Đường Độc Là Một Đôi


Lúc trọng tài tuyên bố Sử Lai Khắc chiến thắng, toàn bộ Đại Đấu Hồn Tràng đều sôi trà, thính phòng kịch liệt nghị luận khen ngợi.

Tuyết Dạ Bệ Hạ từ trong miệng Ninh Phong Trí biết được toàn bộ mọi chuyện, lão đứng lên phất tay áo bỏ đi, trước khi đi còn không quên trừng mắt liếc nhìn đệ đệ không nên thân nhà mình.
Thay đổi quần áo, học viên Sử Lai Khắc nhanh chóng rời khỏi Đại Hồn Đấu Trường.

Ở cửa ra vào cách đó không xa có một Ninh Vinh Vinh đang ẩn nấp một góc nói chuyện, Áo Tư Tạp biểu hiện cực kì nhiệt tình, đôi mắt tràn đây ngọn lửa thiêu đốt.
Trước khi đi Đường Tam được Ninh Phong Trí gọi đi, nói là muốn giới thiệu một người cho hắn.

Những người Sử Lai Khắc còn lại thì cùng nhau trở về học viện Sử Lai Khắc.
Đội viên Sử Lai Khắc vây quanh một nhà gỗ đả tọa tu luyện, Đại Sư một mình đi kêu Thẩm Tu và Ninh Vinh Vinh vào sâu trong rừng cây: “Các ngươi tu luyện đi, chờ Đường Tam về rồi ta đặc huấn cho các ngươi.”
“Đặc huấn?” Hai người liếc nhau có chút khó hiểu, Thẩm Tu xoay chuyển tròng mắt, cười tủm tỉm hỏi: “Nghĩa phụ, đặc huấn gì vậy? Người tiết lộ cho ta đi ~”
Đại Sư bất đắc dĩ gõ trán Thẩm Tu: “Chờ chút rồi sẽ biết.”
Thẩm Tu nhăn mũi: “Được rồi được rồi, Vinh Vinh, chúng ta tu luyện đi.”
Ninh Vinh Vinh che miệng cười: “Ta thấy, tiểu Tu ngươi rất mong chờ Tam ca tốt của mình về nhỉ ~”
Ninh Tu: Ta cực kì muốn biết tại sao ngươi lại học hư Tiểu Vũ rồi!
Đường Tam nói chuyện cùng thái tử Thiên Đấu Đế Quốc một lúc, cáo biệt Ninh Phong Trí và Tuyết Thanh Hà xong đi về hướng Sử Lai Khắc học viện.

Trên trà lâu, nhìn bóng dáng Đường Tam rời đi, Tuyết Thanh Hà ánh mắt nhu hòa dưới điểm mù của Ninh Phong Trí lộ ra một tia lãnh lệ.
“Tiểu Tam, đi vào trong rừng, tiểu Cương ở bên trong chờ ngươi.” Liễu Nhị Long dựa lên thân cây, thấy bộ dạng Đường Tam gấp gáp trở về mà ánh mắt không ngừng di chuyển trong đám người, nhịn không được cười ra tiếng chỉ chỉ trong rừng: “Còn có tiểu Tu và Vinh Vinh.”
Đường Tam có chút ngượng ngùng, ứng thanh rồi đi vào rừng.

Rất nhanh tìm được ba người Đại Sư.
“Lão sư.” Đường Tam tiến lên, hướng Thẩm Tu đang từ mặt đất đứng lên cười ôn nhu.

Thẩm Tu cũng cong khóe môi.
Đại Sư ở một bên ho nhẹ một tiếng, Ninh Vinh Vinh ha ha cười, trên mặt Thẩm Tu nhè nhẹ đỏ nhưng Trái lại Đường Tam rất thản nhiên, tự động đứng bên người y.
“Được, nếu Đường Tam đã trở lại, đặc huấn của chúng ta bắt đầu thôi.

Vinh Vinh, nếu ta nhớ không nhầm Thất Bảo Lưu Ly tông có một môn tên Kĩ Năng Phân Tâm Khống Chế.

Ngươi hiện tại tu luyện đến trình độ gì rồi?”
Ninh Vinh Vinh sửng sốt một chút sau đó mới trả lời: “Ta hiện tại mới tu luyện tới Tam Khiếu Ngự Chi Tâm, miễn cưỡng có thể ứng dụng.”
Đại Sư nhíu mày: “Nói vậy là chỉ mới giai đoạn sơ cấp nhất.

Ta phải tiến hành đặc huấn cho ngươi chính là phương diện này.”
“Phân Tâm khống chế?” Thẩm Tu tò mò hỏi.
“Cái gọi là Phân Tâm Khống Chế, chính là tác dụng đồng thời khống chế Hồn Kỹ bất đồng với mình sinh ra.

Loại phương pháp khống chế này đôi với bất kì Hồn Sư nào cũng đều hữu dụng, đặc biệt đối với Thất Bảo Lưu Ly tông.” Đại Sư nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Ninh Vinh Vinh: “Không cần bất ngờ, ta tốt xấu gì cũng xuất thân từ gia tộc Lam Điện Bá Vương Long một trong ba tông cao nhất, Thất Bảo Lưu Ly tông các ngươi đối với Phân Tâm Khống chế cũng không có che giấu, phàm là Đại Sư cường đại phần lớn đều biết.”
Ninh Vinh Vinh lè lưỡi: “Ra là vây.

Thật ra bí mật Võ Hồn Thất Bảo Lưu Ly tông nằm ở chỗ hồn lực tiêu hao.

Cấp bậc hồn lực càng cao, Hồn Hoàn càng nhiều cái khó này biểu hiện càng rõ.

Lấy tình huống của ta hiện tại mà nói, nếu đồng thời tiến hành phụ trợ cho bảy người toàn bộ bốn hạng năm mươi phần trăm, nhiều nhất chỉ có thể duy trì hai giây.”
“Hai giây…” Thẩm Tu líu lưỡi: “Cái này cũng quá ngắn rồi.”
“Đúng vậy, cho nên mới nói Phân Tâm Khống Chế đối với Thất Bảo Lưu Ly tông có tác dụng lớn nhất.” Ninh Vinh Vinh dứt khoác đem những gì mình biết nói ra: “Phân Tâm Khống Chế theo ta được biết chia làm năm cảnh giới, phân biệt là Tam Khiếu Ngự Chi Tâm, Tứ Khiếu Hằng Chi Tâm, Ngũ Khiếu Tán Chi Tâm, Lục Khiếu Như Ý Tâm và Thất Khiếu Linh Lung Tâm.

Mỗi một cảnh giới đại biểu việc có thể đồng thời khống chế bao nhiêu hồn kỹ mà có thể phóng thích cùng một lúc.

Tại Tam Khiếu Ngự Chi Tâm, chính là có thể đồng thời thao túng ba loại hồn kỹ đối với ba mục tiêu tiến hành phụ trợ chính xác, Tứ Khiếu Hằng Chi Tâm chính là đồng thời thao túng bốn loại hồn kỹ đối với bốn mục tiêu tiến hành phụ trợ.

Tại đây dưới tình huống phụ trợ chính xác, là có thể làm được như trình độ lúc trước ta nói.

Là tối thích hợp phụ trợ thi triển tại trên thân từng người.”
“Vinh Vinh, ta hy vọng ngươi có thể trước khi tổng quyết tái bắt đầu, ít nhất phải đạt tới trạng thái Tứ Khiếu Hằng Chi Câm.

Như vậy, ngươi ít nhất có thể đồng thời tiến hành phụ trợ đối với bốn người, bất kì thời điểm nào cũng có thể phóng xuất ra Hồn Kỹ phụ trợ bất đồng.” Đại Sư nghiêm túc nói, thấy Ninh Vinh Vinh có chút xấu hổ: “Ta nghe nói phương pháp tu luyện Phân Tâm Khống Chế thật sự khổ cực và buồn tẻ, cho nên ta đoán ngươi có phải thật ra ngay cả Tam Khiếu Ngự Chi Tâm chưa thể hoàn toàn nắm giữ không?”
Ninh Vinh Vinh có chút xấu hổ gật đầu.

Đại Sư than nhẹ một tiếng, nói: “Vinh Vinh, là truyền nhân trực hệ của Thất Bảo Lưu Ly tông, ngươi chính mình có điều kiện mà người khác không có, lại được ông trời ưu ai cho Võ Hồn vô cùng đặc biệt, nếu không biết quý trọng, tương lai ngươi nhất định sẽ hối hận.

Phân tâm khống chế là cái ngươi nhất định phải tu luyện, nếu không, cho dù ngươi tương lai có thể trở thành Phong Hào Đấu La, cũng sẽ không phải là một Hồn Sư Phụ Trợ hợp cách.

Ngươi có thể hiểu được khổ tâm của lão sư không?”
Thanh âm Đại Sư rất ôn hòa, ấm áp, nhưng loại ngữ điệu ôn hòa, ấm áp này ngược lại làm Ninh Vinh Vinh trong lòng càng thêm xấu hổ, dùng sức gật mạnh đầu, nói: “Đại Sư, ngài yên tâm đi, bắt đầu từ bây giờ, ta nhất định sẽ cố gắng tu luyện Phân Tâm Khống Chế, tranh thủ sớm đạt tới Tứ Khiếu Hằng Chi Tâm.”
Đại Sư trên mặt toát ra một tia mỉm cười, nói: “Mặc dù ta cũng không biết phương pháp thật sự của việc tu luyện Phân Tâm Khống Chế, nhưng ta có thể dạy ngươi một cái phương pháp.

Ngươi nhớ kỹ, sau này khi tiến hành kỹ năng phụ trợ, ngươi nhất định phải làm cho chính mình trở thành một Hồn Sư cực kỳ keo kiệt.

Cho dù là một chút một giọt hồn lực cũng phải cực kì tiết kiệm, mỗi lần phụ trợ đều làm thật tốt, không nhiều hơn một phân, không ít hơn một phân, chỉ cần ngươi có thể làm được điểm này, như vậy, năng lực phụ trợ của ngươi cũng đã đạt đến mức thượng thừa.”
Ninh Vinh Vinh ghi tạc trong long những gì Đại Sự nói, mặc dù cũng chưa hoàn toàn lĩnh ngộ, nhưng Đại Sư nói một phen cũng làm cho nàng hiểu rõ hơn việc tác dụng của năng lực Phân Tâm Khống Chế.
Đại Sư than nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn qua hướng Thẩm Tu và Đường Tam: “Ta gọi tiểu Tam và tiểu Tu tới kỳ thật là có tư tâm, Phân Tâm Khống Chế đối với Hồn Sư bình thường không có nhiều tác dụng.

Nhưng đối với bọn họ lại không giống.

Tiểu Tam là Hồn Sư hệ Khống Chế, hơn nữa lại là song sinh Võ Hồn.

Mà tiểu Tu là Hồn Sư hệ Trị Liệu.

Nếu có thể nắm giữ được Phân Tâm Khống Chế, trên chiến trường năng lực khống chế của tiểu Tam sẽ trở nên càng mạnh, năng lực trị liệu của tiểu Tu có thể hoàn toàn phát huy.

Vinh Vinh, ta không rõ môn quy Thất Bảo Lưu Ly tông như thế nào, nhưng nếu không có quy định rõ ràng, có thể hay ngươi tu luyện Phân Tâm Khống Chế cũng để tiểu Tam và tiểu Tu cũng đồng thời tu luyện?”
“Lão sư.” Đường Tam nhìn về phía Đại Sư, có chút vội vàng nói: “Như vậy không tốt, phân tâm khống chế là Thất Bảo Lưu Ly tông công pháp độc môn, ta như thế nào có thể học?”
“Tại sao không thể học? Tam ca, tiểu Tu, các ngươi với ta đồng thời luyện được rồi.

Kỳ thật cũng không có gì cả, Đại Sư nói rất đúng, Phân Tâm Khống Chế kỹ năng vốn không phải là của riêng Thất Bảo Lưu Ly tông, chỉ là đối với Thất Bảo Lưu Ly tông chúng ta hữu dụng, cho nên mới vẫn truyền thừa xuống.

Huống chi, ngươi có ân với Thất Bảo Lưu Ly tông chúng ta, cho dù là ba ba ở đây, cũng nhất định sẽ đồng ý.” Ninh Vinh Vinh cười: “Tam ca, ngươi không nên cự tuyệt, ngươi cho ta đóa tiên phẩm Úc Kim Hương lúc ấy ta không có từ chối.

Ta thật sự coi ngươi là ca ca, ca ca cấp cho muội muội cái gì, ta tại sao lại cự tuyệt? Cái này bất quá chỉ là một cái kỹ năng nho nhỏ mà thôi, nếu ngươi tiếp tục cự tuyệt, chính là không coi ta là muội muội rồi.

Với lại tiểu Tu…” Ninh Vinh Vinh nhìn Thẩm Tu, chớp mắt bỡn cợt: “Tiểu Tu là tẩu tử của ta mà~”
Thẩm Tu lập tức đỏ bừng mặt: “Ai, ai là tẩu tử ngươi? Ta mới không phải!”
Thẩm Tu theo bản năng nhìn về phía Đường Tam, đối diện cặp mắt ôn nhu mỉm cười, hừ nhẹ một tiếng: “Không không không, Vinh Vinh, hắn mới là tẩu tử ngươi.”
Lời vừa nói ra đến Đại Sư cũng không nhịn được cười, Thẩm Tu nặng mặt, Đường Tam lại nắm lấy tay y, trong giọng có ý cười: “Đúng vậy, ngươi nói đều đúng.”
Thẩm Tu: ….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui