Đừng Vờ Ngoan Ngoãn


Về vấn đề fan cuồng mọi người cũng không bàn luận nhiều, sau khi cười cười cho qua, đề tài lại lần nữa quay về trong trò chơi.
Thắng sáu ván liên tiếp, trước khi bắt đầu ván thứ bảy, Tả Đào nhìn vào số liệu thống kê của mình.

Thành tích của cậu không tệ, thương tổn cùng trị liệu đều đạt tới tới tiêu chuẩn mà cậu tự đặt ra, không uổng công mấy ngày này huấn luyện.
"Pink, nói thật cho anh đây biết, Ma Linh của em là có chuyện gì xảy ra?"
Trong giọng nói của cả đội, giọng điệu của Star tràn đầy sự bất mãn và lên án mạnh mẽ: "Lúc trước khi anh đánh đường giữa, một cái khiên cũng tiếc không muốn cho.

Sao bây giờ đến lượt Fire, máu anh ấy rõ ràng còn đầy mà em cũng không quên thêm giáp?"
Star: "Vừa rồi coi như anh đã thấy rõ, thời điểm cuối cùng khi anh chạy tới đường dưới Gank.

Bản nhân mạo hiểm vọt vào trong đám người, máu cũng sắp tàn rồi, thế mà phản ứng đầu tiên của em cư nhiên là chạy theo phía sau Fire thêm giáp.

Anh đây liền muốn hỏi một vấn đề, em trai Pink ơi, rốt cuộc thì tim của em ở đâu?"
Tả Đào: "......"
Người này cư nhiên còn không biết xấu hổ mà nói, đợt sóng kia toàn bộ đều ở đường dưới, chỉ có một mình hắn không sợ chết dám xông lên không suy nghĩ.
Nếu không phải cậu nhanh tay lẹ mắt nhanh chóng tốc biến tới thêm máu cho hắn, thì thằng cha này nhiều nhất kiên trì thêm được nửa giây là phải thăng thiên tại chỗ.
Còn Star thì vẫn âm dương quái khí, nhẹ nhàng thở dài: "Tôi biết mà, tôi bất quá chỉ là ngọn cỏ trong mắt em, so ra kém những cái đó đội trưởng ca ca hắc hắc hắc ~"
Cố nén xúc động để không mắng người, Tả Đào mất tự nhiên mà liếc mắt nhìn Tống Thời Hàn bên cạnh, nhịn không được mà tim đập gia tốc.
【 Tinh Bảo, biết kém liền không cần so, người ta với Hàn Thần là quan hệ gì, còn với anh là quan hệ gì, trong lòng anh còn không rõ sao? / cười lé mắt.jpg】
【 Tinh Bảo ngoan, tuy rằng là vậy, nhưng chúng ta tốt nhất vẫn không nên chen chân vào tình cảm của người khác, được không? 】
【 Có câu nói như thế này, nam nhân như thủ túc, khuê mật như quần áo.


【 Chờ đã, có phải vừa nãy Pink nhìn lén Hàn Thần đúng không? 】
Tả Đào theo bản năng phủ nhận: "Em không."
【 Còn dám nói không, đôi mắt nhỏ này của em hận không thể bay đến bên người Hàn Thần rồi kìa.


【 Không nên ép tôi tua lại tìm chứng cứ.


【 Cứ xem đi, có gì mà không dám thừa nhận, trai đẹp có ai mà không thích nhìn chứ? 】
【 Đứa nhỏ trưởng thành rồi, có chút tiểu tâm tư ngọt ngào cũng là chuyện rất bình thường ~】
Gần đây Tiểu Hùng TV đã nâng cấp các chức năng.

