Tới giờ tan ca, đồng nghiệp đều đã đi hết, điểm tốt khi làm trong nhà nước chính là làm việc từ chín giờ sáng đến sáu giờ tối, đúng giờ thì tan ca.
Thế nhưng Diệp Khúc Đào vẫn chưa thể đi được, vì phải đợi lãnh đạo đi ra. Cô vừa mới được thuyên chuyển tới làm trợ lý thư ký nên phải đợi lãnh đạo của mình đi ra mới được tan làm.
Các vị lãnh đạo ngày nào cũng họp hành nhiều, ngày nào cũng họp đến khoảng tầm sáu rưỡi, cô vẫn phải chờ đợi ở bên ngoài.
Họp hành như này không cần đến những trợ lý như cô vào trong, có người hơi nhàm chán, tò mò ghé tới gần bên người Diệp Khúc Đào, hỏi cô: "Trợ lý Diệp ơi, chuyện tốt của cô với phó giám đốc sở Chu sao rồi hả?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Diệp Khúc Đào không biết có phải là do bà dì sắp tới rồi hay không, lưng eo có chút mỏi, đứng lâu có chút đau, cô vừa xoa bóp eo, nghe thấy câu hỏi này bèn vực dậy tinh thần, lắc đầu, nói: "Còn chưa đâu, có tin tức thì sẽ nói."
Chỉ là tám chuyện một chút, cũng không dám bàn tán tin đồn gì về lãnh đạo nên tất nhiên là sẽ không dám tiếp tục hỏi nữa rồi.
Chỉ có điều, mọi người vẫn cảm thấy rất tò mò rằng cô có thể kết hôn với Chu Canh Minh hay không.
Dù sao đi chăng nữa thì hai người họ cũng đã ở bên nhau hai năm rồi, ai cũng biết năm xưa là Diệp Khúc Đào theo đuổi Chu Canh Minh, chuyện này đã trở thành chủ đề được truyền tai trong chốn văn phòng luôn rồi.
Ai cũng có ý đồ riêng của mình nhưng lại không có gan để hành động, bởi vì vào nhà nước mà lại gây ra những chuyện khiến danh tiếng không được tốt thì sẽ bị đuổi ra khỏi ngành, hay là đắc tội với lãnh đạo thì hậu quả thật không dám tưởng tượng. Chỉ có cô là có cái gan đủ lớn, da mặt đủ dày nên mới theo đuổi được.
Càng may mắn hơn là, đóa hoa trên núi cao của ủy ban nhân dân khu vực cuối cùng cũng đã bị cô chinh phục được.
Diệp Khúc Đào ngẫm nghĩ, năm đó cô mặt dày theo đuổi Chu Canh Minh cũng là bởi vì lúc nhìn thấy bộ trang phục mà anh mặc khi mở hội nghị, bộ trang phục đó nằm ở cái tầm mà bố mẹ với ông bà trong nhà đều để cho anh ngồi ở vị trí chủ vị... quá ư là mê người.
Cũng không ngờ là cô đã theo đuổi thành công rồi.
Diệp Khúc Đào vừa mới thất thần đã nghe thấy tiếng động, ngay lập tức nhìn về phía người mới mở cửa bước ra.
Vừa liếc qua đã thấy ngay Chu Canh Minh, thân hình của anh cao lớn, nếu đặt ở giữa đám người thì đúng thật là ở mức độ vừa liếc qua lập tức bị hấp dẫn.
Lãnh đạo của anh đi ở phía trước, anh là phó giám đốc khu vực, cấp phó giám đốc sở nên đi ở đằng sau, các vị trợ lý cũng tiến lên, trở về với vị trí của mình.
Diệp Khúc Đào biết anh muốn tránh đàm tiếu, không nhìn anh, trực tiếp đi thẳng tới chỗ lãnh đạo của cô rồi rời đi cùng với lãnh đạo của mình.
Lúc trước, khi Diệp Khúc Đào được thuyên chuyển cũng đã từng nghĩ tới việc đi theo anh, như vậy thì có thể yêu đương nơi làm việc, thế nhưng lại bị anh từ chối một cách nghiêm túc, nói là muốn tránh điều tiếng.
Anh gợi ý cho cô đi làm trợ lý cho vị lãnh đạo hiện tại.
Cô cứ thế thoải mái mà được điều qua đây luôn, vị lãnh đạo của bây giờ cũng tốt, ít nhất thì cũng không làm khó cấp dưới, dễ ở chung, cô làm việc cũng quen rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
...
Sau khi tiễn lãnh đạo đi, Diệp Khúc Đào nhìn tin nhắn được gửi tới trong điện thoại, nói rằng đã đợi cô ở ngoài cổng rồi.
Anh đúng thật là, thời gian làm việc thì tránh đàm tiếu, sau khi tan làm thì không cần tránh lời đàm tiếu nữa, xe cũng lái tới cổng ủy ban nhân dân khu vực luôn rồi.
Nhưng mà hai người cũng không phải là đang lén lút yêu đương, Diệp Khúc Đào với Chu Canh Minh đã ở bên nhau hai năm, công khai yêu đương với nhau, thế nhưng tất cả mọi người đều cho rằng tình cảm của hai người họ không được đậm sâu, bởi vì trước mặt người ngoài Chu Canh Minh không thân mật với cô.
Nắm tay thôi cũng bảo rằng phải chú ý ảnh hưởng chứ đừng nói gì đến việc ôm ấp.
Khoảng thời gian làm việc thường ngày thì cũng thôi đi, lúc gặp mặt khi ở riêng, hai người có ngồi cạnh nhau đi chăng nữa thì cũng ăn cơm một cách rất nghiêm túc, chưa từng có hành động thân mật với nhau một lần nào cả.
Đôi khi, Diệp Khúc Đào còn nghe thấy các đồng nghiệp trẻ mới tới bàn tán về tình yêu của hai người bọn họ.
Bởi vì vẻ ngoài của Chu Canh Minh rất ưa nhìn, trông vô cùng ưu tú, được không ít cô gái trẻ yêu thích nhưng có cô cũng là chính chủ ở bên nên không có ai dám cướp cả, thế nhưng nhìn bộ dạng quy quy củ củ, không có bất kỳ cảm tình nào của hai người họ nên tất nhiên không tránh khỏi hoài nghi và những lời bàn tán của mọi người.
"Phó giám đốc sở Chu với trợ lý Diệp có phải là không có tình cảm gì không vậy? Chẳng lẽ phó giám đốc sở Chu cấm dục, không có dục vọng ở mặt đó hay không nhỉ? Lúc ăn cơm riêng với nhau cũng vậy, hai người bọn họ cũng xa cách, có phải là bị ép phải ở cùng một chỗ với trợ lý Diệp không ta..."
Diệp Khúc Đào nghe vậy thì dở khóc dở cười.
Biết phải giải thích tình cảm của hai người họ như thế nào đây? Lôi hết những chuyện diễn ra khi vừa tới cuối tuần hay là khi Chu Canh Minh đi công tác trở về để giải thích cho mấy người đó hiểu ư?
Ở nhà đóng cửa phòng lại, hai ngày liền cô đều không xuống được giường, cũng chưa từng mặc quần áo, ăn cơm cũng phải đề anh đút cho, đi vệ sinh cũng phải chịu để anh bế rồi vạch hai chân ra...
Diệp Khúc Đào đã nhìn thấy xe của anh, cô đi qua ngồi lên vị trí phó lái, thắt dây an toàn, Chu Canh Minh xoa xoa mái tóc của cô, hỏi: "Tối nay ăn gì đây?"
Diệp Khúc Đào đáp: "Em không có hứng ăn, ăn gì đơn giản chút đi, bây giờ có nhiều người quá, hay chúng ta về nhà gọi đồ ăn ngoài nhé?"
Chu Canh Minh nghe theo cô, gật đầu nói "Được".
Anh vươn tay tới sau lưng cô, dùng tay xoa nắn nơi cạnh eo của cô, hỏi cô bằng giọng điệu ân cần: "Có phải là sắp đến tháng rồi không? Eo đau lắm hả?"
Bạn bè của Diệp Khúc Đào đã từng hỏi cô, bạn trai của cô đối xử với cô chẳng chu đáo chút nào như vậy, tại sao lại không chia tay với anh luôn đi cho rồi.
Cô rớt nước mắt, chỗ nào không chu đáo kia chứ, chu đáo muốn chết luôn ấy, chỉ là không chu đáo trước mặt người khác thôi, khi ở riêng thì chuyện chu đáo nào anh cũng đều làm hết rồi.
Ngay cả việc ngày nào cô đến tháng anh cũng ghi nhớ rất rõ ràng, lại còn xoa lưng giúp cô nữa.
Đúng là cô hơi đau.
Lòng bàn tay của anh đã được làm nóng, bàn tay của người đàn ông này rất lớn, biết cô đau ở đâu, đúng là không giống lúc cô tự mình đấm đấm vài cái, cô được xoa bóp nên cũng dễ chịu hơn rất nhiều.
"Ừ, vài ngày nữa là tới rồi."
Trước và sau mỗi lần cô tới tháng, ham muốn tình dục vô cùng lớn, cực kỳ muốn.
Chu Canh Minh cũng biết, anh xoa bóp eo lưng giúp cô, đợi đến khi cô không còn đau nữa rồi mới lái xe về nhà.
Diệp Khúc Đào không phải là người giỏi nhẫn nhịn, cô thật sự rất thích Chu Canh Minh, bề ngoài ưa nhìn, dáng người cũng đẹp, theo đuổi được người rồi, một tháng sau cô đã không đợi được mà "ngủ" với người ta luôn.
Lúc đó cô chưa từng nghĩ quá xa, cái gì mà sau này có thể ở bên nhau được không, có kết hôn hay không, điều mà cô suy nghĩ lúc ấy là: Một người đàn ông đẹp trai như thế này, yêu đương mà không "ngủ" được thì mới gọi là thiệt.
Giữ chắc nguyên tắc nhất định phải "ngủ" được thì mới không thiệt, sau khi "ngủ" xong, qua khoảng ba tháng gì đó, Chu Canh Minh đã gọi cô dọn qua ở chung với anh rồi.
Anh có nhà ở khu trung tâm thành phố, ngày thường đi làm rất thuận tiện.
Trước kia, cô thuê chung nhà với người khác, thân phận của Chu Canh Minh lại không thể ra ngoài thuê phòng được, cô đành phải đến nhà anh "ngủ", riết rồi cũng quen, cô cũng thường xuyên ở lại nhà anh hơn.
Anh nghĩ đã thường xuyên ở lại nhà anh rồi, vậy thì gọi cô tới ở chung thôi.
Diệp Khúc Đào muốn tiết kiệm tiền thuê nhà, thêm ngày nào cũng được "ngủ" cùng bạn trai nên vui vẻ chuyển nhà qua, sau khi chuyển tới mới lo lắng sau khi hai người ở chung rồi có cãi nhau hay không, hoặc là thấy đối phương có quá nhiều tật xấu thì không yêu nữa.
Thế nhưng, không có.
Ở chung cũng gần được hai năm rồi, tình cảm của hai người vẫn tốt như lúc ban đầu.
...
Trên đường về nhà Diệp Khúc Đào đã chọn không ít đồ ăn ngoài, cái này muốn ăn, cái kia cũng muốn ăn.
Chu Canh Minh bảo cô cứ chọn hết đi, dù sao thì phần cô ăn không hết cũng được anh xử sạch.
Diệp Khúc Đào yên tâm chọn một đống, còn gọi cho mình một ly trà sữa nữa.
Chu Canh Minh không uống trà sữa, chỉ uống kỷ tử ngâm nước.
Xe mau chóng về tới nhà, hai người đi lên, ở ngoài cửa nhà có đặt hộp hàng chuyển phát nhanh.
Diệp Khúc Đào nhớ rằng dạo này mình không có mua đồ gì chuyển phát nhanh hết, tò mò cầm lên nhìn lướt qua.
Là ID Taobao của cô, ID của cô là: 【Không Muốn Giúp Bạn Học Tiểu Minh Viết Thư Nữa Đâu】
Là Chu Canh Minh mua.
Mua bằng tài khoản của cô.
Chu Canh Minh chẳng mấy khi dùng Taobao, bình thường dùng Taobao cũng chỉ là làm sạch giỏ hàng thay Diệp Khúc Đào mà thôi.
Trước kia Diệp Khúc Đào thi viết văn toàn gặp đề bài giúp Tiểu Minh viết một bức thư, lúc cô tạo tài khoản Taobao đã lấy luôn cái ID này, sau này ở chung với Chu Canh Minh rồi mới cảm thấy cực kỳ ngại.
Cô không đặt mua nên đã hỏi anh: "Anh mua cái gì thế?"
Chu Canh Minh mở cửa đi vào: "Bao, dùng hết rồi, dự trữ một ít."
Diệp Khúc Đào: "..."
Ai bảo là anh cấm dục vậy???
…