Ngày hôm đó, bà Hồng cầm tay con gái Nhi 9 tuổi, ông Hùng cũng cầm tay con trai Phong 7 tuổi đi lại.
2 người lớn nhìn nhau mỉm cười, nói với 2 đứa con của họ:
-"Con yêu, đây là ba Hùng và em Phong, từ giờ họ sẽ sống chung với gia đình ta"
-"Kia là mẹ Hồng và chị Nhi, họ thành viên mới của gia đình mình"
Chấn Phong khẽ nheo mắt nhìn gia đình mới, rồi cậu không nói gì cả.
Còn Uyển Nhi thì cảm thấy rất rối bời.
"Ba mới của mình đây sao? Mình cảm thấy rất lạ, từ giờ phải gọi ông này là ba ư? Không thích đâu!"
Tiếng "ba" trước giờ là dành cho ba ruột của cô bé, đã thấm sâu trong lòng rồi. Nhưng giờ lại phải gọi người xa lạ này là ba, quả thật có chút khó khăn.
Ông Hùng tiến tới, nhẹ nhàng xoa đầu cô bé.
-"Chào con, từ giờ ba sẽ cố gắng làm 1 người cha tốt, còn con thì sao?"
Uyển Nhi chưa biết trả lời, đành ái ngại nhìn bà Hồng, bà liền chỉ chỉ tay, ý là ra hiệu cho Nhi nên trả lời lại cái gì đó kẻo ông Hùng không vui.
-"Vâng...con cũng sẽ cố gắng làm 1 người con ngoan..."
-"Giỏi lắm, vậy con đến làm quen với em trai của mình đi"
Uyển Nhi quay sang nhìn Chấn Phong, đây là 1 cậu bé có gương mặt rất đẹp, rất cuốn hút, có đôi mắt 1 mí nên nhìn cậu vừa đáng yêu vừa tinh nghịch. 1 cậu em trai với vẻ ngoài long lanh như vậy, làm Nhi cũng phải ngẩn ngơ ra 1 tý cơ.
Nhưng hình như cậu bé rất ít nói thì phải, còn có vẻ không được vui nữa.
Đoạn, Uyển Nhi đưa 1 tay trước mặt Chấn Phong, cười rất tươi:
-"Xin chào, do lớn hơn 2 tuổi , nên từ giờ chị là chị của em nha, hy vọng từ giờ chúng ta sẽ chung sống tốt với nhau, em trai!"
-"Đừng bao giờ gọi tôi là em trai, tôi không có chị gái nào hết, và cũng đừng cười kiểu đó nữa, đã xấu xí cười còn xấu xí hơn, kinh dị thật!"
Bàn tay đang đưa ra của Uyển Nhi cứng ngắt, cô bé tròn xoe mắt nhìn Chấn Phong, cậu còn lườm cho 1 cái.
-"Huhuhuhu mẹ ơi...huỷ hôn đi...hủy hôn đi...con sợ nó quá...huỷ hôn đi..."
Uyển Nhi trốn sau váy mẹ khóc thút thít.
Bà Hồng rất bất ngờ, ông Hùng cũng đơ như cây cơ ra, cứ tưởng nó đồng ý gia đình mới rồi chứ?
-"Tính tình này của con là sao đây Chấn Phong?! Sao con lại vô lễ quá vậy?! Còn không mau xin lỗi chị con đi!!"
-"Đã bảo là con không có chị gái mà, ba nói nhiều vô ích!!"
Cậu nhóc vừa chạy vừa hét.
-"Xin lỗi con nha Nhi, thằng bé nó hơi khó chịu, để ba dạy dỗ lại nó"
Ông Hùng cười khổ, nhanh chóng đuổi theo con trai.
-"Thằng kia!! Con ăn nói đàng hoàng lại không được sao??"
Ta nói ấn tượng đầu tiên về cậu em trai mới quả là 1 ấn tượng khó phai và tràn ngập nước mắt.
Và...đó cũng là sự bắt đầu cho 1 tình yêu vốn dĩ không nên tồn tại.
----------------------------------------------------
-Truyện mình được lấy ý tưởng từ bộ truyện Cấm Hôn, và mình viết lại theo cách của mình, không phải giống hết.
-Tại thấy các bạn cmt nhắc tới nhiều quá, nên mình viết ra luôn cho đỡ phiền vậy.
-Cuối cùng, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhé!