Hoa sững người, nó và hắn cũng cố gắng nhịn cười, đúng là con nít có khác, thấy gì hỏi đó, gặp gì nói đó. Hoa đanh mặt, mặt trợn tròn, sau khi tiêu hóa hết câu của thằng bé, Hoa một mực bỏ đi không một câu bỏ lại. Nó cong đuôi mắt nhìn thằng bé:
- Em à, chị ấy hôi lắm hả?
Thằng bé ngây thơ trả lời:
- Dạ vâng, thối lắm chị ạ
~
Nó nói vài câu với thằng bé rồi cũng cùng hắn đi về nhà, vì nó biết, bị chê thối giữa nơi đông người là vô cùng mất mặt, mà đã mất mặt rồi thì mặt mũi còn đâu mà đi dạo nữa :v
...
- Cháu chào bà, chào chú, chào...
Một lượt, nó cùng hắn chào hỏi tất tần tật tên thành viên trong nhà rồi cùng nhau lên phòng chơi xếp hình...
- Mày ngu quá, miếng này phải lắp vào đây!
- Mày mới là ngu, miếng này vào đấy thế miếng này vào đâu? Đờ mờ...
Một cuộc cãi nhau giữa hai giọng nói vang lên trong phòng, nhưng mà vui cực kỳ. Lại nói đến Hoa, bị thằng nhóc khốn kiếp kia bảo thối, nên phải vào nhà tắm chà rửa sạch sẽ đi.
...
Ngày hôm đó trôi qua vô cùng bình thường, rồi ngày mai, mốt gì gì đó cũng trôi qua vô cùng bình thường. Hôm nay rốt cuộc cũng đến ngày về lại thành phố của hai con người kia nha
~
Mọi người trong nhà cũng chỉ tiễn ra tới cổng, rồi nó cùng hắn bắt taxi đi ra sân bay, vé cũng đã mua, tóm lại chỉ cần lên máy bay rồi về thôi... Lại nhắc đến việc đi máy bay, nó sợ phát khiếp! Nhưng mà cũng phải nhịn thôi. Hai ba giờ đồng hồ la liếm ngoài sân bay, mua quà mau bánh mua quần áo, nó và hắn cuối cùng cũng lên máy bay. Máy bay quy định không sử dụng điện thoại, máy nghe, nhạc, Ipad, Tab,... gì gì đó trên máy bay, nên là hai bạn trẻ ngồi tâm sự mỏng với nhau...
Nó vừa nhồm nhoàm ăn vừa nghe hắn kể chuyện đời
- Thật ra, tao yêu mày là yêu từ cái nhìn đầu tiên á. Chứ nếu không vậy bây giờ tao có bồ khác rồi mày ạ :v
Bối rối quá, bối rối quá,...
///
Phải nói đồ ăn trên máy bay dở tệ! hừ, bánh mì gì mà nó mềm như chưa từng cứng vậy, thịt nguội không ngon, còn chưa nói đến ổ bánh mì chỉ có duy nhất hai miếng thịt nguội...
- Đăng ơi, tao cũng muốn có áo đôi, ốp lưng đôi, đồng hồ đôi,... hing hing
~
Nó dùng giọng làm nũng lên tiếng.
- Ngoan ~ hôm nào tao dẫn mày đi mua, nha? :>
Hôn gió đánh chụt một phát vào má hắn, nó hớn hở đi ngủ ._.
Máy bay rốt cuộc cũng hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất, cũng may là 1 giờ đồng hồ trên máy bay nó còn có hắn cùng nói chuyện, còn có hắn cho mượn vai ngủ,... nên là không hề cảm thấy khó chịu một tí tẹo nào cả.
///
Mệt mỏi bước xuống khỏi taxi, thanh toán tiền rồi thì ai về nhà nấy.
- Mẹ ơi ~ con về rồi
Nó chả còn sức lực nào nữa rồi, gọi mẹ một tiếng thông báo cho có, rồi nó ném hết đồ đạc sang một bên, leo vào phòng, chổng mông lên mà ngủ.
Lại nhắc đến Đăng của bạn Khế nè, ném hết đồ vào một xó, rồi vào bếp nấu mì. Hừ, đừng trách hắn rỗi háng, chỉ vì khi nãy hắn chưa ăn gì thôi. Mà cũng đừng trách hắn lười ăn, tất cả cũng là vì đồ ăn máy bay vô cùng khó ăn -_-
Sì sụp ăn cạn tô mì Hảo Hảo, hắn đi tắm, sau đó là đi ngủ...
phải nói thời gian ở ngoài quê cũng giúp hắn nhận ra, ở thành phố ít c*c chó hơn ở dưới quê. Nói thật lòng thì, bạn Đăng vẫn còn ám ảnh vụ đạp c*c chó á nha ~ :v
----------------------------------------------------------------------------------------------
Àn nhon ~ :> remember me? :<