Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

"Người đâu, chuẩn bị xe ngựa!"

Nghe thấy lời Huyền Lăng Thương nói, lập tức có người đi chuẩn bị xe ngựa.

Không bao lâu, một thị vệ vội vã đi tới, cung kính mở miệng nói với Huyền Lăng Thương.

"Hoàng thượng, xe ngựa đã chuẩn bị xong."

Nghe được lời của thị vệ, Huyền Lăng Thương nhẹ nhàng gật đầu, cuối cùng, ánh mắt quét một vòng, liền ra hiệu cho đám thị vệ đang bao vây tên dâm tặc vội vàng lui về phía sau, mở ra con đường.

Tên dâm tặc kia thấy vậy, cười đắc ý, lập tức, một mặt kèm chặt hai bên Đồng Nhạc Nhạc, một mặt cảnh giác đi về phía trước.

Lúc này, cả người Đồng Nhạc Nhạc vô lực, bị tên dâm tặc kia ôm đi.

Cổ bị một bàn tay khóa chặt, hiện tại, toàn thân nàng, trừ đôi mắt có thể nhìn, toàn bộ đều mềm nhũn.

Cùng với dâm tặc dẫn đầu đi ra ngoài, Đồng Nhạc Nhạc đảo mắt một lượt nhìn quanh bốn phía.

Chỉ thấy, khách sạn vốn huyên náo, lúc này trở nên không còn gì.

Cho nên tên dâm tặc nhanh chóng ôm nàng đến lầu một.

Xe ngựa để ở phía sau khách sạn, sau khi tên dâm tặc mang theo Đồng Nhạc Nhạc đi tới cửa sau, liền nhanh chóng thả Đồng Nhạc Nhạc lên trên xe ngựa.

Sau khi ngồi ở trên xe ngựa, không chờ Đồng Nhạc Nhạc phản ứng, lại trông thấy tên dâm tặc kia đã nhảy lên xe ngựa, sau đó lập tức vung trường tiên* lên, thúc giục con ngựa chạy về phía trước.


*:roi

Ngay lập tức, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy thân thể lắc lư, sau đó, cả người ngã vào bên trong xe ngựa.

Cảm giác được, chính mình đang bị mang chạy về phía trước, Đồng Nhạc Nhạc không biết dâm tặc này mang mình tới đâu, cũng không biết, Huyền Lăng Thương có thể cứu được nàng không.

Bây giờ, nàng chỉ cảm thấy cả người giống như đi trên vách đá, chỉ cần sơ suất, sẽ vạn kiếp bất phục.

Càng nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc càng là sợ hãi.

Chỉ là, nghĩ đến nếu mình chết , sẽ không thấy được Huyền Lăng Thương, tim Đồng Nhạc Nhạc liền đau.

Có lẽ, khi đang ở trong nguy hiểm, họ đều sẽ tự mình cố gắng!

Lúc này, Đồng Nhạc Nhạc không cam lòng cứ vậy mà chết đi.

Thế là, Đồng Nhạc Nhạc liền cắn chặt được môi dưới, lợi dụng đau đớn để kích thích chính mình.

Có lẽ có chút công hiệu, trong lúc Đồng Nhạc Nhạc cắn chặt môi dưới, chỉ cảm thấy môi dưới đau xót, ngay sau đó, hai tay bắt đầu có hơi sức lực .

Cảm thấy được điều này, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc không khỏi mừng thầm, lập tức, không ngừng sử dụng sức lực toàn thân, chậm rãi từ trong xe đứng lên.

Đồng Nhạc Nhạc từ từ bò lên, ánh mắt tràn đầy cảnh giác, nhìn chằm chằm vào trên người dâm tặc đang ngồi đánh xe ở phía trước.

Giờ phút này, trong lòng nàng biết Huyền Lăng Thương bọn họ nhất định ở phía sau, cho nên, nàng chỉ cần từ trên xe ngựa nhảy xuống, như vậy nhất định nàng sẽ được cứu.

Kế hoạch trong lòng Đồng Nhạc Nhạc, cũng không dám suy nghĩ, nếu như sau khi chính mình nhảy xuống, có thể thiếu mất tay chân hay không, chỉ cần có thể sống, là tốt rồi!

Bằng không nàng sẽ liều chết còn hơn là bị tên dâm tặc này làm bẩn!

Trong lòng thầm nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc tốn rất nhiều sức lực, rốt cuộc cũng từ thùng xe đứng lên được.

Mắt nhung nhìn qua cửa sổ thùng xe , chỉ thấy thật xa, Huyền Lăng Thương cùng mọi người đang cưỡi ngựa đuổi theo ở phía sau.

Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc vui vẻ, lập tức, đảo mắt nhìn quanh một lượt, đổ dồn không ngừng vào phía sau đang lui trên đường.

Lúc này, tên dâm tặc đang chạy trốn, cho nên xe ngựa vốn nhanh, lại chạy nhanh hơn nhiều.

Lấy tốc độ xe hắn như vậy, nếu như nàng thật sự nhảy xuống.

Ai, không nghĩ nhiều làm gì! Hiện tại quan trọng nhất là nàng phải nhảy xuống!

Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc hít sâu một hơi thật dài để kiềm chế sự sợ hãi của bản thân.


Lập tức, lấy hết dung khí, dự định đi đến bên ngoài thùng xe nhảy xuống.

Kế hoạch của Đồng Nhạc Nhạc tất cả đều tốt .

Chỉ cần nàng có thể nhảy xuống. . .

Tuy nhiên, ngay lúc Đồng Nhạc Nhạc chuẩn bị vẹn toàn, nhưng chưa từng nghĩ đến, kế hoạch không kịp biến hóa!

Trong lúc nàng cắn răng, dự tính đi tới sau thùng xe nhảy xuống đi, không ngờ, vào đúng thời điểm này, trong bụi cỏ trên đường, chợt một con rắn màu đen chạy ra.

Con ngựa nhìn thấy con rắn màu đen, lập tức bị hoảng sợ.

Ngay lập tức, chỉ thấy con ngựa hí dài một tiếng, vó ngựa giơ cao, sau một khắc, giống như bị điên, chạy về phía trước. . .

Đối với chuyện này, tất cả mọi người đều không nghĩ tới.

Tên dâm tặc kia cũng không ngoại lệ!

Mới vừa rồi, hắn không ngừng vung trường tiên, giục ngựa chạy nhanh, ai ngờ, nửa đường lại xuất hiện một con rắn đen!

Con ngựa hoảng sợ, lập tức chân trước giơ cao, hất tên dâm tặc ngã xuống.

Thấy tên dâm tặc kia bị con ngựa hất xuống, rơi trên mặt đất, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc không kịp xuất hiện vui mừng.

Khi thấy cảnh tượng trước mắt, đôi mắt Đồng Nhạc Nhạc lập tức mở to, trong nháy mắt trái tim muốn vọt ra khỏi lồng ngực.

Chỉ thấy, con ngựa hoảng sợ, không ngừng điên cuồng chạy về phía trước.

Tuy nhiên, phía trước cách bọn họ không xa, lại là một vực thẳm. . .


Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc sợ đến mức toàn bộ khuôn mặt nhanh chóng trắng bệch, đôi mắt trợn to, hé mở làn môi hồng, không nhịn được giật mình la lên thành tiếng.

"A, Hoàng thượng, cứu mạng. . ."

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng giật mình la lên, cũng không hề phát hiện ra, bản thân có thể nói chuyện .

Giờ phút này, nàng bị hù dọa, chỉ cảm thấy gương mặt cứng đờ, đại não trong chốc lát trống rỗng.

Nếu như con ngựa không dừng lại, thì chờ đợi nàng chính là tan xương nát thịt. . .

Chẳng lẽ là, hôm nay chính là ngày chết của nàng sao! ?

Trong lúc lòng Đồng Nhạc Nhạc tuyệt vọng, đột nhiên bên cạnh nàng, một giọng nói tràn đầy căng thẳng lo lắng, bỗng chốc vang lên

"Tiểu Nhạc Tử, đưa tay cho trẫm!"

Nam nhân mở miệng, không che dấu căng thẳng cùng lo lắng.

Chợt nghe thấy âm thanh quen thuộc, vốn khuôn mặt Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy bối rối, lập tức phục hồi tinh thần, mắt nhung nhanh chóng quét nhanh một lượt.

Chỉ thấy bên cạnh nàng, Huyền Lăng Thương đang cưỡi ngựa tới gần nàng.

Trên gương mặt tuấn tú, là một bộ dạng nghiêm nghị.

Mày kiếm nhăn tít, môi mỏng mím lại, trong ánh mắt nhìn nàng, không che dấu chút nào sự lo lắng và. . . sợ hãi! ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận