Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Nhìn vẻ mặt chấn động của tên dâm tặc, Huyền Lăng Thương lại nghe được lời này của hắn, lại thấy tên dâm tặc kia tràn đầy dáng vẻ kinh ngạc, môi mỏng hơi mở ra, lạnh giọng nói.

"Cho nên, ngươi tốt nhất thả nàng, bằng không, trẫm nhất định làm cho ngươi chết rất thê thảm"

Nam nhân mở miệng, giọng điệu lạnh như băng, sắc mặt âm u, giống như Diêm La Vương, chỉ muốn kết thúc tính mạng con người, làm cho người ta rất sợ hãi.

Tên dâm tặc kia nghe vậy, trên mặt liền xẹt qua vài phần do dự và sợ hãi.

Dù sao, hắn không dự tính trước, lại chưa bao giờ ra mắt Hoàng thượng, giờ phút này, đương kim Thánh thượng lại xuất hiện. Giờ nói như vậy, nhất định sẽ đưa hắn vào chỗ chết!

Nghĩ tới đây, tên dâm tặc kia lập tức phục hồi tinh thần, như là không thèm đếm xỉa, mở miệng ra, nói.

"Nếu như ta thả nàng thật, ta chết càng khó coi hơn! Cho nên, trừ phi hôm nay ta có thể sống sót rời đi. Nếu không, tiểu mỹ nhân sẽ phải chết cùng ta!"

Dâm tặc vừa nói xong, sức lực trên tay lại tăng thêm một phần.

Bị dâm tặc kèm chặt hai bên, Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy một cỗ căng thẳng cùng cảm giác đau đớn, đau đến mức cả khuôn mặt nhíu chặt.

Nước mắt của nàng giống như chiếc vòng Trân Châu bị đứt, tuôn rơi lã chã.

"Ô ô, Hoàng thượng, cứu nô tài. . ."


Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, khóc như mưa sa bão táp.

Phải biết rằng, hiện tại cả người nàng không còn một chút sức lực, còn bị tên dâm tặc này kèm được hai bên, trên cổ bỗng thì bị gông cùm xiêng xích, vô cùng đau đớn.

Hơn nữa, nàng còn không biết, mình có thể tiếp tục sống sót hay không đây!

Nếu như tên dâm tặc này, nổi lên ý nghĩ đồng quy vu tận( cùng nhau chết ấy, ta thấy để từ này hay hơn), thì nàng nên làm cái gì bây giờ!?

Đồng Nhạc Nhạc nàng sợ nhất là cái chết .

Trong lúc nàng sợ hết hồn hết vía, ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, lại càng thêm thương cảm, tràn đầy cầu khẩn cùng hi vọng.

Dù sao, lúc này, chỉ có Huyền Lăng Thương có thể cứu nàng .

Nàng không thể chết, ô ô ô. . .

Nhìn Đồng Nhạc Nhạc sợ hãi không thôi, trên gương mặt tuấn tú của Huyền Lăng Thương, càng thêm âm u.

Huyết mâu xinh đẹp nhìn nàng, xẹt qua vài tia lo lắng.

Chỉ thấy trước mắt tiểu nữ tử, giữa lúc nguy hiểm này, lại nhìn về phía mắt hắn, ánh mắt lấp lánh, vô cùng điềm đạm đáng yêu.

Thấy vậy, Huyền Lăng Thương cảm thấy đáy lòng mình, không khỏi thắt lại một cái, rất đau.

Hơn nữa, giờ phút này, chính mình bị người khác uy hiếp mà cảm thấy tức giận, ảo não.

Có trời mới biết, nếu như có thể thay đổi những người khác, hắn đã sớm không nói hai lời, lập tức giết tên dâm tặc này.

Tuy nhiên, người bị uy hiếp, lại là nàng...

Nghĩ đến tính mạng tiểu nữ tử này đang bị uy hiếp, Huyền Lăng Thương không khỏi bắt đầu hối hận.

Ban đầu, hắn thật sự không nên để cho nàng làm loại chuyện nguy hiểm này.

Lúc đầu tưởng rằng, có hắn ở đây, sẽ không có gì sai sót, không ngờ, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn...


Nếu như tiểu nữ tử này xảy ra chuyện gì thì sao đây?

Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Thương trong lòng căng thẳng, môi mỏng nhếch lên.

Sau khi do dự một khắc, Huyền Lăng Thương lạnh giọng nói với tên dâm tặc.

"Hảo, chỉ cần ngươi thả nàng, trẫm liền đảm bảo ngươi sẽ được bình yên vô sự rời đi!"

Nghe được những lời Huyền Lăng Thương đã nói, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, càng là cảm động không thôi.

Tuy nhiên, tên dâm tặc kia nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, trên mặt lộ vẻ suy nghĩ, sau một khắc, mở miệng nói.

"Ta không có ngốc như vậy, nếu như ta thả nàng, các ngươi nhất định sẽ đến bắt ta, nếu ngươi thật sự muốn thả ta đi, thì lập tức chuẩn bị một cỗ xe ngựa, chờ ta sau khi tới nơi an toàn, ta tự nhiên sẽ thả nàng! Bằng không... "

Dâm tặc nói tới đây, lại càng thêm thị uy, cổ tay nắm gông cùm xiềng xích trên cổ Đồng Nhạc Nhạc, lại tăng thêm một phần sức lực.

Cảm giác được trên cổ sức lực tăng thêm, Đồng Nhạc Nhạc thiếu chút nữa không thở nổi, khuôn mặt thoáng chốc trắng bệch.

Thấy Đồng Nhạc Nhạc đau đớn như vậy, đứng ở phía sau Huyền Lăng Thương, Lan Lăng Thiệu Giác hé mở làn môi hồng, lập tức mở miệng nói.

" Ngươi ngàn vạn lần không được làm nàng bị thương!"

Lan Lăng Thiệu Giác mở miệng, không che giấu nổi sự lo lắng trong giọng nói.

Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, lại thấy vẻ mặt Lan Lăng Thiệu Giác tràn đầy lo lắng, trong mắt dâm tặc kia không khỏi xẹt qua một tia kinh ngạc .


Dù sao, đây là lần đầu tiên hắn gặp mặt Hoàng thượng, còn Lan Lăng Vương, hắn cũng đã từng tiếp xúc.

Giờ phút này, nữ nhân có thể làm cho đương kim Hoàng thượng và Lan Lăng Vương đều căng thẳng như thế, nhất định thân phận không tầm thường!

Trong lòng tính toán, tên dâm tặc liền cúi đầu nhìn thiếu nữ xinh đẹp đang bị kèm trong hai tay hắn.

Nhìn thấy dung mạo nữ nhân này nghiêng nước nghiêng thành, trong lòng không khỏi kêu lên.

Nữ nhân tuyệt sắc như thế, cho dù hắn từng trải qua vô số nữ nhân, cũng không khỏi kinh ngạc.

Cũng khó trách đương kim Thánh thượng và Lan Lăng Vương đều căng thẳng như thế!

Nhưng mà, càng là như thế, với hắn mà nói càng là có lợi!

Nghĩ tới đây, đôi môi tên dâm tặc cong lên một cái, đắc ý cười một cái.

"Được, ta không gây tổn thương nàng, nữ nhân tuyệt sắc thế này, ta đau lòng còn không kịp!Bây giờ, các ngươi mau chuẩn bị xe ngựa cho ra! Nhanh lên một chút!"

Nghe được lời nói của tên dâm tặc, Lan Lăng Thiệu Giác đầu tiên là nhếch môi đỏ mọng lên, lập tức, ánh mắt không khỏi nhìn vào người đứng trước hắn, Huyền Lăng Thương, trầm mặc không nói.

Giờ phút này, chỉ thấy Huyền Lăng Thương, dùng ánh mắt lạnh như băng, xiết chặt nắm tay nhìn chằm chằm tên dâm tặc kia, cuối cùng, môi mỏng khẽ mở, lạnh giọng nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận