Đừng trốn

Trans: Luvevaland.BL
 
Sau khi Bạch Ty Ty cao trào liền ngã bệt trên giường, cơ thể không ngừng run lên.
 
Tần Thâm vẫn không chịu buông tha cho cô, anh tiếp tục liếm, sau lần đầu tiên lên đỉnh, cô trở nên cực kì nhạy cảm, cao trào hết lần này đến lần khác.
 
Phần tóc con của cô ướt đẫm dán lên mặt, mấy lần lên đỉnh này cô vừa khóc vừa kêu đừng, nhưng mỗi lần lên đỉnh đều cao giọng rên rỉ dâm đãng vô cùng thoải mái.
 
Quả là miệng nói một đằng, trong lòng một nẻo.
 
Bạch Ty Ty đã không nhúc nhích nổi nữa, mềm oặt nằm trên sô pha, hai chân cũng không còn sức khép lại.
 
Nước trong tiểu huyệt của cô làm tóc của Tần Thâm ướt sũng, anh nhìn cơ thể ửng đỏ của cô, cả người như được vớt ra từ trong nước, cuối cùng mới không nỡ chui ra hai chân cô.
 
Không còn bị đàn ông trêu đìa, Bạch Ty Ty lập tức mệt mỏi thiếp đi, Tần Thâm nghe thấy bên tai truyền đến hơi thở đều đặn, bất đắc dĩ nhìn côn thịt vẫn còn dựng đứng của mình.
 
Anh hết cách, chỉ đành hôn cô, sau đó vào phòng tắm giải quyết.
 

 

Sáng hôm sau, Bạch Ty Ty tỉnh dậy liền phát hiện đây không phải là phòng mình, hơn nữa thiết kế của căn phòng này cô cũng không hề cảm thấy lạ lẫm…
 
Cô đã không còn ngạc nhiên nữa, cô nhớ đêm qua cô bị Tần Thâm trêu đùa, sau đó cả hai dần dần quấn quýt, sau đó Tần Thâm khẩu giao giúp cô, liếm chỗ đó của cô.
 
Cô không dám nhìn thẳng vào Tần Thâm, hôm qua cô trong trạng thái bình thường, cô vẫn còn nhớ lúc cô mất khống chế đã rên to thế nào, lúc thì cầu xin anh cho cô, lúc thì van anh ngừng lại. Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage  Sắc - Cấm Thành nhé. 
 
Giống hệt một dâm nữ!
 
Điều khiến cô ngạc nhiên nhất chính là Tần Thâm lại giúp cô làm chuyện đó, nghe nói đàn ông chỉ cam tâm tình nguyện khẩu giao cho người phụ nữ mình yêu, vậy...anh nhất định là thích cô chăng.
 
Tần Thâm vẫn đang ngủ, cô muốn lén lút quay về phòng mình, nhưng chưa kịp xuống giường lại bị Tần Thâm ôm vào lòng.
 
“Anh, anh tỉnh rồi à.” Bạch Ty Ty rõ ràng không làm gì sai nhưng không biết tại sao cô lại có chút rụt rè.
 
“Ngoan, chúng ta ngủ thêm chút nữa, lát nữa tám giờ dậy anh làm đồ ăn sáng cho em, em muốn ăn gì?” Tần Thâm mở hờ mắt, ngón tay vuốt ve gương mặt cô.
 
Bạch Ty Ty cảm thấy chuyện hai người ngủ chung, cô vẫn cần thời gian để tiêu hóa, cô chỉ muốn cách xa anh một chút, bây giờ cô đang rất xấu hổ.
 
Cô lí nhí hỏi: “Em có thể về phòng em không?”
 
“Không được, miễn bàn, ngủ thôi.”
 
Đương nhiên Tần Thâm không đồng ý, không dễ gì mới dỗ dành cô ngủ trong lòng mình, sao có thể dễ dàng buông ra.
 
“Vậy… Được rồi, chỉ là sao này anh đừng làm chuyện như hôm qua được không…” Cô che mặt, không để anh nhìn cô.
 
Tránh gì chứ.
 
Cô tránh ở đâu đi nữa không phải anh vẫn có thể nhìn thấy vành tai đỏ ửng của cô sao.
 
Tần Thâm thở dài, phải đến khi nào anh mới dạy được cô không xấu hổ như vậy đây.
 
“Chuyện hôm qua không hay sao?” Tần Thâm hỏi ngược.
 

Bạch Ty Ty cúi đầu càng thấp hơn, “Hay gì chứ, sao anh có thể làm thế, anh…”
 
Tần Thâm nghe xong liền trêu cô, “Chỉ cần em vui là được, nếu như em thấy ngại, anh không để ý để em giúp anh một lần. Liền hôm nay đi, em cảm thấy thế nào?”
 
“Em không thèm!” Cô phản bác.
 
Đã liếm qua mấy lần rồi mà còn không thèm, thật là, sau này sớm muộn cũng phải khiến em cam tâm tình nguyện một lần.
 
“Trêu em thôi, ngủ đi.”
 
“Ừa…”
 
Cô vừa nghĩ đến chuyện ngủ cùng với anh, liền nhớ ra cô đồng ý với mẹ hôm nay sẽ về nhà.
 
Bạch Ty Ty đưa mắt nhìn đồng hồ, đã năm giờ rồi, bây giờ cô vẫn có thể giúp ông bà nội bán đồ ăn sáng, bên này của Tần Thâm có lẽ không có vấn đề gì, bây giờ cô sống chung với anh, không còn là bảo mẫu như trước nữa. Anh đối xử với cô tốt như thế, nhất định sẽ không để ý đến việc cô ra ngoài một ngày. Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage  Sắc - Cấm Thành nhé. 
 
Nghĩ ngợi một lúc, cô thăm dò: “Hôm nay em có thể về nhà một chuyến không, trong nhà có chút việc.”
 
Tần Thâm không tỏ ra vẻ không vui, dù sao đi nữa cô là bạn gái của anh, không phải thú cưng của anh, cũng không thể không để cô về nhà thăm người thân.
 
Tuy đạo lý là thế nhưng anh khá không vui, sau khi cô trở thành người phụ nữ của anh, anh chỉ muốn mỗi ngày đều nhìn thấy cô, muốn cô mỗi ngày ở bên cạnh anh, không muốn cô đi đâu cả, cô chỉ có mình anh là đủ rồi.
 
Nhưng trước mặt Bạch Ty Ty anh không thể làm như thế, cũng không thể để lộ ra loại suy nghĩ này, anh sợ Bạch Ty Ty sẽ nghĩ anh mắc bệnh thần kinh.
 

“Em ra ngoài lâu như thế, thật sự nên về nhà một lần, khi nào em đi, có cần anh đưa em đi không?” Tuy anh không vui, nhưng vẫn phải kiềm chế, tỏ ra dáng vẻ rất đồng ý.
 
Bạch Ty Ty nhìn phản ứng của anh liền yên tâm, “Không cần đâu, bây giờ em đi đây, anh ngủ tiếp đi, em nấu xong thức ăn sáng sẽ đi, anh ngủ dậy nhớ ăn sáng.”
 
Tần Thâm níu tay cô, “Để anh nấu.”
 
Trên người anh không mặc quần áo, chỉ là anh không hề để ý, trần như nhộng xuống giường mở tủ áo, lấy ra một bộ đồ mặc ở nhà. Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage  Sắc - Cấm Thành nhé. 
 
Anh mặc đồ xong phát hiện Bạch Ty Ty vẫn nằm trong chăn.
 
Anh cong môi, chỉnh lại quần áo liền bước ra ngoài.
 
Bạch Ty Ty thấy anh đi rồi mới chui ra khỏi chăn, vừa rồi cô hoàn toàn nhìn thấy cơ thể của anh. Tuyệt thật! Cô không ngờ trông anh gầy nhưng dáng người lại đẹp như thế, còn có cơ bụng, cô muốn sờ quá…
 
Bạch Ty Ty nghe thấy tiếng động trong bếp liền bất giác cảm thán.
 
Anh thật sự là một người đàn ông của gia đình ưu tú.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận