Đường Giữa Toàn Năng


Ngày 6 tháng 1, liên minh thống nhất cho tuyển thủ nghỉ Tết.
Trì Sóc đã đặt vé máy bay xong xuôi, cùng với Diệp Thiếu Dương về Tinh Thành.
Tần Nguyệt lái xe tới đón, nhìn thấy vị Alpha đứng bên cạnh Diệp Thiếu Dương, trong lòng hắn nhịn không được nghi ngờ, dùng ánh mắt dò hỏi em trai đối phương là ai.
Diệp Thiếu Dương chủ động giới thiệu: "Đây là đội trưởng của em, tên là Trì Sóc, còn đây là anh họ của tôi, Tần Nguyệt."
Trì Sóc khách khí gật đầu với đối phương: "Chào anh."
Tần Nguyệt cười cười, nói: "Xin chào Trì đội, có cần tôi đưa cậu về không?"
"Không đâu, anh đưa Thiếu Dương và tiểu Bạch về là được, lát nữa sẽ có người đón tôi." Trì Sóc nhìn Diệp Thiếu Dương, ánh mắt ôn hòa: "Nghỉ ngơi cho tốt, mùa giải sau gặp lại."
Diệp Thiếu Dương: "Ừm, Trì đội cũng vậy nha, ăn Tết vui vẻ, gặp lại sau."
Hai người chào tạm biệt ở sân bay.
Tần Nguyệt đưa Diệp Thiếu Dương và tiểu Bạch ra xe, sau đó lái vào đường cao tốc, hắn nhịn không được hỏi: "Alpha ban nãy rất thân thiết với em hả?"
Diệp Thiếu Dương nói: "Đội trưởng của tụi em mà, cậu ấy giúp em rất nhiều việc."
Tần Nguyệt thông qua gương chiếu hậu nhìn em trai, phát hiện thần sắc của Diệp Thiếu Dương vẫn rất tự nhiên, không có biểu hiện chột dạ, xem ra có lẽ là bạn bè đơn thuần? Hắn dừng một chút, hỏi: "Tin tức tố của em có ổn định không?"
Diệp Thiếu Dương sau khi phân hóa thành Omega đã kể lại việc này cho Tần Thụy và anh họ Tần Nguyệt, dù sao thì bọn họ cũng là hai trong số ít người thân thiết thật sự quan tâm cậu ở thế giới này.
Nhưng mà việc dị ứng thuốc ức chế, bị Trì Sóc đánh dấu qua, cậu không nói, khỏi mắc công giải thích không được.
Đây là bí mật riêng giữa cậu và Trì Sóc.
Nghe câu hỏi của Tần Nguyệt, Diệp Thiếu Dương lập tức trả lời: "Rất tốt, mỗi ngày em đều kiểm tra, xấp xỉ ở mức 3.5."
Tần Nguyệt dặn dò: "Dù sao em cũng là Omega, không nên tiếp xúc quá thân thiết với các đồng đội Alpha đâu.

Anh nghe nói các chiến đội E-sports phần lớn đều là Alpha, ở đó em phải chú ý an toàn/."
Diệp Thiếu Dương hiểu ý anh trai, không nhịn được bật cười: "Anh, cứ yên tâm, em ở Thiên Hoàn rất an toàn.

Các bạn nhỏ đội 2 rất sợ em, đội 1 cũng không có ai dám bắt nạt em đâu."
Tần Nguyệt không hiểu lắm về E-sports, nhưng nhìn thấy tâm tình của Diệp Thiếu Dương rất tốt, hắn cũng hơi yên lòng.
Sau khi về đến nhà, Diệp Thiếu Dương đưa hai phần quà tặng đã chuẩn bị cho hai anh em họ.
Tần Nguyệt nhận quà xong nghi ngờ hỏi lại: "Thiếu Dương, em có rất nhiều tiền sao? Mấy món này thật sự rất đắt đỏ."
Tần Thụy vui vẻ nói: "Dương ca được Thiên Hoàn bỏ tới 5 triệu ký kết, phá kỷ lục luôn.

