Đừng trốn

Trans: Luvevaland.BL
 
Rất nhanh, khoảng hai mươi phút sau Tần Thâm liền đến.
 
Trong tiệm đã không còn khách, chỉ còn đám đầu gấu và mẹ con Bạch Ty Ty, lúc Tần Thâm bước vào bọn họ đang rất căng thẳng.
 
Bạch Ty Ty không muốn Tần Thâm đến đây vì cô ngại giải thích với mẹ về quan hệ giữa anh và cô.
 
Sau khi Tần Thâm bước vào, đại ca liền nhướng mày, “Đây là bạn trai của em sao, thằng công tử bột này nào có chỗ nào có thể thỏa mãn em, đi theo anh, sau này anh sẽ thương em.”
 
Tần Thâm cười lạnh, “Dựa vào mày, cũng dám nói ra loại lời này?
 
Anh không thèm liếc nhìn hắn ta.
 
Bước đến bên cạnh Bạch Ty Ty, lo lắng hỏi cô, “Ty Ty, em có sao không?”
 

Mẹ của Bạch Ty Ty vẫn đứng bên cạnh cô, cô không muốn quá thân mật với Tần Thân, chỉ khẽ gật đầu, “Không sao, sao anh đến nhanh thế?”
 
Tần Thâm nhìn thấy hành động bài xích của Bạch Ty Ty, nhàn nhạt nói: “Anh đang ở gần đây.”
 
Mẹ của Bạch Ty Ty nhìn Tần Thâm, đoán anh hẳn là bạn trai của con gái. Con gái đã học đại học nên có bạn trai cũng bình thường, chỉ là chàng trai này trông có hơi quen mặt.
 
Tình hình bây giờ khẩn cấp, mẹ cô cũng không nghĩ nhiều, thấy chàng trai đối xử rất tốt với Bạch Ty Ty nên bà cũng rất hài lòng.
 
Bạch Ty Ty thấy mẹ không tỏ thái độ, không biết là ý gì, bây giờ cô tiến lui lưỡng nan, cô biết Tần Thâm có năng lực thay cô trả nợ nhưng trong lòng cô thật sự không muốn để anh giúp cô quá nhiều. Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage  Sắc - Cấm Thành nhé. 
 
Nhưng cô đoán rằng Tần Thâm sau khi biết được nhất định muốn giúp cô, dưới tình hình này, cô rất rối rắm.
 
Đại ca không có thời gian để ý đến quanh co giữa ba người họ, trực tiếp hỏi Tần Thâm, “Công tử bột, mày đến đây trả nợ thay bạn gái sao? Năm trăm nghìn, đưa tao xong ta đi ngay.”
 
Tần Thâm thấy Bạch Ty Ty không lên tiếng, anh biết ý cô, anh không muốn khiến cô khó xử, nhưng giờ đây chỉ cần anh có thể giúp cô, anh sẽ không ngần ngại giúp cô.
 
“Năm trăm nghìn? Tôi cho anh một triệu, anh dẫn người của anh cút mau.” Tần Thâm liếc mắt nhìn hắn ta, đưa ra điều kiện của anh, sau đó ném cho hắn một tấm danh thiết, anh muốn đám người này mau cút đi, đừng làm phiền Bạch Ty Ty nữa.
 
“Người anh em, không nhìn ra cậu giàu vậy, ha ha, có tiền thì dễ nói chuyện rồi.” Đại ca vừa nghe thấy một triệu tệ, miệng liền cười tươi như hoa, lộ ra hàm răng bằng vàng của hắn.
 
“Gọi cho trợ lý của tôi, tôi sẽ nói với cậu ấy chuyển tiền cho mấy người, sau khi cầm tiền rồi thì cút ngay.”
 
“Ok ok, người có tiền nói gì cũng được.” Nghe thấy có tiền, đại ca liền dắt bọn đàn em rời đi.
 
Trong tiệm lại yên tĩnh lại.
 
Bạch Ty Ty gắng gượng choàng tay Tần Thâm, “Mẹ, đây là bạn trai con, Tần Thâm. Bọn con mới quen nhau một tháng nên chưa nói cho mẹ biết.”

 
Tần Thâm chìa tay ra, “Chào dì, hôm nay cháu đến vội nên không mang quà theo, lần sau cháu nhất định đến thăm.”
 
Mẹ của Bạch Ty Ty mỉm cười, bà đưa mắt đánh giá Tần Thâm, cảm thấy anh hơi lớn tuổi, nhìn thế nào cũng có lẽ lớn hơn Bạch Ty Ty năm tuổi. Lớn tuổi chút cũng tốt, biết thương yêu bạn gái.
 
“Chào cháu, cháu tên là Tần Thâm đúng không, thanh niên các cháu yêu đương dì không ngăn được, chỉ cần con đối xử tốt với Ty Ty là được.” Mẹ Bạch Ty Ty không phản đối, dù sao đi nữa anh phóng khoáng thay nhà họ trả tiền, nhất định là gia thế hiển hách. Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage  Sắc - Cấm Thành nhé. 
 
Thái độ của Tần Thâm rất chân thành, “Dì yên tâm, cháu sẽ đối xử thật tốt với Bạch Ty Ty, đến lúc đó, bác còn phải tham dự lễ cưới của bọn cháu.”
 
Bạch Ty Ty đỏ mặt, mới yêu nhau mấy ngày thôi, anh thật sự cái gì cũng dám nói.
 
“Mẹ đừng nghe anh ấy nói bậy, bọn con đi trước đây, có thời gian sẽ về thăm mẹ.” Bạch Ty Ty kéo Tần Thâm ra ngoài.
 
Sau khi lên xe của Tần Thâm, Bạch Ty Ty nhỏ giọng hỏi: “Sao anh lại cho họ nhiều tiền như thế, quá hời cho họ rồi! Hơn nữa anh cho nhiều tiền vậy sao em trả hết cho anh, không được không được, anh chỉ có thể trả họ ba trăm nghìn.”
 
Hôm nay tâm trạng của Tần Thâm rất tốt, anh nắm tay cô hôn lên chiếc nhẫn tinh xảo trên tay cô, “Tiền của anh cũng là của em, sao em phải trả.”
 
Gần đây Bạch Ty Ty bị anh trêu chọc mọi lúc mọi nơi, nên vẫn có chút không thích ứng được, “Anh nói gì thế, chúng ta mới quen nhau có mấy hôm.”
 

Tần Thâm nhíu mày, “Chẳng lẽ em chưa từng nghĩ đến sau này của chúng ta? Anh đã xem em là vợ tương lai của anh rồi.”
 
Anh ôm vai cô, “Còn là mẹ của con anh.”
 
Bạch Ty Ty đấm nhẹ anh một cái, “Đáng ghét, anh nghĩ xa thật đấy.”
 
“Tại sao không nói chuyện hôm nay với anh?” Tần Thâm bất mãn.
 
Bạch Ty Ty cọ đầu vào ngực anh, “Em không muốn để anh vì em mà chi ra nhiều như thế, khoảng cách giữa chúng ta quá lớn, em không muốn tiêu nhiều tiền của anh như thế.”
 
Giọng của Tần Thâm từ trên đỉnh đầu của cô truyền đến, giọng nói thâm tình kiên định, “Anh hi vọng sau này có chuyện gì đi nữa, người em nghĩ đến đầu tiên là anh.”
 
Bạch Ty Ty cảm thấy, hình như cô càng ngày càng thích anh rồi.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận