Dưới Tán Cây Sồi

Sự sụp đổ của đế chế Roem, đế chế nắm quyền cai quản lãnh thổ phía Tây và rất nhanh đã thêm cả phần phía Nam, đã mang thời đại các hoàng đế đến với lục địa.

Đế chế bị chia thành bảy phần: Whedon, Balto, Dristan, Osiria, Suikan, Arech và Libadon. Các vị vua của từng nước đấu tranh để giành lấy lòng trung thành của các quý tộc để bảo vệ lãnh thổ của họ, còn các quý tộc thì đấu tranh để có thêm kiệp sĩ và pháp sư về dưới trướng của mình.

Cha Maximilian, Công tước Croix, cũng không ngoại lệ. Công tước đầu tiên của Croix là một trong những vị vua của Whedon đã thành công chiếm được Okto, một vùng đất trù phú của Dristan, trước đây thuộc sở hữu của các thành viên hoàng tộc Roem. Công tước Croix qua các đời đã tham gia một tá chiến trận để chiếm được một vựa lúa lớn với hàng ngàn nông nô, những người ông ta rất vui lòng bóc lột, trên vùng đất ông sở hữu.

Sau đó, ba mươi năm trước, bảy vương quốc ký hiệp ước ngưng chiến để chống lại sự gia tăng tàn sát vô độ, khiến công tước phải chịu áp lực trả lại vùng đất đã tước đoạt cho Dristan. Công tước Croix, người vốn đã mất một nửa lãnh thổ của của mình và đang căng mắt tìm cách hóa giải, đã tìm thấy.


Đó là kết hôn với một người phụ nữ quý tộc của gia tộc Roem để hợp thức hóa quyền sở hữu đất đai. Ông tìm thấy một trinh nữ mang họ Roem và thành công cưới được bà. Bà là Aryan Roem Gorta. Khi họ thành hôn, Công tước Croix cực kỳ mãn nguyện.

Aryan là một phụ nữ thuần khiết xinh đẹp, biết nghe lời, dịu dàng, và hơn hết, và là hậu duệ trực hệ của hoàng gia, gia tộc đã từng cai trị cả lục địa. Vì thế, Công tước, người đã thoát khỏi chuyện bị thu hồi đất đai do cưới được bà, đã cực kỳ mãn nguyện. Ông ta nào có thể tìm được ai hơn thế nữa.

Nhưng không lâu sau đấy, ông ta phải đối mặt với một vấn đề khác. Đó là chuyện con cái.

Giống như tất cả đàn ông quý tộc, Công tước Croix cũng vô cùng mong ngóng người thừa kế của mình có thể tiếp tục nắm giữ địa vị sau ông ta, cùng cả lãnh thổ rộng lớn, và tòa lâu đài Croix quý giá của ông ta nữa. Nhưng gần sáu năm kết hôn, Aryan vẫn chưa có con, khiến ông ta vô cùng thất vọng. Bà đã mang thai nhiều lần, và nhiều lần hai vợ chồng phải tuyệt vọng vì cái thai không giữ nổi sau đó.

Cứ như thế, nỗi lo của Công tước đã không thể lớn hơn được nữa. Dù ông ta cố hết sức để tạo ra một người thừa kế khỏe mạnh cho đống gia tài của mình, nhưng mười năm không được gì là kết quả.

Cuối cùng, một đứa trẻ khỏe mạnh đã ra đời, có lẽ là do lời cầu nguyện của ông ta với Chúa, ông ta nói vậy. Không may là, đứa bé là con gái. Nỗi thất vọng của công tước khi biết điều đó thật vô bờ. Đến lúc con gái được ba hay bốn tuổi, ông ta thực sự phát điên. Đứa con gái vô dụng đất còn chẳng leo lên nổi lưng ngựa!


Đến lúc con gái lớn lên, ông ta hết hi vọng rằng nó có thể lấy được một chàng trai của hoàng tộc Whedon và có một đứa bé giữa họ. Nhưng con gái ông ta lại có vấn đề về nói năng—một khuyết điểm mà ông ta nghĩ rằng đã có thể truyền cho con trai ông ta.

Một người đàn ông dị tật sẽ không thể là người thừa kế của gia tộc Croix. Ông ta tin chắc rằng chỉ có một đứa con trai khỏe mạnh không khuyết tật mới có thể bảo vệ danh dự gia tộc.

Nhưng cho tới hơi thở cuối cùng, Aryan vẫn không thể sinh ra đứa con trai nào. Bà chết do kiệt quệ và những hậu quả từ những lần sảy thai trước đó. Ngài công tước, người tuyệt vọng muốn sinh con trai, ngay lập tức đón một cô dâu mới từ đám chị em họ hàng của Aryan.

Nhưng số phận vẫn chưa chán trêu chọc ông, chỉ mới một thời gian ngắn sau, kế phu nhân qua đời vì bệnh dịch, để lại cho ông ta một cô con gái nữa. Không những thế, lời đồn gia tộc Croix bị nguyền rủa mới khiến những phu nhân của ông ta mất sớm đã rất nhanh lan khắp lục địa. Điều này khiến cho gia tộc Roem từ chối gả thêm con gái cho ông ta. Sau này, ngài Công tước Croix chỉ còn biết đặt hy vọng vào đứa con gái thứ, Rosetta Croix.


May mà Rosetta, không giống cô cả Maximilian, cực kỳ xinh đẹp, đa tài đa nghệ và rất sắc sảo. Nếu nàng ta được gả vào một gia đình tiếng tăm và có con trai kế thừa, nàng ta vừa có thể giữ quyền sở hữu lãnh thổ rộng lớn của ông ta vừa nối tiếp dòng dõi cao quý của nhà Croix.

Để đạt được điều đó, Công tước không tiếc thứ gì. Những gia sư tuyệt vời, hàng trăm người hầu hạ, phục sức nữ trang đẹp đẽ... Ông ta thỏa mãn Rosetta mọi đường, mọi cách để biến nàng ta thành cô dâu hoàn hảo nhất Whedon.

Trong khi o bế con gái nhỏ, ông ta không thèm cho con gái lớn mà ông ta cho là vô dụng lấy một ánh mắt. Vì thế, Maximilian luôn bị coi như tàng hình.

Không, thà ông ta coi nàng như người lạ còn tốt. Nhưng đằng này...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận