Đừng trốn

Trans: Luvevaland.BL
 
Cô không có cách nào hình dung tâm trạng bây giờ của mình, đêm qua cô lại mơ loại giấc mơ kia, ở trong mơ cùng Tần Thâm…
 
Cô nhìn Tần Thâm đang ngồi ở đối diện, cô không thể nào bình tĩnh được. Anh thấy cô nhìn anh, tuy biết không thể là vì nhớ anh nhưng anh vẫn muốn giải thích hai hôm nay anh đi đâu.
 
“Hai hôm trước anh đi công tác, không kịp nói một tiếng với em, lần sau sẽ không như thế nữa.” Thật ra anh vốn muốn đi công tác một tuần nhưng anh thật sự không yên tâm cô.
 
Bạch Ty Ty không để ý việc anh đi đâu, cô chỉ không biết tại sao cô lại mộng xuân, chẳng lẽ sâu thẳm trong lòng cô chính là một người con gái đói khát sao?
 
Cô kéo husky đang cắn ống quần Tần Thân ra, ném cho nó một cây gậy mài răng.
 
Nhưng cô vẫn phát hiện muộn, quần của Tần Thâm bị cắn ra một lỗ hỏng.
 
Cô vừa muốn mở miệng bắt husky xin lỗi, anh liền xen vào, “Không sao, Tiểu Husk vẫn đang mọc răng.”
 

Anh từng nghe cô gọi như thế, nên anh cũng gọi theo.
 
Bạch Ty Ty không đáp, cô bế Tiểu Husk đến vườn hoa phơi nắng, Tần Thâm nhìn về hướng cô đi, vội về phòng lấy một chiếc khăn choàng đuổi theo cô.
 
Lúc anh đến vườn hoa liền nhìn thấy khung cảnh ấm áp. Dưới ánh chiều tà, hoàng hôn phủ lên gương mặt nhu mỹ của cô, cô cúi đầu, móc tóc dài đến lưng cô, Tiểu Husk ngoan ngoãn nằm trong lòng cô, cô mỉm cười chậm rãi du chuyển xích đu. Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage  Sắc - Cấm Thành nhé. 
 
Tần Thâm không nhẫn tâm phá hỏng cảnh đẹp như thế, anh đứng một bên nhìn trộm một lúc, mới do dự mang khăn choàng đến.
 
Anh phủ khăn lên người cô, cô không cảm ơn cũng không chán ghét, dường như đắm chìm trong thế giới của cô.
 
Anh kiềm chế xúc động muốn ôm cô vào lòng, đi vào ga ra lái xe ra ngoài.
 
Bạch Ty Ty nghe thấy tiếng xe khởi động, chậm rãi thay đổi tư thế, cô đang nghĩ, đêm nay anh có về không.
 

 
Tần Thâm cũng không biết lái xe đi đâu, anh đã xử lý hết công việc, không muốn đến công ty, anh gọi điện cho bạn thân thời học y của mình ra làm một ly.
 
Lâm Sĩ Nam đang ở nhà ôm vợ đẹp, bị một cuộc gọi bảo ra ngoài đã rất không vui, đến quán bar mới phát hiện ra anh buồn bã uống rượu, còn không thèm để ý đến anh ta, anh liền không vui.
 
“Anh gọi em ra đây là muốn để em nhìn anh uống rượu sao?” Lâm Sĩ Nam mỉa mai.
 
Lâm Sĩ Nam nhỏ hơn Tần Thâm một tuổi, nhưng hai năm trước anh ta đã kết hôn, đối tượng kết hôn cũng là thanh mai trúc mã của anh ta, bây giờ cũng đã có con biết gọi bố rồi.
 
Chỉ là chuyện giữa anh ta, em trai và vợ anh ta, Lâm Sĩ Nam không bộc bạch với anh, anh cũng hiểu kha khá.
 
Quan hệ hoang đường của bọn họ có thể sống được vui vẻ như vậy nhưng tại sao anh lại không thể chứ.

 
“A Thâm, anh uống ít thôi, phụ nữ không thích đàn ông uống say be bét về nhà.” Kết hôn được vài năm, Lâm Sĩ Nam thân là một người cực kỳ cưng vợ đưa ra kinh nghiệm xương máu khuyên anh.
 
Tần Thâm nhìn gương mặt hồng hào của anh ta càng tức, “Tại sao anh lại không có được thứ anh muốn chứ.”
 
Lâm Sĩ Nam biết anh thích một cô gái nhỏ từ rất lâu rồi, lúc hai người đi học, anh từng nhìn thấy một tấm ảnh cũ trong ví của anh, trên ảnh là một cô bé mấy tuổi.
 
Nhìn dáng vẻ hình như là thích từ nhỏ, Lâm Sĩ Nam hiểu loại tình cảm đó. Nhưng anh không thảm như Tần Thâm, anh đã nuôi cô gái của mình từ nhỏ trong vòng tay.
 
“Em cũng không có cách, trừ vị ở nhà em ra, những cô gái khác em cũng không hiểu.” Lời Lâm Sĩ Nam nói là thật.
 
Tần Thâm không đáp, chỉ buồn bực uống rượu.
 
Lâm Sĩ Nam cũng không biết giúp Tần Thâm thế nào, về mặt tình cảm anh vốn không gặp bất kỳ sóng gió nào, “Anh có thể thử trò chuyện xem, nói không chừng có thể giải quyết được.”
 
Tần Thâm cười khổ, “Nếu thật sự có thể nói rõ thì tốt rồi.”
 
Lâm Sĩ Nam cũng không khuyên anh, chỉ ngồi uống rượu với anh, anh chỉ uống có lệ vài ly thôi, còn Tần Thâm thật sự hạ quyết tâm chuốc say mình.
 

Thấy thời gian không còn sớm nữa, Lâm Sĩ Nam muốn về nhà ôm vợ dỗ con, anh vỗ vai Tần Thâm đã say rượu, “Bây giờ anh ở đâu? Em đưa anh về.”
 
Nghe thấy Tần Thâm lẩm bẩm địa chỉ mơ hồ, Lâm Sĩ Nam đau đầu, vẫn may khu đó anh rất quen thuộc nên thuận lợi tìm được.
 
Lâm Sĩ Nam đã ngủ, trước khi cô ngủ Tần Thâm vẫn chưa về nhà, giống hệt như hôm qua, cô vừa ngủ liền cảm thấy cả người hơi lạnh.
 
Tần Thâm sốt ruột cởi quần ái cô ra, bàn tay nóng bỏng bóp nắm đôi vú đầy đặn, Lâm Sĩ Nam ngửi được mùi rượu thoang thoảng trong không khí, cô bị anh bóp nắn đến mềm oặt. Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage  Sắc - Cấm Thành nhé. 
 
Cô cho rằng cô nằm mơ như đêm qua, Tần Thâm hôn cô, đầu lưỡi cũng tiến vào trong, cô to gan đáp lại anh, lôi kéo lưỡi anh thực hiện nụ hôn nóng bỏng kiểu Pháp.
 
Anh mừng rỡ, vội vàng cởi quần lót của cô ra, phát hiện cánh hoa đã dính chút dịch thể.
 
Anh vừa hôn cô vừa đặt chân cô lên vai anh, để mặc dục vọng nóng bỏng của anh đâm vào.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận