Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Nam nhân mở miệng, giọng nói kia, trầm thấp mà khàn khàn, lại vô cùng uy nghiêm.

Nghe được những lời Huyền Lăng Thương nói, Bạch Thập Nhị vốn đang đứng trong đội ngũ, đầu tiên gương mặt khôi ngô tuấn tú kia có hơi sửng sốt, sau đó lập tức bước lên, đôi môi hé mở, trầm giọng nói.

"Khởi bẩm Hoàng thượng, thuộc hạ tên là Bạch Thập Nhị!"

Nam nhân mở miệng, giọng nói như mang theo từ tính, vô cùng mê người.

Hơn nữa, đối mặt với bậc đế vương đầy cao quý uy nghiêm, trên mặt mọi người không thể không một mực cung kính. Tuy nhiên nam nhân trước mắt này, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh.

Thấy vậy, huyết mâu của Huyền Lăng Thương đầu tiên là hơi lóe ra một cái, con ngươi sâu xa khó dò. . .

Trong nhất thời, ai nấy đều không nói gì, bầu không khí trở nên hơi căng thẳng.

Bởi vì Huyền Lăng Thương im lặng, mọi người xung quanh cũng không lên tiếng, không ai dám nói.

Đồng Nhạc Nhạc đứng ở một bên, thấy Huyền Lăng Thương chỉ nhìn chăm chú vào Bạch Thập Nhị, ánh mắt sâu xa khó dò, gương mặt tuấn tú kia cũng lạnh như băng, không biết hắn rốt cuộc đang nghĩ cái gì.

Nhưng mà Đồng Nhạc Nhạc nhìn ra được, Huyền Lăng Thương đang tức giận.

Bởi vì, trên người hắn phát tán hơi thở lạnh lẽo, không người nào có thể bỏ qua.


Lúc này, thấy Huyền Lăng Thương cứ nhìn thẳng vào Bạch Thập Nhị, Đồng Nhạc Nhạc bắt đầu lo lắng cho Bạch Thập Nhị.

Nàng sợ Huyền Lăng Thương tức giận, thì Bạch Thập Nhị sẽ bị vạ lây như cá trong chậu, hắn rất oan uổng a. . .

Nghĩ tới đây, đôi môi đỏ mọng của Đồng Nhạc Nhạc mở ra, mở miệng khẽ gọi một tiếng.

"Hoàng thượng. . ."

Cùng với tiếng Đồng Nhạc Nhạc nhẹ nhàng khẽ gọi, vốn ánh mắt Huyền Lăng Thương đang gắt gao nhìn Bạch Thập Nhị, huyết mâu liền lóe lên một cái, lập tức rơi vào Đồng Nhạc Nhạc.

Nhận thấy dược vẻ lo lắng trên mặt Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương như nghĩ đến cái gì đó, lông mày không khỏi nhíu lại một cái.

Đôi môi mỏng khẽ mấp máy một cái, biểu hiện chủ nhân của nó đang không vui.

Cảm thấy Huyền Lăng Thương không vui, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên một cái, không đợi nàng nói thêm cái gì, thì thấy Huyền Lăng Thương chợt đứng lên từ chỗ ngồi, sau đó bỗng vẫy vẫy ống tay áo liền nghênh ngang rời đi.

Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, trên mặt khẽ sửng sốt, vẻ mặt không giải thích được.

Rốt cuộc lúc này Huyền Lăng Thương có ý gì! ?

Trong lòng nghi hoặc không thôi, thấy Huyền Lăng Thương đi xa, cuối cùng Đồng Nhạc Nhạc cũng phục hồi tinh thần lại, lập tức nhấc chân đuổi theo.

Chỉ là, Đồng Nhạc Nhạc mới bước hai bước thì nghĩ đến cái gì đó, lập tức xoay người cong môi cười một tiếng với Bạch Thập Nhị.

"Chúc mừng ngươi, Thập Nhị, ta đi trước đây!"

Đồng Nhạc Nhạc vừa nói xong liền lập tức rảo bước đi nhanh, hướng tới phía Huyền Lăng Thương.

Cũng không biết, lúc nàng bất ngờ quay đầu lại cười rực rõ một tiếng, rơi vào trong mắt người nào đó, xinh đẹp biết bao.

Giống như trăm hoa đua nở, xinh đẹp rực rỡ, vẻ đẹp khiến nam nhân ngẩn ra. . .

. . .

Những thị vệ mới tiến cung, qua nhiều lần tuyển chọn, cuối cùng được Huyền Lăng Thương giữ lại có ba mươi người.

Mà ba mươi người này, bởi vì phải đích thân hầu hạ Huyền Lăng Thương, cho nên nơi bọn họ ở là bên trong Dưỡng Tâm điện, cũng tức là nơi ở của Đồng Nhạc Nhạc.


Trùng hợp nhất chính là, khu nhà của Bạch Thập Nhị ở là bên cạnh nhà Đồng Nhạc Nhạc.

Đối với điều này, Đồng Nhạc Nhạc kinh ngạc vô cùng.

Đặc biệt, buổi sáng khi nàng thức dậy, vừa ra khỏi tiểu viện của mình, thì nhìn thấy Bạch Thập Nhị từ sát vách phòng nàng đi ra, trên mặt không khỏi sửng sốt và đầy kinh ngạc.

"A, Bạch Thập Nhị, tại sao ngươi lại ở chỗ này! ?"

Nhìn thấy vừa mới Bạch Thập Nhị đi ra, Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy kinh ngạc.

Đối với vẻ mặt kinh ngạc của Đồng Nhạc Nhạc, Bạch Thập Nhị chỉ hơi cong khóe môi, rồi hé miệng cười một tiếng.

"Bởi vì ta ở chỗ này a."

"A! ? Thì ra ngươi ở cạnh nhà ta, thật khéo a!"

Nghe được lời Bạch Thập Nhị nói, đầu tiên Đồng Nhạc Nhạc giật mình la lên một tiếng, sau một lúc, hình như lại nghĩ đến cái gì đó, hé miệng cười.

"Ha hả, ngươi ở cạnh nhà ta cũng tốt, sau này nếu như ngươi cần gì cứ nói cho ta biết một tiếng là được rồi, hoặc là nếu buổi tối đói bụng, ta cũng có thể nấu cho ngươi chút gì đó để ăn, ta biết ngươi bên kia chỉ có một phòng, không có phòng bếp phải không! ?"

Đồng Nhạc Nhạc vừa mới mở miệng là tuôn ra rào rào không ngừng nghỉ.

Bởi vì nàng cảm thấy, chính mình và Bạch Thập Nhị này thật sự hữu duyên.

Không chỉ vì lần trước hắn đã cứu mình, bây giờ lại là Nhất Đẳng Thị Vệ được Huyền Lăng Thương chọn, càng trùng hợp nhất chính là hắn lại có thể ở ngay bên cạnh nhà của mình, duyên phận như vậy đâu phải lúc nào cũng có.


Lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc đang suy nghĩ, Bạch Thập Nhị nghe thấy những lời Đồng Nhạc Nhạc nói, môi đỏ mọng lập tức nhếch lên lộ ra một hàm răng trắng lóa.

"Ừ, được, vậy cám ơn Tiểu Nhạc Tử ngươi trước."

"Ha hả, ngươi khách khí với ta làm gì! ? Được rồi, ta phải đến Dưỡng Tâm điện hầu hạ Hoàng thượng, hôm khác rồi nói tiếp!"

Mắt thấy sắc trời không còn sớm, Đồng Nhạc Nhạc lập tức vẫy tay nói tạm biệt với Bạch Thập Nhị, sau đó liền nhấc chân chạy vội về phía Dưỡng Tâm điện.

Sau khi Đồng Nhạc Nhạc đi tới Dưỡng Tâm điện, thì lập tức đi vào trong tẩm thất Huyền Lăng Thương ở, giống như mọi ngày bình thường, cẩn thận hầu hạ Huyền Lăng Thương thay quần áo.

Tuy nhiên, hôm nay khác với mọi khi, lúc Đồng Nhạc Nhạc đi vào Dưỡng Tâm điện, luôn cảm giác bầu không khí trong điện Dưỡng Tâm hôm nay có hơi khác thường.

Thời tiết gần đây rõ ràng đã bắt đầu chuyển ấm, tại sao bên trong Dưỡng Tâm điện lại càng lạnh hơn so với ngày thường ! ?

Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc buồn bực cực kỳ, nhưng khi ánh mắt của nàng rơi vào trên người nam nhân tuấn tú này, rốt cuộc đã biết đáp án.

Chỉ thấy nam nhân này vẻ mặt lạnh lùng, thần sắc lạnh như băng, từ trên người hắn phát ra một loại hàn khí mãnh liệt, khiến cho nhiệt độ cả phòng ngủ lạnh hơn bên ngoài vài độ.

Nghĩ lại bắt đầu từ tối hôm qua, tâm trạng Huyền Lăng Thương đã không được tốt, làm cho người trong Dưỡng Tâm điện, ai nấy đều phải chấn chỉnh tinh thần, sợ hãi không cẩn thận chọc giận long nhan sẽ rơi đầu.

Đương nhiên Đồng Nhạc Nhạc cũng không ngoại lệ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận