Lần thứ nhất phối chế, hắn chỉ phối chế thành công ba bình, thua lỗ trọn vẹn 50 linh tệ. Hắn tổng kết tất cả sai lầm, sau đó tinh tế âm thầm phân cao thấp, lần thứ hai, mười phần tài liệu thì hắn thành công được năm thành. Lần thứ ba thì được 7 thành. Lần thứ tư trở đi thì hắn không thất bại nữa.Sau lần thứ tư đó thì cuộc sống của hắn dần bắt đầu ổn định lại.Mỗi ngày đều phối chế, không có một ngày nào gián đoạn.A Cơ Mễ Đức phối chế vô cùng chăm chú, mỗi ngày hắn có thể phối chế ra tối đa 30 bình, có thể kiếm được 60 linh tệ.Theo thực lực của hắn tiến bộ, tại năm thứ hai, mỗi ngày hắn có thể phối chế ra 50 bình, năm thứ ba thì mỗi ngày phối chế được 150 bình.Vì vậy hắn bắt đầu tập trung tâm tư cùng tài liệu dược tề cường lực nghiên cứu tính dung hợp.Thoáng cái đã sáu năm trôi qua. Trong sáu năm này, hắn trưởng thành thành Linh sư tam giai cấp thấp, mà cấp bậc Linh dược sư cũng trở thành một gã Linh dược sư cấp hai cấp thấp, nhưng hắn chỉ thủy chung phối chế mỗi một loại dược tề cường lực.Tới hôm nay, mỗi ngày hắn có thể phối chế ra được 350 bình dược tề cường lực. Trải qua vô số lần thí nghiệm, hắn có thể khống chế thành phẩm tài liệu chỉ còn năm linh tệ một bình, tính dung hợp mỗi một bình đều thập phần hoàn mỹ. Tại Nhưng hết thảy những cái này cũng không khiến địa vị của hắn gia tộc trở nên cao đi, ngược lại trở thành một nỗi nhục của gia tộc Cư Lí, trở thành trò cười cho tất cả mọi người, mọi người đều coi hắn là một thành viên không xứng đáng của gia tộc Cư Lí, mỗi ngày chỉ phối chế dược tề cường lực.Nhưng không thể không nói, dược tề cường lực hắn phối chế là dược tề cường lực được Hỗn loạn chi thành hoan nghênh nhất. Hơn nữa thân phậnđệ tử gia tộc Cư Lí cũng mang lại tiện nghi cho hắn, khiến hắn cũng bị thế lực nào huy hiếp hay áp bức.Nhưng hôm nay hắn lại gặp phiền toái, một thiếu niên thoạt nhìn như nhỏ hơn hắn hai tuổi. Trong lúc hắn biểu lộ ra vẻ không muốn bị quấy rầy thì thiếu niên kia lại thò tay ngăn cản hắn phối chế, thậm chí đoạt lấy tài liệu trong tay hắn.- Các ngươi muốn làm gì?A Cơ Mễ Đức quay đầu, lạnh lùng nhìn thiếu niên đang mỉm cười trước mặt, bị ngăn cản phối chế, hắn vô cùng phẫn nộ.Tuy rằng không rõ đối phương đến tột cùng là muốn làm gì, bất quá A Cơ Mễ Đức cũng không muốn nói nhảm với những gia hỏa này, hắn đã muốn há miệng gọi nhân viên công tác ở đây đến rồi.Không có người nào có thể giương oai trong khu vực trung tâm giao dịch này, huống chi với thân phận gia tộc Cư Lý của hắn, hắn cũng không sợ ai.- Kiệt Sâm đại sư...Bọn người Cam Đạo Phu đại sư cũng ngạc nhiên, bọn hắn cũng không nghĩ tới Kiệt Sâm lại làm như vậy.- Nhìn đây!Ngay tại lúc A Cơ Mễ Đức muốn lên tiếng thì một thanh âm tràn đầy ma lực đột nhiên vang lên bên tai A Cơ Mễ Đức.Nghe được thanh âm tràn ngập tự tin trầm ổn như thế, A Cơ Mễ Đức không tự chủ được há miệng ra, ánh mắt rơi vào tay đối phương.Một khắc sau, cặp mắt của hắn trừng thẳng.A Cơ Mễ Đức là một người rất cao ngạo, từ lúc hắn biết vận mệnh của mình thì vĩnh viễn không bỏ cuộc, từ đó có thể thấy được.Cho tới nay, hắn đều rất tự phụ, đặc biệt là về phối chế dược tề cường lực. Sáu năm như một ngày, mỗi ngày đều không ngừng phối chế, sáu năm phối chế 50 vạn bình dược tề cường lực, cái này khiến hắn vô cùng quen thuộc với quá trình phối chế được tề cường lực, hai phút liền có thế phối chế ra được một lọ.Đây là một con số cực kỳ khủng bố!Sau khi cải biến, từ cần 8 linh tệ để phối chế ra một bình đã trở thành 5 linh tệ, vô số lần thành phẩm đều thập phần hoàn mỹ, chưa bao giờ mắc phải sai lầm. Cái này khiến hắn có lý do tin tưởng vững chắc, mà ngay cả lúc trước nghiên cứu ra dược tề cường lực thì ở phương diện tạo nghệ này, ngay cả Linh dược sư cũng không thể so sánh.Nhưng hết thảy những cái phát sinh trước mặt như một cái chùy hung hăng đập lên lòng kiêu ngạo như thủy tinh của hắn, một phát liền đánh nát bấy.Động tác Kiệt Sâm rất chậm, rất hu hòa, thủ pháp kỹ thuật so với hắn thì bất đồng. Nhìn những tài liệu trước mắt, trong ánh mắt của Kiệt Sâm tràn đầy cảm tình, giống như là đang nhìn người mình yêu thương.Nhìn thấy khuôn mặt của thiếu niên này, hắn cũng đã nhận ra thân phận thiếu niên này, ánh mắt của hắn mê ly, suy nghĩ tới ba ngàn năm sau...Năm đó, vừa mới quyết định tiến thân vào con đường Linh dược sư, mỗi ngày phối chế Linh dược tề cấp thấp nhất là mỗi ngày giãy giụa đau khổ.Đồng dạng với thiếu niên này, không, so với thiếu niên này thì tình cảnh của Kiệt Sâm còn tuyệt vọng, bi thảm hơn nhiều.Nhưng trong lòng của hắn lại có một cỗ động lực không chịu thua. Cỗ động lực này, giờ phút này hắn có thể nhìn thấy trên người thiếu niên này.Trên sử sách là ghi lại như vậy.A Cơ Mễ Đức, Cư Lí, là Linh dược sư kiệt xuất nhất Linh Thần lịch mạt ngàn năm, Linh Dược thánh sư cửu giai, sinh ra trong một gia tộc vùng phía nam đại lục, từ nhỏ vì kinh mạch nhỏ và linh thức thiếu khuyết tính mẫn cảm mà bị thế nhân cười nhạo, nhưng hắn chưa bao giờ từ bỏ lý tưởng Linh dược sư vĩ đại của mình. Dưới tình huống linh thức thiếu tính mẫn cảm, hắn khổ nhọc khống chế phương diện linh thức, đi con đường mà chưa có người nào đi qua, khai sáng ra Linh dược sư khống chế hệ nhất mạch, cống hiến hoàn thiện vĩ đại cho Linh Dược học, trở thành một trong những Linh dược sư kiệt xuất nhất đóng góp sự phát triển cho lịch sử Linh Dược học.Năm đó Kiệt Sâm đã nhìn không ít sách vở có bức họa Linh lực A Cơ Mễ Đức này, từ đó trở đi liền khắc sâu trong đầu hắn.Thần sắc Kiệt Sâm tựa hồ như sa vào trong hồi ức, ánh mắt của hắn mê ly, chưa từng nhìn lấy tài liệu trong tay nhưng động tác của hắn vẫn thủy chung chưa từng dừng lại.Một loại tài liệu nhanh chóng được phân giải trên tay hắn, sau đó dựa theo một trình tự như hành vân lưu thủy phối chế vào bình, tràn đầy mỹ cảm nghệ thuật.Một lát sau, một lọ Linh dược tề màu lam nhạt xuất hiện trên bàn thí nghiệm, tản ra sương mù che chắn hào quang mỹ lệ.- Một phút đồng hồ, vẻn vẹn dùng một phút đồng hồ!A Cơ Mễ Đức thì thào trong miệng.- Tính dung hợp dược tính hoàn mỹ cực hạn!- Lượng tài liệu dùng chỉ tốn ba linh tệ!- Quá trình phối chế kia, linh thức khống tính, vậy mà, vậy mà...Thần sắc A Cơ Mễ Đức ngốc trệ. Lúc trước nhìn thấy Kiệt Sâm phối chế, trong đầu hắn tựa hồ có một thứ cực kỳ trọng yếu lóe lên, hán muốn bắt lấy, nhưng thứ đó lại vô cùng mơ hồ, khiến hắn không cách nào xác định.- Đến tột cùng là cái gì? Đến tột cùng là cái gì?Hắn chau mày, nhưng như thế nào cũng không thể bắt lấy.- A Cơ Mễ Đức, ngươi làm sao vậy?Trong giây lát, một thanh âm đột nhiên vang lên bên tai hắn, khiến hắn đang ngây ngẩn phục hồi lại tinh thần.Một đại hán đứng trước bàn thí nghiệm của hắn, hỏi han với vẻ quan tâm:- Ngươi không sao chứ?