Hiện tại Dương ca của chúng ta rất có tiền, phòng livestream cũng không hề thiếu quà tặng."
Tần Thụy rảnh rỗi hỗ trợ quản lý phòng livestream của Diệp Thiếu Dương nên rất rõ ràng tình trạng hiện tại của cậu.
Tần Nguyệt có chút bất ngờ: "Thật hả? Không ngờ Thiếu Dương lại giỏi như vậy.

Lúc trước anh còn lo lắng vấn đề việc làm của em, xem ra là không cần thiết rồi ha?"
Diệp Thiếu Dương nói: "Anh họ cứ yên tâm, em bây giờ đi làm tuyển thủ chuyển nghiệp, thu nhập không tệ.

Thi đấu hai năm rồi giải nghệ chuyển qua làm streamer, có thể tự sống được."
Tần Nguyệt mỉm cười vỗ vỗ vai Diệp Thiếu Dương: "Vậy thì tốt rồi.

Mai qua nhà anh đón năm mới đi, ba anh mấy ngày này cứ nhắc mãi, dặn anh nhất định phải gọi em về nhà đón giao thừa, mang tiểu Bạch qua luôn."
Diệp Thiếu Dương nói: "Được nha, lúc đó em sẽ mang nó theo."
Sau khi hai người họ rời khỏi, Diệp Thiếu Dương tiếp tục thu thập hành lý.

Kiếp trước cậu rất thích những nơi náo nhiệt, kỳ nghỉ mỗi năm về nhà sẽ mang theo rất nhiều quà tặng cho ba mẹ.

Nhưng ở thế giới này, năm mới không có ba mẹ ở bên cạnh, một mình đón giao thừa cũng không có gì vui.

Nhưng cậu vẫn quét dọn một chút nhà cửa."
Năm mới đến gần, sáng sớm trong group chat của Thiên Hoàn gửi một mớ bao lì xì, Diệp Thiếu Dương dựa vào tốc độ tay cực nhanh liên tục giành lì xì, kết quả...!mỗi lần đều chỉ cướp được 1 đồng.
Diệp Thiếu Dương lại phun tào trong nhóm: "Lần nào cũng lấy được ít nhất, vận may của tui quá kém [bi thương .jpg]"
Trì Sóc nhìn thấy tin nhắn, lén lút gửi một bao lì xì dày cho cậu: "Năm mới vui vẻ."
Diệp Thiếu Dương hơi sửng sốt, vội vàng trả lời: "Trì đội, năm mới vui vẻ.

Tui chỉ là thuận miệng nói thôi, ha ha, không cần an ủi đâu."
Trì Sóc thầm nghĩ, thân là đội trưởng, lì xì cho đội viên là điều nên làm.
Anh nói: "Mọi người đều có."
Diệp Thiếu Dương: "Há, vậy tui không khách sáo nữa ^_^"
Tiện tay lụm tiền lì xì của Trì Sóc, sau đó gửi đi một cái meme: [cám ơn ông chủ .jpg]
Tâm tình của Trì Sóc không tệ, vì vậy nên là, tất cả các thành viên của chiến đội Thiên Hoàn đều nhận được lì xì của Trì đội.
Trình Tinh kinh ngạc, âm thầm hỏi Khúc Giang: "Khúc ca, sư phụ đột nhiên lì xì cho em! Dọa chết em rồi!"
Khúc Giang: "Anh quen biết Trì đội đã ba năm, những cũng là lần đầu tiên lấy được lì xì của cậu ấy."
Tần Nhất Chúc: "Chuyện gì á? Người nghiêm túc như Trì đội từ bao giờ học được kỹ năng gửi lì xì chúc tết?!"
Trình Tinh có chút lag: "Có lẽ là gửi cho tất cả mọi người hả?"
Khúc Giang: "Chắc vậy."
Trên thực tế, Trì Sóc chẳng qua là thấy Diệp Thiếu Dương than thở vận khí kém, cho nên lén lút gửi lì xì cho Diệp Thiếu Dương, sau đó lại cảm thấy nếu chỉ gửi cho mỗi Diệp Thiếu Dương thì không thích hợp, vậy nên mới gửi cho toàn đội.
Thế giới nội tâm phong phú của Trì đội không ai biết cả.
Diệp Thiếu Dương login vào phòng livestream, tặng một đợt quà cho mọi người, xế chiều hôm đó, Tần Nguyệt lái xe tới đón cậu, Diệp Thiếu Dương ôm tiểu Bạch đến nhà anh họ ăn tết.

Cả nhà anh họ đều rất nhiệt tình với cậu, ăn xong bữa cơm đoàn viên, Diệp Thiếu Dương lại mang tiểu Bạch về nhà mình.
Ngày kế, sáng sớm vừa tỉnh giấc cậu đã cảm thấy không thoải mái.
Đầu choáng váng, trên người không có sức lực, cơn nóng sốt quen thuộc theo huyết quản luân chuyển trong người.

Diệp Thiếu Dương thấy không ổn, vội vàng cầm lấy thiết bị đo tin tức tố kiểm tra ----- 5.5, sắp đạt 6 rồi.
Lúc trước bác sĩ từng nói, nếu để tin tức tố vượt qua 6 thì phải lập tức dùng thuốc ức chế hoặc là tìm Alpha đánh dấu.

Cậu dị ứng thuốc ức chế, nên bây giờ chỉ có thể cầu viện Trì Sóc.
Đã hơn ba tháng từ lần đánh dấu tạm thời trong bệnh viện, có lẽ thời hạn sắp đến?
Diệp Thiếu Dương không tiếp tục do dự nữa, cầm điện thoại gọi cho Trì Sóc.
Trì Sóc vốn đang chuẩn bị cùng ba mẹ đến nhà ngoại chúc tết.

Trước khi ra khỏi cửa, đột nhiên nhận được điện thoại, màn hình hiện báo là cuộc gọi của Diệp Thiếu Dương.
Trì Sóc tiếp nhận, lập tức nghe thấy một âm thanh khàn khàn, có chút yếu ớt: "Trì đội, ngại quá, lại làm phiền anh rồi, tin tức tố của tui có chút bất thường..."
Trì Sóc lập tức tới bên cửa sổ, hạ thấp giọng: "Cậu đang ở đâu?"
Diệp Thiếu Dương nói: "Ở nhà.

Anh có tiện ghé qua không?"
Trì Sóc sửng sốt một chút: "Nhà cậu?"
Tới cửa đánh dấu con người ta, còn có chuyện này luôn? Sẽ không bị đánh chết đâu ha?
Diệp Thiếu Dương tựa như đoán được Trì Sóc đang lo lắng điều gì, bổ sung một câu: "Đừng lo, nhà tui không có ai hết, chỉ có tui với tiểu Bạch thôi.

Trì đội nếu tiện thì có thể qua đánh dấu một cái không?"
Trì Sóc: "..."
Có thể qua đánh dấu không.
Rất khó mà tin được, đây là lời mà một Omega sẽ nói.
Diệp Thiếu Dương thấy Trì Sóc im lặng, liền nói tiếp: "Nếu không tiện cũng không sao, hiện tại mới 5.5 thôi, chưa đạt 6, tui có thể chờ thêm mấy ngày, Trì đội khi nào rảnh thì gọi lại cho tui."
Tin tức tố của Omega nếu mất khống chế sẽ rất khó chịu, nghe giọng nói yếu ớt hiện tại của Diệp Thiếu Dương là biết, Trì Sóc rốt cuộc vẫn mềm lòng, thanh âm nhu hòa: "Hiện tại tôi đi tìm cậu, gửi địa chỉ cho tôi."
Sau khi cúp điện thoại, Trì Sóc nhìn ba mẹ, giả vờ trấn định nói: "Con có chút việc, tối hẳn qua nhà ngoại."
Mẹ của Trì Sóc nghi hoặc: "Chuyện gấp? Không đi không được sao?"
Ánh mắt của ba Trì Sóc sắc bén, nhìn chằm chằm vào mắt của con trai: "Vừa nãy là điện thoại của ai? Sao ba nghe cái gì mà đánh dấu gì đó? Con đang yêu đương?"
Trì Sóc một bộ dạng nghiêm túc: "Không có, ngài nghe nhầm rồi."
Nếu bây giờ nói sự thật với ba mẹ, nói là mình đã đánh dấu Omega, bây giờ chuẩn bị qua nhà người ta đánh dấu thêm lần nữa, phỏng chừng phụ huynh sẽ không bỏ qua dễ dàng, mẹ sẽ bắt anh dẫn Omega về nhà gặp mặt.
...Quả thật khó giải thích.
Trì Sóc ho nhẹ một tiếng, tùy tiện vịn cớ: "Là điện thoại của Phương Chính Thanh, gọi con đi ra ngoài tụ họp."
Ba mẹ biểu thị không tin.
Trì Sóc bổ sung: "Năm người tụi con đã hẹn trước cuối năm sẽ tụ họp, có cả Từ Trác, Trần Khiêm Hoa và Tạ Viễn nữa, đều lái xe qua tới rồi, cũng đặt xong nhà hàng rồi.