Bởi vì là bốn người cùng phát sóng trực tiếp, cho nên sau khi rời khỏi trò chơi, trong phòng phát sóng trực tiếp của mỗi người, góc trên bên phải của phòng phát sóng trực tiếp sẽ có một phiên bản đơn giản hóa cộng đồng, mọi người có thể nhìn thấy hình ảnh phòng phát sóng trực tiếp của nhau, đồng thời cũng thuận tiện cho việc liên lạc video.
Star hiển nhiên cũng nhìn ra những lời này, cười hì hì nói: "Pink, em có chút tiểu tâm tư ngọt ngào sao?"
Lúc này, Tả Đào muốn đi theo dây mạng tới bịt miệng Star, ai tới nói cho cậu biết miệng của thằng cha này có phải khai quang rồi hay không, tại sao mỗi lần mở miệng, bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp liền lệch?
"Em có thêm máu cho anh, hơn nữa còn là tốc biến chạy đến thêm máu."
Tả Đào âm thầm cắn răng, rất vụng về chuyển chủ đề: "Nguyên nhân chính là vừa rồi người đi rừng bên kia cũng đi vòng ra phía sau, nếu như em không che chắn cho đội trưởng thì quá dễ xảy ra chuyện".

Bởi vì bình thường hắn chơi vị trí giống Tống Thời Hàn, cho nên mấy trận này Star đều chơi vị trí đi rừng.

Lúc ban đầu thấy Tả Đào chọn Ma Linh, Star còn cười trộm một tiếng, cho rằng Tống Thời Hàn cũng muốn bị hố một phen.

Nhưng là ai biết Tả Đào không những không hố, thậm chí còn đem thương tổn đánh tới cực hạn.
Mọi người đều biết, Quang Chi Ma Linh là một vú em điển hình.

Nhưng dù vậy, Tả Đào không chỉ có thể nhanh chóng bổ sung sữa, mà ngay cả đánh ra thương tổn cũng không bị bỏ rơi, ngay một ván cuối cùng, cư nhiên còn ngang hàng với pháp sư của Ngô Thủy Ba.
Star quá ghen ghét.
"Anh không tin, Fire đi vị giỏi như vậy, cho dù đối phương từ trên trời rơi xuống, cũng sờ không tới góc áo của anh ấy." Star hừ hừ hai tiếng: "Em chính là tiêu chuẩn kép."
Lại hỏi thêm một câu: "Fire, anh lớn tiếng nói cho em ấy biết, nếu vừa rồi không thêm giáp cho anh, anh có chết hay không?"
Tả Đào sững người một lúc, và theo thói quen nhìn Tống Thời Hàn.
Liền thấy Tống Thời Hàn tùy ý di chuyển con chuột, nhàn nhạt nói: "Có."
Không ai cảm thấy Tống Thời Hàn sẽ trả lời, bao gồm cả ba người trong trò chơi.
Trái tim Tả Đào nhảy ' Thình thịch ' một cái.
Tống Thời Hàn dựa vào lưng ghế, không nhanh không chậm mà nói: "Người đi rừng bên kia rất có ý thức, vừa rồi vị trí cũng không dễ dàng che giấu."
Star còn có chút không rõ ràng, cho nên nói: "Hả? Thật sao, anh đi vị mà cũng không thể trốn thoát sao?"
Ngô Thủy Ba cũng là ngẩn người, mới nhìn Tả Đào trước màn hình một cái.
Im lặng hai giây, hắn hiểu ý cười, sau đó ngược lại nhìn về phía Star, thay Star nói sang chuyện khác: "Có một loại khả năng, là cậu AD quá cùi bắp, Pink căn bản thêm sữa cũng không cứu sống nổi cậu?"
Ngô Thủy Ba thuận lợi thành công thăng hạng, cười đến không khép miệng được, nhảy nhót tới rồi cực hạn: "Kỳ thật tôi cảm thấy cậu đi rừng cũng không tệ lắm, có suy xét qua cuộc sống chức nghiệp kế tiếp đổi sang vị trí đi rừng không?"
Thành tích đi rừng của Star là ——3/7/10
Bình luận trực tiếp cười gần chết ——
【 ha ha ha, Súng Máy đây là ai kéo điểm người đó là cha đúng không? 】
【GGF đi rừng: Hello, bạn có thể lịch sự một chút được không? 】
【 ha ha ha ha ha, không được tôi thấy buồn cười khi nhìn thứ hạng của họ quá.

Ngoại trừ Fire, mọi người đều là diễn viên hài.


【 Con trai tôi một bộ dạng muốn giải thích nhưng không thể giải thích được rất đáng yêu, ha ha ha.


【 Hắc hắc hắc, cái này cắn ngon.


"Mọi người chơi nữa không?"
Ngô Thủy Ba cầm lấy di động, nói: "Nếu không vội bắt đầu, thì tôi đi gọi hộp cơm cái đã, từ tối hôm qua đến bây giờ mới chỉ ăn quả táo, sắp đói đến ngất rồi."
Star: "Sao cậu không ăn cơm?"
Ngô Thủy Ba thở dài: "Giảm béo.

Gần đây tăng thêm mấy cân, cảm giác lúc lên hình đều không đẹp."
Star: "......!Chú ý hình thể, nhưng cũng không thể quá mức được, lỡ may thân thể chịu không nổi suy sụp thì phải làm sao bây giờ?"
Ngô Thủy Ba lắc lắc di động: "Cho nên bây giờ liền hối hận, tôi muốn bắt đầu ăn cho thật thỏa thích."
"Đúng vậy, con người cũng chỉ sống mấy chục năm, sao không đối xử với miệng và dạ dày của mình tốt hơn một chút?" Star cũng cầm lấy di động: "Vậy cậu ăn gì, tôi nhìn xem có thể bắt chước được không, lười phải tìm món."
Nghiễm nhiên là có mục tiêu rõ ràng, không tới 10s Ngô Thủy Ba đã đặt món thành công, hắn một bên thưởng thức móng tay vừa làm xong của mình, đồng thời trả lời: "Thùng KFC thật nhiều gà, cực đỉnh."
Ngẩn người, Star khiếp sợ đến cạn lời: "Tôi nói này, có phải hơi thái quá rồi không?"
Nghe thấy bọn họ nhắc đến ăn, bụng Tả Đào cũng hậu tri hậu giác mà kêu ' ọc ọc ' một tiếng.

Vừa mới chơi trò chơi đến quá mê mẩn trực tiếp bỏ qua luôn thơi điểm cơm trưa, bây giờ đã sắp 2 giờ chiều rồi.
Cậu cầm điện thoại, đang định hỏi Tống Thời Hàn có muốn cùng nhau ăn gì không, kết quả mới vừa liếc mắt, Tống Thời Hàn đã mở miệng hỏi trước: "Vẫn là phòng lần trước, được chứ?"
Tả Đào theo bản năng gật đầu: "Được ạ" Cậu cào nhẹ vào quần: "Đội trưởng, hay là anh cho em số đặt cơm đi, lần này đến lượt em mời khách."
cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, sắc mặt nghiêng dưới ánh chiều tà có vẻ đặc biệt thâm trầm: "Không cần." Anh nhẹ giọng nói: "Anh có thẻ thành viên của cửa hàng này, không cần lãng phí."
Vừa dứt lời, Tả Đào còn chưa kịp mở miệng.

Bên kia, Ngô Thủy Ba đã bắt đầu lướt Weibo để giết thời gian liền ngồi thẳng lên có chút tò mò mà hỏi: "Kết quả điểm thi đaiaj học có rồi đúng không."
Nhớ tới cái gì, hắn nhìn về Tả Đào trong màn hình máy tính: "Pink, em cũng là thí sinh năm nay nhỉ?"
Tả Đào xoay xoay cổ tay, trả lời: "Đúng ạ."
Tính toán thời gian, quả thực hôm nay là ngày tra điểm, tối hôm qua trong nhóm lớp luân thảo luận việc này.

Trách không được lúc cậu vừa mới chơi game thì di động vẫn luôn rung lên, thì ra là có điểm rồi.
Ngô Thủy Ba hỏi cậu: "Đợi lát nữa tra được bao nhiêu điểm nhớ báo tin tức tốt cho anh."
Star đồng dạng chờ mong: "Cũng báo tin tốt cho anh nữa!"
Trong bình luận ——
【 Cũng báo tin tốt cho chúng ta a a a!!! 】
【 Bé, hay là em trực tiếp phát sóng tra điểm đi! 】
【 Con trai, nếu con được trên 3-400 điểm, mẹ liền thưởng mạnh! 】
【 Ách, chị gái lầu trên bại lộ tuổi thật, có hay không một loại khả năng, hiện tại đã không còn 3-4? 】
【 Phát sóng trực tiếp tra điểm, phát sóng trực tiếp tra điểm, phát sóng trực tiếp tra điểm!!! 】
【 Mọi người vẫn là thôi đi.

Có một sự thật, người có thành tích tốt mấy ai đi tham gia E-sport, đừng quay đầu lại vừa tra ra 1-200 điểm gì đó, thì thật sự sẽ mất mặt lắm.


【 Vậy thì đừng lo lắng, chỉ con trai của bạn mới có thể đạt được một hoặc hai trăm điểm.

Con trai tôi vừa nhìn liền biết thông minh, song nhất lưu*, chính là tự tin như vậy đấy.


* Song nhất lưu ở đây được hiểu là: Trường đào tạo hạng nhất và ngành học đào tạo hạng nhất.

Nói chung là gộp một đống trường hàng đầu của Trung Quốc vào một chỗ trong đó có cả Thanh Hoa và Bắc Đại.

【 Kéo nó xuống, trước khi khoác lác đã làm bản nháp chưa.


Tả Đào vốn muốn từ chối phát sóng trực tiếp tra điểm, nhưng vừa nhìn thấy bình luận, tính phản nghịch trên người liền trỗi dậy.

Lại vừa thấy ID—— Wind Thiên Thần Hạ Phàm.

Thực tốt, vẫn là fans của Wind.
"Phát sóng trực tiếp tra điểm?" Tả Đào đầu tiên là giả bộ buồn rầu, sau đó rất có áp lực mà nói một câu: "Kỳ thật cũng có thể, chính là......!Lỡ may em thi không tốt, mọi người không cần cười em."
"Pink."
Tống Thời Hàn hơi hơi nhíu mày, anh ngước mắt nhìn Tả Đào, nhắc nhỏ: "Không muốn tra có thể không cần tra."
"Không sao." Cậu hướng Tống Thời Hàn cười một tiếng, dừng một chút, vẫn là nhịn không được diễn thêm một chút: "Em chắc không thi quá kém đâu."
【 Tôi liền thích dáng vẻ tự tin của em bé Tóc Hồng nhà tôi! 】
【 Tôi có một em trai học cùng trường với Pink, hắn nói thành tích ở trường của Pink vẫn luôn không tồi.


【 Làm sao bây giờ, tôi bắt đầu khẩn trương......】
【 không được không được, tôi cũng cảm thấy có chút khẩn trương, tôi đi uống miếng nước cái đã.】
【 Đây chính là chuyện trọng đại của con trai a a a! Khẩn trương-ing! 】
Có lẽ là do bị bình luận ảnh hưởng, có lẽ là biểu tình trên mặt Tả Đào quá nghiêm túc, vừa mới tiến vào hệ thống tra điểm, toàn bộ không khí trong phòng phát sóng trực tiếp đều có chút khẩn trương.
Ngô Thủy Ba trực tiếp nấc lên: "Trách tôi không nên nhắc tới chuyện này.

Làm sao bây giờ, tôi hiện tại thật khẩn trương, tôi một người chưa từng thi đại học nhưng ở chỗ này cảm nhận được sự khẩn trương khi tra điểm thi đại học......"
Star gắt gao ôm ly nước: "Thật không dám giấu giếm, tôi cũng khẩn trương."
Không riêng gì bọn họ.
Nói thật, mặc dù cũng đoán sơ sơ được điểm số rồi, thậm chí vài phút trước cậu còn không coi trọng chuyện này.

Nhưng thật sự tới một bước này rồi, sau khi mở trang web ra, Tả Đào mới phát hiện chính mình cư nhiên cũng nhịn không được có chút khẩn trương.
Đó là một loại cảm giác rất khó biểu đạt, có chút khẩn trương nhưng cũng không hẳn là khẩn trương, nó quá phức tạp, là kiểu vừa chờ mong lại vừa hoảng loạn.
Ngoài những điều này, Tả Đào ờ mờ nhận thấy một sự tồn tại rất đặc biệt khác —— tất cả những khao khát và bối rối về tương lai trong quá khứ dường như dần dần hình thành vào thời điểm này.
Vì phải điền thông tin cá nhân nên Tả Đào tạm thời tắt camera, sau đó tìm được dãy số thi của mình nhập ào.
Tống Thời Hàn trượt chiếc ghế xoay và dừng lại bên cạnh Tả Đào.
【 a a a, sao lại đen rồi sao lại đen rồi!! 】
【 Chị em chờ một chút, Pink đang điền thông tin cá nhân, vì quyền riêng tư của con trai, mọi người chịu khí chờ một chút.


