“ashhhhh! Thiệt là ức chế hết sức mà!”
Nó vừa đi vừa hét lớn, ko những vậy còn dậm chân xuống đất nữa!(giống mấy con đin! Keke)
Nó bực mình như vậy vì hồi nãy nó chơi oẳn tù tì với anh trai bị thua, thế là nó phải đi mua kem giữa tiết trời oi bức vậy! mà nhiu đó làm sao đủ làm nó tức bằng việc đi tới đâu cũng hết kem, phải đi xa thật xa mới có kem.(ức chế đúng rồi!)
“ủa? j vậy ta?” nó thốt lên khi tới bãi đất trống.
Nó thấy một bên gồm mười mấy tên sát khí đằng đằng, một bên là một người con trai trông ngầu cực kì với nón lưỡi trai…rồi j đây, body cực đẹp nữa!!!!
“wow” nó trầm trồ , ngắm mĩ nhân …lộn…mĩ nam.
“đánh chết nó cho tao!!!!!!” giọng một thằng con trai vang lên.
Rồi típ đó, 10 thằng khác lao lên . chúng đều có chung mục tiêu là người con trai đội nón lưỡi trai đứng trước mặt.
Người con trai đó nhếch mép, cuộc chiến bắt đầu.
Cứ ngỡ sẽ như bao cuộc chiến khác, chỉ có đánh là xong.
Nhưng trong khoảnh khắc ấy , lý trí và lương tâm nó lại xung đột.
Lương tâm: “hãy ra cản lại đi! “anh ấy” chỉ có một mình làm sao đánh lại đc!”
Nó: “đúng! Phải lao ra!”
Lý trí:”lao ra làm j! ngồi đây coi phim ko sướng hơn sao? Hắn đâu phải bạn bè j đâu?”
Nó: “đúng! Ko quen giúp làm j”(con nhỏ 3 phải!!!!)
Lương tâm: “giúp!”
Lý trí: “ko giúp!”
Lương tâm: “giúp!”
Lý trí: “ko giúp!”
………….
Cuộc “tranh luận” xảy ra trong 1/100 giây. Não của nó tổng hợp kết quả, truyền kết quả xuống chân …..nó lao ra đứng giữa hai bên……~> lương tâm thắng
“có công an tới kìa!!!!!!!” nó hét lớn , giọng hơi run run…nhắm mắt lại >