Con với bọn họ đi ăn cơm, tối nhà mình qua ngoại."
Mẹ Trì Sóc nở một nụ cười, nói: "Vậy à, vậy con đi trước đi.

Mẹ nói với ông ngoại một tiếng, tối con nhớ tới là được."
Trì Sóc gật đầu, cầm chìa khóa ra khỏi nhà.
Đi tới garage, Trì Sóc mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi vào xe xoa xoa huyệt thái dương.
Tình trạng của Thiếu Dương quá đặc thù, dị ứng thuốc ức chế, trong vòng một năm này cần anh đánh dấu tạm thời để khống chế tin tức tố.
Lần trước đánh dấu là khoảng tháng 10, hôm nay đã là tháng 1, đúng là nên bổ sung rồi.
Chỉ là cứ nghĩ đến sắp phải cùng Diệp Thiếu Dương thân mật, tâm tình lại lo lắng.
Trì Sóc lái nhanh tới nhà Diệp Thiếu Dương, ấn chuông cửa.
Diệp Thiếu Dương mang dép ra mở cửa.
Bởi vì tin tức tốc không ổn định, trên mặt cậu đỏ hồng như đang sốt, trong mắt ngập hơi nước.

Toàn thân đổ mồ hôi, ướt đẫm áo ngủ, lộ ra xương quai xanh tinh xảo đẹp đẽ, da thịt trắng nõn, đâu đâu cũng dính mồ hôi.
Hô hấp của Trì Sóc cứng đờ -----
Omega như thế này, quá gợi cảm, kích động thị giác người khác, làm cho Trì Sóc nhất thời đứng cứng ngắc tại chỗ.
Tiểu Bạch hình như nhận ra được sự bất thường của chủ nhân, vây quanh Diệp Thiếu Dương không ngừng meo meo.
Diệp Thiếu Dương cười cười: "Trì đội đến rồi."
Hai chân cậu nhũn ra, thiếu chút nữa là ngã sấp xuống.
Trì Sóc lập tức đỡ lấy cậu, thanh âm ôn nhu ngoài ý muốn: "Rất khó chịu sao?"
Diệp Thiếu Dương hít một hơi sâu, bắt lấy cánh tay của Trì Sóc: "Không thoải mái lắm."
Tin tức tổ của Trì Sóc tương tự như trúc xanh, đối với một người đang nóng lên toàn thân như Diệp Thiếu Dương thì hiện tại sức hấp dẫn của Trì Sóc giống như là người phơi nắng trên bờ cát mùa hè đột nhiên gặp dòng suối mát.
Diệp Thiếu Dương cưỡng ép khống chế dục vọng muốn đánh gục Trì Sóc, tận lực tỉnh táo nói: "Làm phiền Trì đội quá, không có lỡ việc gì chứ?"
Trì Sóc nói: "Không có."
Anh cấp tốc đổi giày ở cửa, đi vào nhà với Diệp Thiếu Dương, tiện tay đóng cửa phòng.
Diệp Thiếu Dương bị tin tức tố hành hạ tới mức cả người không có tí khí lực nào, bước đi khó khăn.

Trì Sóc thấy cậu sắp ngã xuống, thẳng tay nhẹ nhàng ôm lấy cậu, dìu tới bên ghế sofa trong phòng khách.
Diệp Thiếu Dương nửa dựa vào ghế sofa, ngón tay xoa bóp huyệt thái dương đau nhức, thanh âm khàn khàn: "Sáng nay tôi đã thấy không đúng lắm, kiểm tra một lần, kết quả tin tức tố tăng lên, không còn cách nào khác đành phải gọi cho Trì đội.

Thật xin lỗi, cuối năm còn phiền anh phải bận rộn một chuyến."
Trì Sóc: "..."
Rồi nên nói gì bây giờ?
Không khách sáo, tôi rất tình nguyện đến tận nơi phục vụ?
Nghĩ tới chuyện sắp phát sinh, hai bên tai Trì Sóc lại nóng lên, thính tai đỏ một tầng.

Anh khống chế nhịp tim kịch liệt, thấp giọng hỏi: "Cậu muốn tôi bây giờ đánh dấu cậu?"
Diệp Thiếu Dương gật dật đầu, quay người lộ ra phần gáy, nói: "Cám ơn anh."
Trì Sóc: "..."
Sau cổ Diệp Thiếu Dương đã không còn miếng dán ngăn chặn tin tức tố, phần gáy trắng nõn không hề phòng bị bại lộ trước mắt, trong phòng thời thời khắc khắc đều là mùi tin tức tố hoa hướng dương quen thuộc.
Nhịp tim càng nhanh đến lợi hại, Trì Sóc nhất thời không tiện cắn xuống.
Trong quan niệm của Trì Sóc, đánh dấu tạm thời là việc còn thân mật hơn cả nụ hôn kiểu Pháp.

Tuyến thể của Omega là một nơi rất riêng tư, cắn vỡ nơi đó đại biểu cho điều gì, toàn thế giới ABO cả Alpha lẫn Omega đều rất rõ ràng.
Lần đầu tiên ở trong phòng cách ly của bệnh viện, trong hoàn cảnh đó, Trì Sóc không có nghĩ nhiều, chỉ là "trị bệnh cứu người" mà thôi.
Nhưng bây giờ, ở nhà Diệp Thiếu Dương...
Sofa tone màu ấm, rèm cửa, tất cả mọi nơi đều lộ ra một cảm giác nhu hòa.
Diệp Thiếu Dương còn đang mặc áo ngủ, cổ áo lộ ra một mảng da thịt trắng nõn, trong tình thế này, lại làm chuyện thân mật như thế ------ giống như hai người đang yêu nhau cuồng nhiệt lén lút sau lưng phụ huynh.
Trì Sóc thật sự rất khó làm ra vẻ không để ý.
Diệp Thiếu Dương phát hiện Alpha ở phía sau vẫn không có phản ứng, nghi hoặc quay lại nhìn: "Trì đội?"
Cũng là lần thứ hai rồi, anh không phải đã quen thuộc rồi hả?
Trì Sóc đối diện với cặp mắt ướt át, cảm thấy tim mình bị đâm một nhát, lỗ tai nháy mắt đỏ hồng, âm thanh bị đè ép rất thấp: "Cậu...!thật sự không ngại bị tôi đánh dấu ở nhà?"
Diệp Thiếu Dương nghĩ thầm, ngại gì á?
"Một lần thì lạ, hai lần thì quen." Nhanh lên.
Diệp Thiếu Dương cười nói: "Trì đội đừng lo, đây là bí mật của chúng ta, người nhà của tôi cũng không biết.

Đánh dấu xong là được, có thể kéo dài tới ba tháng, không ảnh hưởng tới thi đấu."
Cậu quay lưng lại, hơi cúi đầu: "Bắt đầu đi."
Trì Sóc nghe thấy tiếng tim mình đập kịch liệt ầm ầm.
Theo sự lý giải của anh, Omega chỉ khi nào rất tín nhiệm Alpha mới có thể nguyện ý để đối phương đánh dấu.
Huống hồ, để đối phương tới nhà mình, làm loại chuyện thân mật như đánh dấu tạm thời.
Trong nhà của Omega, đán dấu người ta, cơ hồ chỉ kém một bước là tới giường.
Tâm lý của Trì Sóc hơi lúng túng, còn có chút căng thẳng.
Thấy Diệp Thiếu Dương quay lưng lại cúi đầu, dáng vẻ "mặc người xử lí".

Tim Trì Sóc khẽ run lên, nhắm mắt lại, hướng tới sau gáy của Omega, lần nữa cắn xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui