều cảm thấy nặng trĩu, vừa rồi sữa non được nam nhân hút ra, ống tuyến sữa liền gấp không chờ nổi mà rỉ sữa ra bên ngoài.
Thẩm Diên nâng bầu ngực căng phồng của mình đưa tới bên miệng nam nhân, yếu ớt nói: “Không biết vì sao, ngực của ta trướng đến khó chịu, chàng lại hút tiếp đi.”
Bùi Dực không tự giác nuốt nước miếng, nghe tiếng cúi đầu, ngậm lấy đầu vú nữ nhân.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lộc cộc lộc cộc, một dòng sữa đặc không ngừng chảy ra, hương vị ngọt lành, Bùi Dực nuốt từng ngụm từng ngụm, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Kiếp trước, hắn chưa từng hưởng thụ đặc ân như vậy, kiếp này, không nghĩ tới hắn lại được uống dòng sữa ngọt lành trước cả nhi tử, trời cao đối xử với hắn không tệ.
“Ưm… a…” Thẩm Diên thở dốc không thôi, đầu vú bên phải bị hút đến sưng đỏ ướt át, nhưng đầu vú bên trái vú vẫn đang căng trướng tràn đầy.
Nàng nâng bầu ngực còn lại, kiều mị rên rỉ nói: “Còn nữa, quá trướng, mau giúp ta.”
Bùi Dực vui vẻ đến cực điểm, hắn thay đổi phương hướng, ngậm lấy đầu vú phấn nộn dùng sức hút.
“A… đau… nhẹ chút…” Thẩm Diên nhíu mày hô đau.
Thời điểm sữa non chưa được hút ra, mọi tác động đều đau đớn, nhưng khi đã hút ra rồi thì mọi chuyện đều trở nên dễ dàng.
Bùi Dực nhẹ giọng dỗ dành Thẩm Diên: “Ngoan, rất nhanh thôi, nhịn một chút.”
Hắn ngậm đầu vú Thẩm Diên nhẹ nhàng liếm láp, đầu lưỡi nóng bỏng đảo quanh đầu vú nữ nhân, khiến Thẩm Diên tê dại không thôi.
Nhân lúc Thẩm Diên choáng váng, Bùi Dực hơi day đầu vú, đột nhiên dùng sức hút mạnh.
Ti ti một tiếng, dòng sữa ngọt lành lập tức trào ra.
“A… đau đau…” Thẩm Diên chịu không nổi kêu lên đau đớn.
Bùi Dực vội vàng dừng lại, nhẹ nhàng thổi khí lên đầu vú nàng, hắn dịu dàng hôn lên môi lên đầu vú nàng, kiên nhẫn hỏi: “Tốt hơn chưa? Còn đau không?”
Sữa non được tiết ra, qua một hồi cảm giác đau đớn liền rút đi, Thẩm Diên hơi nức nở nói bằng giọng mũi: “Không đau, chàng mau hút đi, rất căng trướng.”
Bùi Dực cúi đầu ngậm lấy núm vú Thẩm Diên, nhẹ nhàng liếm mút, dòng tươi ngọt thanh không ngừng tiết ra bên ngoài.
Dòng sữa ngọt thanh lướt qua yết hầu, Bùi Dực híp mắt, thoải mái hưởng thụ.
Hắn vừa mút mát đầu vú nữ nhân, vừa cởi ra xiêm y trên người mình, ném đai lưng sang một bên, áo ngoài rơi tác, chỉ vài đồng tác thân thể trần trụi của hai người liền thẳng thắn giao hòa với nhau.
Bùi Dực tách hai chân Thẩm Diên ra, ngồi quỳ giữa hai chân nàng, hắn đỡ côn thịt căng trướng đến phát đau của mình kề sát hoa huyệt nữ nhân.
Thẩm Diên bị động tác của nam nhân làm cho cả người mềm nhũn tê dại, đầu óc choáng váng, thân thể cũng nổi lên chút phản ứng.
Bùi Dực bóc tách hai cánh hoa no đủ, một dòng dâm thủy ướt át lập tức rỉ ra.
Đôi mắt hắn thâm trầm, đỡ quy đầu cọ cọ vào dòng dâm thủy dính nhớp, sau đó dùng sức tiến về phía trước, phụt một tiếng, quy đầu cực đại đẩy lớp thịt non mềm ra thuận lợi chui vào.
“A… khó chịu…” Thẩm Diên nhíu mày, cảm giác hoa huyệt bị căng trướng như muốn vỡ ra, quy đầu kia còn lớn hơn một vòng so với thân côn thịt, sau khi bóc tách lớp thịt non liền bị kẹt ở chỗ đó không chen vào được, vô cùng khó chịu.
“Rất nhanh sẽ thoải mái, nhịn một chút.” Bùi Dực cúi đầu mút đôi môi đỏ của Thẩm Diên, dịu dàng dỗ dành nàng.
Hắn hạ eo tiếp tục đẩy vào trong, côn thịt to dài chậm rãi di chuyển, tầng tầng lớp lớp thịt mềm bị côn thịt nghiền áp tách sang hai bên.
Bên trong hành lang chật hẹp của nữ nhân, Bùi Dực bị siết chặt đến phát đau, trên trán có một giọt mồ hôi nóng bỏng chảy xuống.
Hắn nhìn phân nửa côn thịt của mình vẫn đang lõa lồ bên ngoài, thoáng sau lui ra ngoài một chút, sau đó lấy đà cắm mạnh về phía trước, quy đầu cực đại bóc tách từng lớp thịt mềm, cắm càng sâu hơn trước một chút.
Bùi Dực dồn dập thở dốc, hắn chịu đựng dục vọng quay cuồng trong thân thể, nhẹ nhàng cắm hai ba cái về phía trước. Sau khi cảm nhận hoa huyệt của nàng giãn nở, hắn hít một hơi thật sâu, dồn sức vào hông, dùng sức đâm về phía trước.
Phụt một tiếng, nguyên một cây côn thịt to dài tiến vào, tới điểm cuối cùng, quy đầu cực đại va chạm thật mạnh với cửa tử cung nhỏ hẹp, dùng sức nghiền nát hoa tâm mềm mại.
“A a… quá sâu, không được, ô ô… nhẹ chút…” Thẩm Diên nhíu mày than nhẹ, nàng khua loạn hai chân, muốn căn xô đẩy côn thịt kia ra ngoài.
Bùi Dực chôn sâu côn thịt trong cơ thể Thẩm Diên, sau đó hắn chợt yên lặng bất động, xoa nhẹ thân thể nàng hai cái, cuối cùng rũ đầu dồn dập thở dốc.
Qua một hồi, thấy Bùi Dực không nhúc nhích, Thẩm Diên không nhìn rõ vẻ mặt của hắn, nàng lắc mông thúc giục nói: “Phu quân, chàng động một chút đi, côn thịt lớn nhét vào bên trong, ta bị trướng đau cực kỳ khó chịu.”