【 ô ô ô chờ không kịp, thật muốn biết! 】
【 Hy vọng con trai thi được điểm cao, sau đó phù hộ tôi sang năm cũng thi được điểm cao! 】
【 Ách, ách em gái còn nhỏ tuổi hoăn cả Pink, vậy mà dám xưng là mẹ sao? 】
【 Cái này đâu tính nhiều tuổi hay ít tuổi, cho dù hiện tại tôi 8 tuổi, thì Pink vẫn là con trai của tôi.

Thế giới Internet, không có khái niệm tuổi! 】
Tất cả hỗn loạn dần dần biến mất, nhìn vào trang hệ thống kiểm tra điểm số, Tả Đào cẩn thận điền thông tin của mình, nhưng khoảnh khắc nhấn phím Enter, cậu vô thức nhắm mắt lại.
Bàn phím ' lạch cạch ' một tiếng, giờ phút này ở trong phòng huấn luyện to như vậy lại phá lệ rõ ràng.
Bốn phía lặng im, dường như thời gian cũng lặng yên.

Thật sự quá an tĩnh, an tĩnh đến mức Tả Đào cảm thấy lo lắng.

Không thể nào, hẳn là sẽ không thi quá kém mà?
Có lẽ là không, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Tả Đào đã điên cuồng nhớ lại đáp án của một số bài thi thử trước kỳ thi tuyển sinh đại học.
Liền tính là dựa theo thành tích thi thử cứ thế ổn định phát huy, thành tích cũng sẽ không quá kém.
Nghĩ đến đây, Tả Đào lại nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó giây tiếp theo.
Từ từ, phiếu đám án cậu điền đủ cả chứ nhỉ?
Hình như là điền đủ.
Tả Đào trong lòng nhảy dựng mấy lần, vừa định mở mắt ra cho xong hết chuyện, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng cười nhạt ——
"Thi không tồi."
Đột nhiên, trên tóc bỗng truyền đến nhiệt độ từ lòng bàn tay quen thuộc, tiếp theo nhẹ nhàng xoa xoa hai cái, Tả Đào tim đập hai lần, cậu âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cậu nhớ rõ Tống Thời Hàn cũng xuất thân là học bá, nếu Tống Thời Hàn nói thi không tồi, thì hẳn vấn đề không quá lớn.
【 a a a!! 】
【 Thi không tồi rốt cuộc là bao nhiêu điểm, cho tôi xem cho tôi xem cho tôi xem! 】
【 Cầu xin các người không cần úp úp mở mở.

Chính là nói, nếu còn tiếp tục như vậy, thì dung mạo và dáng người của tôi, còn có lễ phép cơ bản và đức tính tốt đẹp đều đem hóa thành hư vô! 】
Nhịn không được cọ lòng bàn tay nam nhân, Tả Đào bỗng nhiên có chút luyến tiếc phải mở mắt, yết hầu cậu lăn lộn một chút: "Đội trưởng, anh có thể nói cho em biết......!Thi bao nhiêu điểm được không?"
"Cái kia......!Em có chút khẩn trương, không dám xem."
Tống Thời Hàn liếc mắt nhìn cậu, khóe miệng thiếu niên hơi hơi cong lên, ngón tay mân mê vạt áo, có thể có chút khẩn trương, nhưng hẳn là không nhiều lắm.
Lại dời mắt nhìn màn hình máy tính, Tống Thời Hàn đầu tiên là dùng ngón tay gõ hai cái trên bàn, sau đó kiên nhẫn trả lời cậu: "Ngữ văn 128, toán học 146, tiếng Anh 147.

khoa học tổng hợp 272."
Dứt lời, nói xong, dừng một chút, bên môi mang theo nụ cười bất đắc dĩ: "Ừ, có hơi lệch khoa."
Anh một bên nói, một bên dùng đạo cụ che thông tin cá nhân của Tả Đào, mở lại phòng phát sóng trực tiếp cho cậu.
【 Đây mẹ nó ấy mà lệch khoa, má ơi ha ha ha a a a, tôi điên rồi! 】
【 Trời đất.

Tôi tính xem, tổng điểm 693, cái số điểm này thì có thể tuỳ tiện đi lại trong song nhất lưu rồi?? 】
【 a a a a, đúng là con trai ngoan của mẹ, cho mẹ đủ mặt mũi!! 】
【 a a a a a a a ——】
【Fans Wind tiến vào nhận vả mặt ha ha ha ha!!! 】
【 Con trai ngoan con trai ngoan a a a a a!!!! 】
Star trực tiếp hưng phấn mà quơ chân múa tay lên: "A a a!! Pink thật mạnh, Pink thật trâu bò, ngày hôm nay em chờ tôi, tôi đưa em lễ vật a a a a!!"
Ngô Thủy Ba cũng cùng nhau điên cuồng thét chói tai: "A a a a a a tôi cũng muốn đập quà!!"
"Em......"
Điểm số này hoàn toàn vượt quá mong đợi của cậu, trái tim của Tả Đào đập bùm bùm, cậu không tự chủ được mà nhéo góc áo mình, sau đó mở to mắt ra một chút.
Ánh sáng trong phòng khiến cậ vô thức nheo mắt lại, Tả Đào cắn môi dưới, mãi đến khi nghe rõ tiếng tim đập thình thật, các con số trên màn hình mới chậm rãi trở nên rõ ràng.
Bên tai dường như còn phảng phát giọng nói thông báo của Tống Thời Hàn, cho cậu một loại cảm giác không chân thật.
"Em thi được 693?"
Tả Đào liên tục kiểm tra điểm số của mình, biểu cảm trên mặt có chút mờ mịt, sau đó là không xác định rồi đến kinh ngạc và cảm giác không chân thực, cuối cùng cậu đứng lên, đuôi lông mày khóe mắt giấu không được vẻ kiêu ngạo và toả sáng.
"Đội trưởng ca ca, em thi 693!"
Trong niềm vui sướng khôn tả, Tả Đào theo bản năng mà nắm lấy tay Tống Thời Hàn, trên mặt tràn đầy vui mừng, không khỏi lặp lại: " Em thi 693!"
【Đúng đúng đúng, em thi được 693! 】
【 ha ha ha ha! 】
【 Khắp chốn mừng vui khắp chốn mừng vui, hu hu hu con trai thật giỏi!! 】
【 Chết tiệt, tôi cảm thấy thật là lãng mạn, có một câu nói như này, em muốn là người đầu tiên chia sẻ tất cả tin tức tốt của em với anh.


【 hu hu hu đẹp quá, chọc đến tôi rồi! 】
【 Bảo bối thi được điểm cao như vậy, đội trưởng ca ca không tỏ vẻ một chút sao?! 】
【 Đội trưởng ca ca không tỏ vẻ một chút sao? 】
【 Đội trưởng ca ca không tỏ vẻ một chút sao? 】
【 Đội trưởng ca ca không tỏ vẻ một chút sao? 】
......
Sau khi hưng phấn lui đi, nhìn bình luận tràn đầy màn hình, nhiệt độ trên mặt Tả Đào lập tức tăng lên, nhưng không thể nói vì cái gì, nhìn tay hai người đang nắm lấy nhau, câu ' không cần ' vừa tới cổ họng liền cưỡng bức lui lại.

Hầu kết cậu lăn lộn một chút, nhịn không được có chút chờ mong.
Một làn gió ấm áp thổi vào từ khung cửa sổ khép hờ, khẽ kéo tấm rèm bằng lụa, gửi vào vài cánh hoa hồng trên tường.
Tống Thời Hàn ngẩng đầu nhìn về phía Tả Đào, tùy ý để cậu nắm chặt tay mình, trên khuôn mặt lạnh lùng thường ngày tràn ra nụ cười rõ ràng.
"Em muốn món quà gì nào học bá nhỏ.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui