Đừng Vờ Ngoan Ngoãn

Vòng loại trực tiếp mùa hè 《 Wind Up 》trong thời gian huấn luyện hằng ngày của các chiến đội đúng hẹn lại tới.

Vào ngày khai mạc, Khương Minh từ sáng sớm tinh mơ đã kéo mọi người dậy làm tạo hình, sau khi đảm bảo rằng mọi người đều trông rất quyến rũ, mới cảm thấy mỹ mãn mà đưa mọi người lên xe buýt tới nơi tổ chức thi đấu của tỉnh J.

Khác với mùa giải thông thường, vòng loại trực tiếp là cơ chế BO5, áp dụng chế độ chia bảng và ghép cặp song song. Các đội xếp từ thứ bảy đến thứ mười về điểm trong các mùa giải thông thường sẽ vào vòng loại trực tiếp trước, đội thắng sẽ đi tiếp, đội thua sẽ bị loại. Wildfire xếp thứ ba về điểm trong các mùa giải thông thường nên sẽ trực tiếp tiến vào top 6, có nghĩa là sau khi tham gia lễ khai mạc ngày hôm nay, họ sẽ không có việc gì làm để làm nữa, chỉ cần chờ đến thứ tư, tiến hành quyết đấu với GGF.

Theo thứ tự tiến vào bàn tham dự lễ khai mạc xong, mọi người cũng không vội trở về. Tuy rằng hai ngày đầu đều là những đội nhỏ không có tiếng tăm gì, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên Tả Đào tham gia vòng loại trực tiếp, ý của Khương Minh là, mang theo Tả Đào cùng nhau làm quen bầu không khí và quy tắc thi đấu.

Mọi người đương nhiên không có ý kiến gì, dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác, rất nhanh đã ngồi ở khu vực riêng.

Nhưng mãi đến khi vào vị trí ngồi, mặt Tả Đào vẫn có chút nóng. Cậu vặn bình nước khoáng ra uống một miếng nước, nghĩ thầm vẫn là xem nhẹ trình độ lớn gan của bình luận viên tại hiện trường, vừa rồi lúc bọn họ lên sân khấu, thường sẽ đem một ít đề tài dẫn lên người cậu và Tống Thời Hàn, người xem cũng vô cùng cấp lực, tiếng thét chói tai cứ một trận lớn hơn một trận, dường như muốn đem nóc nhà bật tung.

"Trời đất, hôm nay các fan thật sự quá nhiệt tình."

Vương Thu nói thầm một tiếng, quay đầu lại nhìn một cái sau, lại rất nhanh thu hồi tầm mắt về.

Chuyện tới hiện giờ, Khương Minh cũng đã có thể làm được gió êm sóng lặng, hắn yên lặng mà dựa vào lưng ghế, nói: "Cậu cho rằng những hot search ngày đó đều vô ích sao?"

Dừng một chút, hắn nói thêm: "Hai ngày trước, căn cứ còn thảo luận về thiết bị ngoại vi của nhóm, mọi người tính toán làm cho hai người một thiết vị ngoại vi CP, đây chắc chắn sẽ là một cú hích thúc đẩy doanh số bán hàng."

"Có phần của tôi không?" Vương Thu hỏi.

Khương Minh quả thực không thể hiểu được: "Thiết bị ngoại vi CP thì liên quan gì tới cậu?"

"Sao lại không liên quan tới tôi được?" Vương Thu nghiêm trang: "Dù thế nào đi nữa, tôi vẫn có thể được coi là nhân chứng, tôi nên có một vị trí trong gia đình này."

Khương Minh ý vị không rõ mà cười thành tiếng: "Yên tâm. Có suy xét qua vấn đề này, đến lúc đó sẽ thiết kế một cái cho cậu."

Vương Thu hai mắt sáng lên, hắn vốn chỉ tùy tiện nói như vậy, không ngờ căn cứ lại có an bài.

"Là kiểu dáng gì, có thể tự mình thiết kế không?"

"Không thể." Khương Minh nói: "Đã thiết kế xong, đây là cảnh cậu đứng ngược gội đầu vô cùng nổi tiếng."

Vương Thu: "...... Tôi cảm ơn mấy người quá."

Sau vài lời đối thoại, trận đấu trên sân đã bắt đầu. Hai đội trong trận đấu ngày hôm nay được phân xếp hạng dựa vào điểm số đều là những đội có thứ hạng thấp, trình độ không chênh lệch nhiều, nghiêm khắc mà nói, có khả năng cũng chỉ bằng trình độ của đội 2 bọn họ. Nhưng cứ việc như thế, Tả Đào vẫn xem vô cùng nghiêm túc, không biết bắt đầu thay đổi từ khi nào, tính cách cũng không còn cao ngạo như khi thi đấu vòng loại.

Trong những cuộc họp tổng kết tích lũy theo thời gian, giờ đây cậu đã quen với việc theo dõi toàn bộ từng trận đấu và nhanh chóng phân tích chiến thuật cũng như cách hành động của nó trong đầu.

"Đường trên của bọn họ có vẻ tốt." Tả Đàothói quen cùng những người xung quanh thảo luận, thấp giọng nói: "Khả năng áp tràng và năng lực chi viện cũng không tệ lắm."

Thanh âm trong hội trường thực sự quá lớn, lúc Tả Đào nói chuyện không thể không tới gần Tống Thời Hàn một chút. Tống Thời Hàn nghe vậy cũng rũ mắt đáp lại, lúc đó khoảng cách giữa hai người cực gần, gần như là hô hấp đan xen vào nhau.

Tả Đào vốn đang muốn nói gì đó, nhưng đạo diễn không biết cố tình hay vô ý mà xoay camera về khán phòng một lúc, khán giả lại hét lên.

Tả Đào: "......"

Nói thật, ở đây có nhiều chiến đội đều thì thầm trò chuyện với nhau, lúc nói chuyện mọi người đều dựa vào rất gần. Nhưng cũng là động tác ấy, đổi thành hai người bọn họ, không hiểu sao lại khiến người ta phải suy nghĩ khác.

Mới vừa rồi màn hình lớn dừng lại cảnh toàn trường một đến hai giây. hàng trai có mái tóc hồng dựa nửa người vào đội trưởng của mình, hai người đang nói gì đó, khi Tống Thời Hàn rũ mắt không còn thấy sự lạnh lùng thường ngày, mà trên khóe miệng thậm chí còn ngậm một tia ý cười không chút để ý, chỉ nhìn lướt qua một cái liền giống như hai người họ đang rúc vào nhau.

Khương Minh ở bên cạnh nhẹ nhàng khụ một tiếng: "Vẫn phải chú ý ảnh hưởng."

"Ồ, không ngờ hôm nay Wildfire vẫn còn ở hiện trường."

Bình luận viên A mỉm cười xen vào một câu ngoài lề, nói: "Đường dưới số một của liên minh quả thực rất xứng đáng, quan hệ cũng tốt như mọi người nói."

Bình luận viên B: "Đúng vậy, không biết đang nói chuyện gì?"

Bình luận viên A: "Làm sao tôi biết được? Nhưng chủ đề này hẳn là khá thoải mái. Hiếm khi thấy Hàn Thần nở nụ cười."

Bình luận viên B: "Kỳ thật cũng khá nhiều lần. Thoạt nhìn thì bạn hiếm khi xem phòng phát sóng trực tiếp của Hàn Thần. Mỗi lần cậu ấy và Pink ghép đôi, tâm trạng của cậu ấy đều rất tốt, hahaha."

Trong lòng mọi người đều hiểu rõ chỉ cười mà không nói, điểm đến thì dừng.

Bình luận viên C nói: "Chà, nhất định phải thảo luận chút tâm đắc của mình chứ nhỉ. Nói trở về hôm nay hỗ trợ Sweets dùng anh hùng Tinh Linh Chi Ca vô cùng thân thuộc với ZZ, nghe nói trước kia ZZ cũng là học tập Pink."

"Không biết Pink cảm thấy Sweets của chúng ta hôm nay chơi Tiểu tinh linh thế nào?"

Kể từ sau sự việc của Reborn, danh tiếng của Wind trong giới đã tụt dốc không phanh, trước kia hắn còn có thể dựa vào chút hào quang mạ vàng thuộc về FTU, nhưng sau chuyện đấy hiện giờ nhắc tới chỉ bị mọi người đòi đánh, mặc dù là ở trên sân thi đấu chính thức, nhóm bình luận viên cũng không có kiêng dè gì, ý trào phúng rất nặng.

Ngay khi bình luận viên C vừa nói xong thì đạo diễn lại một lần nữa chuyển camera.

Tả Đào lúc này đã ngồi thẳng dậy, chỉ mỉm cười không nói một lời, đưa tay ra giơ ngón cái về phía ống kính.

Có tiếng reo hò từ bên ngoài.

Thời gian trôi qua rất nhanh, sau khi trận đấu BO5 kết thúc, mọi người đều đi ra bằng thông đạo của tuyển thủ. Tư Tranh còn đang cùng Vương Thu trò chuyện về trận đấu vừa rồi, Tả Đào đi theo Tống Thời Hàn ở phía sau một đoạn, cậu vừa định lên xe, phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm của Ngô Thủy Ba.

"Pink, chờ một chút."

Tả Đào quay đầu lại nhìn, liền thấy Ngô Thủy Ba đón ánh mặt trời một đường chạy chậm tới, trên tay còn xách theo một cái túi quà tặng màu đen.

"Làm sao vậy?" Tả Đào nhìn hắn một cái, dừng bước chân, duỗi tay chắn ánh mặt trời có chút chói mắt.

"Cũng không có chuyện gì."

Ngô Thủy Ba cười hì hì rồi tiến lên, đưa túi quà tặng trên tay qua, ý vị thâm trường nói: "Là lần trước nói đưa em chút đồ, lúc trước quên đưa cho em." Hắn nói, ánh mắt lại liếc sang Tống Thời Hàn đang cúi đầu nhìn điện thoại.

"Đêm nay anh không trở về khách sạn, liền cố ý mang lại đây cho em."

Tả Đào sớm đã quên chuyện này, trong lúc nhất thời còn không có phản ứng lại Ngô Thủy Ba nói là cái gì, buồn bực nói: "A?"

"Trở về nhìn là biết, dùng cho tốt nha ~"

Ngô Thủy Ba cho rằng Tả Đào đang giả vờ không rõ, cũng không lập tức giải thích, chỉ nháy mắt một cái: "Được rồi, hồi nữa anh còn phải đi phỏng vấn, không nói nhiều với em nữa, tạm biết."

Tống Thời Hàn nhét điện thoại di động vào túi, liếc nhìn chiếc túi, thản nhiên hỏi: "Cái gì vậy?"

"Em cũng không biết." Tả Đào mở túi quà ra nhìn xem, bên trong túi có một hộp bìa cứng màu đen: "Để em xem xem."

Tả Đào vừa nói vừa đưa túi giấy cho Tống Thời Hàn cầm, còn mình thì tự mở hộp ra. Tuy nhiên, giây tiếp theo, hộp carton vừa được mở ra một khe hở, Tả Đào nhìn thấy đồ vật bên trong liền như gặp phải một thứ gì vô cùng chấn động, đồng tử chợt co chặt, đột nhiên đập cái nắp lại, phát ra một tiếng "Bộp".

Trong khoảng thời gian ngắn, một đoạn ký ức vô cùng kích thích chợt ùa về.

Cậu xem như hiểu rõ cái nháy mắt vừa rồi của Ngô Thủy Ba ý là gì.

Tống Thời Hàn khẽ nhíu mày, nhìn cậu: "Cái gì vậy?"

"Không có gì đâu ạ."

Tả Đào nói nhanh. Nói xong, nhiệt độ sau tai lại bắt đầu tăng lên, cậu kìm nén trái tim đang đập điên cuồng của mình, cầm lấy cái túi từ trong tay Tống Thời Hàn, nhét chiếc hộp vào rồi bước tới trước lên xe buýt: "Đi thôi, chúng ta nên trở về."

Tống Thời Hàn tại chỗ nhìn Tả Đào vội vàng lên xe, giữa lông mày hiện lên một tia kinh ngạc. Một lúc lâu sau, nghĩ đến bộ dáng đầy ẩn ý vừa rồi của Ngô Thủy Ba, cũng không biết trong lòng anh đoán cái gì, khóe miệng mơ hồ nhếch lên, đi theo Tả Đào lên xe.

Sau khi ngồi xuống xe buýt, Tả Đào gãi ngược mái tóc vốn đã che mất đôi mắt của mình, nhưng vẫn không kìm được chút nóng nảy trong lòng.

Thiếu chút nữa,

Thiếu chút nữa là đã bị Tống Thời Hàn nhìn thấy. Tuy không bị phát hiện, nhưng chỉ thiếu một chút ấy thôi cũng khiến cậu não bổ ra cảnh tượng bị phát hiện, cứ vậy liền nhịn không được muốn đào một cái hố dưới chân.

Cậu thật sự muốn phục Ngô Thủy Ba rồi.

Rốt cuộc là cái dạng người gì, cư nhiên có thể tùy thân mang theo cái thứ đồ chơi này, lại còn mang đến sân thi đấu.

Hiện tại Tả Đào có nhắm mắt lại, trong đầu vẫn quanh đi quẩn lại là thứ đó —— siêu mỏng, ướt át sảng khoái......

Đều cái gì với cái gì vậy!!!

Tả Đào càng nghĩ càng thấy mặt nóng bừng, cuối cùng phải lắc đầu thật mạnh, cố gắng loại bỏ thứ vừa nhìn thấy ra khỏi đầu.

"Ba Ba vừa đưa cho em thứ đồ tốt gì vậy?" Vương Thu gãi gãi lưng ghế của Tả Đào, từ phía sau thò đầu ra: "Thần thần bí bí."

Tả Đào không trả lời, chỉ lo nhét hộp quà vào trong cặp sách.

Nhắm mắt làm ngơ.

Sau khi trở về căn cứ, mọi người vẫn tiến hành huấn luyện như thường lệ. Buổi tối sau khi về phòng, Tả Đào đi tắm trước, sau khi đổi sang Tống Thời Hàn đi vào, Tả Đào lại lấy đồ Ngô Thủy Ba đưa ra —— cậu vẫn cảm thấy thứ đồ chơi này để trong cặp sách không quá thỏa đáng, ngày thường khi muốn đi đâu lại có quá nhiều thứ phải mang theo nên cậu chỉ đơn giản là nhét tất cả vào cặp đi học, có đôi khi Vương Thu, Tư Tranh cũng sẽ nhét đồ vào trong cắp cậu, lỡ may lúc mở ra thấy cái này......

Tả Đào không dám tiếp tục tưởng tượng, cậu mang dép lê đi dạo một vòng trong phòng, cuối cùng tầm mắt dừng lại ở ngăn tủ nhỏ để ở gần mép giường, cái tủ này cao cũng ngang chiếc giường, lại nằm ở góc chết, trên dưới có hai cái ngăn kéo. Dù sao bọn họ cũng chỉ ở có mấy ngày, chắc sẽ không có người chú ý tới nó, thật sự là một nơi tốt để giấu đồ.

Ba phút sau, Tả Đào cẩn thận nhét túi giấy vào ngăn tủ dưới, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm rồi ngã xuống giường.

Cách đó không xa, tiếng nước chảy ào ào vẫn vang lên từ phòng tắm.

Cũng không biết Khương Minh nghĩ như thế nào, lúc đặt phòng lại đặt cho bọn họ phòng tinh nhân có giường lớn, phòng tắm được ngăn cách bằng tấm kính mờ, từ bên ngoài tuy rằng không nhìn thấy rõ cảnh tượng bên trong, nhưng vẫn có thể từ trong sương mù bốc hơi thấy được hình dáng mơ hồ.

Trời biết ngày đầu tiên tắm rửa, Tả Đào rốt cuộc tốn bao nhiêu thời gian mới chiến thắng được ngượng ngùng trong lòng.

Nhưng nói lại, rất nhiều thời điểm con người luôn rất tiêu chuẩn kép. Ví dụ như khi chính mình tắm rửa và nhìn bạn trai tắm rửa chênh lệch không thể nghi ngờ là rất lớn. Sau khi chiến thắng thẹn thùng trong lòng, Tả Đào cảnh đẹp ý vui mà nhìn thân ảnh mở hồ kia vài lần, sau đó lại mở điện thoại ra.

Từ lúc cậu và Tống Thời Hàn công bố tới nay, Fanpage CP của bọn họ mỗi ngày đều vô cùng náo nhiệt. Dù sao thì trước kia mọi người đều mang thái độ tự vui trong nhà nên vẫn còn biết thu liễm, hiện giờ cái gì cũng không cần quan tâm, từ tiểu thuyết cho đến fanart, văn hóa giải trí quả thực trăm hoa đua nở.

Đặc biệt trong khoảng thời gian này, ngoài những đề tài nghiêm túc ra, mọi người đều nói đủ thứ không đứng đắn. Thỉnh thoảng còn có vài bức ảnh bên lề bị cắt ghép, dưới khu bình luận lại tràn ngập yêu cầu xin ảnh chụp.

Lúc Tả Đào mới vừa thấy còn run rẩy một hồi, nhưng xem nhiều cũng liền chết lặng, chết lặng nhiều thì lại chuyển sang kinh ngạc trước bộ não của fans.

Như thường lệ tùy tiện đi thị sát một vòng, Tả Đào lại ngựa quen đường cũ ấn vào một trang blogger. Tác giả này ngay từ khi cậu gia nhập Wildfire không lâu, đã bắt đầu viết một cuốn tiểu thuyết dành tên là 《 Đồng phục của đội 》, được cập nhật đều đặn hàng ngày, đã duy trì trong một thời gian khá dài.

Có lẽ bị ảnh hưởng bởi thông báo chính thức gần đây, dòng cảm xúc trong tiểu thuyết ngày càng tăng cao. Mà cạu với Tống Thời Hàn rốt cuộc cũng đã tiến hành tới hành vi khó miêu tả nào đó rồi, phong thái táo bạo nhưng lời nói lại thận trọng, chỉ trong đôi ba câu thôi đã để lại cho người đọc không gian suy nghĩ vô hạn.

Chẳng bao lâu, sau khi đọc xong mấy bài viết mới nhất, cổ họng Tả Đào hơi nghẹn lại.

Đúng là......... những người thật biết viết.

Tả Đào nhéo vành tai có chút nóng lên, ánh mắt bay sang phía bên cạnh. Cậu lại nhịn không được nhớ tới thứ đồ vừa mới lén lút giấu trong ngăn tủ, cùng với bộ dạng Ngô Thủy Ba hận sắt không thành thép cố gắng dạy bảo khi nói chuyện với cậu không lâu trước đó cũng hiện lên trong đầu.

Ngô Thủy Ba lúc ấy nói cái gì nhỉ?

Hắn sớm đã ăn sạch sẽ bạn trai mình rôi.

Mà cậu.

Tả Đào: "......"

Cái này ý niệm này quả thực không thể chấp nhận, ngay khi vừa nảy ra, liền bắt đầu điên cuồng lên men.

Bao gồm rất nhiều nội dung trong fanfic, cũng như những lời nói như lang như hổ của các fan, dưới tác động của tất cả những yếu tố bên ngoài này, thế cho nên Tả Đào lại không tự chủ được mà lâm vào suy nghĩ sâu xa —— có phải tiến độ của cậu và Tống Thời Hàn quá chậm hay không?

Cẩn thận tự hỏi một hồi, ngoại trừ hôn môi, ngày thường bọn họ nhiều nhất chỉ là dùng tay. Quả thật, so với những nội dung trong 《 Đồng phục của đội 》, quả thực ngây thơ muốn chết.

Tống Thời Hàn vừa mới tắm xong, nửa người trên anh để trần, chỉ quấn một chiếc khăn tắm ở dưới, ngồi xuống mép giường, thấy bộ dạng Tả Đào như đi vào cõi thần tiên, khẽ nhíu mày: "Sao mặt em đỏ vậy?"

Anh nói, rồi dùng mu bàn tay đặt lên trán Tả Đào.

Tất cả mọi cảm quan lúc trước không để trong lòng lúc này lại phóng đại vô hạn.

Như thể có một dòng điện cực nhỏ chạy dọc trán và vào tim. Tả Đào theo bản năng ngước mắt lên, nhìn thấy cơ bụng tám múi và hầu kết vô cùng gợi cảm của Tống Thời Hàn, vài giọt nước chưa kịp lau trượt theo eo xuống bụng, dần dần làm ướt chiếc khăn quần ngang hông, tự dưng khiến cho bầu không khí thêm vài phần ái muội.

Trong lúc nhất thời, Tả Đào càng cảm thấy cổ họng khô hơn.

"Không......" Tả Đào nhẹ nhàng khụ một tiếng, đặt điện thoại sang một bên: "Chính là có chút nóng."

"Nóng?"

Đại khái là cảm nhận được ánh mắt vừa rồi của Tả Đào, Tống Thời Hàn nhìn cậu một cái thật sau, sau đó dừng khoảng hai giây, cười: "Em đang suy nghĩ cái gì vậy?"

Tả Đào ánh mắt đảo loạn, lại kéo chăn lên: "Em không nghĩ gì cả, chỉ là đang cân nhắc về trận đấu hôm nay." Nói đến đây, giọng nói đặc biệt cứng ngắc, lập tức đổi chủ đề.: "Đã muộn rồi, chúng ta nhanh đi ngủ thôi."

Nghe vậy, Tống Thời Hàn đứng dậy, lại chỉnh điều hòa tăng lên hai độ, mới cười nằm xuống cạnh Tả Đào.

Khi đèn trong phòng tắt đi, mọi thứ dường như yên tĩnh lại.

Nhưng Tả Đào vẫn không buồn ngủ chút nào.

Sau khi một ý tưởng nào đó gieo hạt giống vào lòng, trong hoàn cảnh tối tăm lại điên cuồng nảy nở.

Tiến độ của cậu và Tống Thời Hàn, rốt cuộc có phải hơi chậm hay không?

Tả Đào vừa thẹn thùng, lại vừa nhịn không được tiếp tục nghĩ ——

Chính là lâu như vậy, Tống Thời Hàn tựa hồ cũng không có ý định đó. Hơn nữa việc này nhất định phải làm một cách tự nhiên, nếu chủ động quá, liền có vẻ quá nóng vội?

Buổi tối 11 giờ rưỡi.

Tả Đào nằm trên giường trằn trọc. Ba phút sau, cậu mở mắt ra, sau khi xác nhận người nằm bên cạnh đã ngủ say, cậu tựa hồ đã có quyết định điều gì đó, nhặt chiếc điện thoại di động vừa ném trên gối lên.

Sau đó thật cẩn thận mà trở mình, chui vào trong ổ chăn, đăng nhập vào nick nhỏ, đăng một cái Weibo.

Tả Đào suy nghĩ thật kỹ, nick lớn khẳng định không thể bại lộ, nhưng áo choàng ZZ còn có thể lợi dụng một chút.

Tuy rằng tài khoản ZZ không nhiều fans bằng Pink, nhưng lượng fans truy cập cũng rất khả quan —— cậu quyết định vẫn nên tham khảo ý kiến mọi người một chút, nếu mọi người đều cảm thấy tiến độ chậm, vậy......

Có thể nghĩ lại biện pháp.

Vì thế, mười mấy giây sau.

Người bồi chơi nổi tiếng ZZ đã lâu không có đăng Weibo, đã cập nhật lên weibo của mình.

【ZZ: Mới xác định quan hệ với đội tượng chưa đến một tháng, nếu đã xảy ra cái đó, có phải hơi nóng vội hay không? 】


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui