Đường Lang Quân

—— “Khuyển Khuyển, lão tử thống kê một chút, phát hiện gần đây lão tử bình quân mỗi tập đều phải “hai hàng thanh lệ một phen”, lão tử kích động nắm tay của Khuyển Khuyển đạo diễn, “Đây là không phải chứng minh lão tử trên bước đường trở thành Lâm Đại Ngọc nhược thụ đã tiến được một bước lớn...... Thật đáng mừng! Thật đáng mừng!”

(Khuyển:...... Cái kia...... Tiểu Đường...... Ngươi này cái thanh lệ thật sự là...... Hãn......)

♫ ♫ ♫ ♫ ♫ ♫

“Thiếu gia or thái tử or công tử...... Ngươi rốt cục tỉnh......” Một tiểu tỳ nữ xinh đẹp đáng yêu đứng ở bên giường, một bên chùi nước mắt một bên cười nói.

Lão tử hi vọng mở to mắt nhìn đến chính là cảnh tượng này...... Như vậy tỳ nữ, như vậy lời thoại, như vậy cảnh tượng, đều có thể chứng minh lão tử đã quang minh chính đại bước lên con đường Tá Thi Hoàn Hồn tràn ngập ánh sáng.

Nhưng mà, sự thật thì băng lãnh......

Trong quá trình lão tử rơi tự do, vốn nghĩ đến ông trời đố kị phận hồng nhan, chỉ sợ lão tử sẽ hương tiêu tại nhai này. Đột nhiên trước mắt nhấp nhoáng một đạo bạch quang, một lão nhân râu bạc xuất hiện, hơn nữa một bên theo lão tử rơi tự do một bên tươi cười khả cúc đối lão tử nói: “Chúc mừng ngài, ngài sắp trở thành người thứ hai vạn bốn ngàn năm trăm sáu mươi ba xuyên qua thời không. Thỉnh ngày kí tên vào văn kiện này, đồng thời ta sẽ giảng giải cho ngài một chút chi tiết về xuyên qua.”

Lão tử vừa nghe, mừng rỡ, vội đối lão nhân mỉm cười.

“Ngài sẽ tới vương triều XX, Tá Thi Hoàn Hồn vào vị nam phi thứ 72 bị thất sủng của Hoàng Đế.”

Lão tử cười tươi, bắt đầu kí tên.

“Ngài sẽ rớt xuống một nơi mà vô cùng lạc hậu so với quốc gia hiện tại của ngài. Tại thế giới cái gì cũng không có này, trí tuệ của ngài làm cho mọi người sợ hãi than, đặt cho danh hiệu “đứa con XXX ” hoặc là “nam thần OOO”, đồng thời khiến cho vô số người có dã tâm...... Đương nhiên đều là dễ nhìn...... chú ý.”

Lão tử khóe miệng cười đến co rút, tiếp tục kí tên.

“Ngài cùng từ quan to hiển quý hoàng tộc cho tới giang hồ kỳ hiệp kiêu hùng sinh ra đủ loại ái dục gút mắt, thậm chí quốc nhân địch quốc cũng khó trốn khỏi sức quyến rũ của ngài. Ngài trở thành một người nổi tiếng sức quyến rũ khôn cùng......”

Lão tử cười ha ha, kí tên hoàn thành.

“Tiểu công.”

Cái gì?

Cái!!!!!!!!!!!!! Sao!!!!!!!!!!!!!!

“Có phải hay không lầm!! Vì cái gì người khác xuyên qua thời không đều là tiểu thụ, vì cái gì ta chính là tiểu công, lão tử làm sao giống tiểu công, lão tử là nhược thụ nhược thụ nhược thụ!!!” Lão tử nắm lấy lão nhân râu bạc liều mạng lắc liều mạng lắc.

“Ngài bình tĩnh ngài bình tĩnh......” Lão nhân râu bạc vừa lau mồ hôi vừa nói, “Chủ yếu là mấy năm nay người xuyên qua thời không nhiều lắm, hơn nữa mặc kệ lúc trước là tính hướng gì, xuyên qua lúc sau liền đều biến thành tiểu thụ —— hơn nữa đều là ít nhất mê hoặc 3 tiểu công, làm tiểu công trong vũ trụ thiếu nghiêm trọng, một tiểu công giá tăng so với dầu mỏ còn nhanh hơn. Thông qua hội nghị PEC của tổ chức xuất khẩu tiểu công đa quốc gia, quyết định khai triển công trình “Nam Công Bắc Điều”...... Cho nên...... Cho nên......”

“Lão tử có thể hay không mặc kệ......” Ta cười tủm tỉm hỏi, một bàn tay kẹp cổ lão nhân, một bàn tay vò nát văn kiện.

“Đương nhiên...... Đương nhiên có thể...... Thỉnh ngài buông tay...... Đúng rồi...... Vì để xin lỗi việc ngài sảy chân rớt xuống nhai, đặc biệt đưa tặng ngài “chuyển hoán địa điểm rơi xuống” một lần, giải quyết nguy cơ trước mắt.” Lão tử buông lỏng tay, lão nhân thở hổn hển hớp lấy không khí, tựa hồ lại nói thầm một câu “Quả nhiên thầy nào trò đó”, sau đó, đột nhiên, không thấy.

Lão tử trước mắt cũng, đột nhiên, đen.

Tái thanh tỉnh, lão tử trước mắt xuất hiện thế nhưng không phải cây tùng dưới chân Vũ Đương Sơn, mà là nóc nhà...... Nóc nhà?

Nóc nhà càng lúc càng phóng to...... Phóng to...... Phóng to...... A...... Rầm...... A!!!!

Tiếp theo là một mảnh gà bay chó sủa hỗn loạn......

Chờ lão tử rốt cục giãy dụa đứng thẳng lên, phát hiện chính mình đang đứng trong một dục dũng thật lớn. Dương quang minh mị theo trần nhà lọt qua khe, ấm áp chiếu vào lão tử. Trước mặt hé ra một cái giường lớn xa hoa, một vị thân sĩ cùng một vị nữ sĩ vẫn đang trong tư thế vận động kéo dài huyết mạch nhân loại vĩ đại, lăng lăng nhìn lão tử.

Gió lạnh thổi qua...... Sáu mắt đối diện...... Hắc tuyến rơi rơi......

Lão tử gãi gãi đầu, phất tay, lễ phép mỉm cười: “Cái kia...... Ha ha...... Các ngài tiếp tục, tiếp tục.”

Gió lạnh tiếp tục thổi tới...... Sáu mắt tiếp tục đối diện...... Hắc tuyến tiếp tục rơi rơi......

Vì thế, lão tử vừa đến kinh thành, liền thiếu nợ thanh lâu lớn nhất kinh thành Dẫn Phượng Quán phí tu sửa nóc nhà, phí phạt vì quấy rầy đêm đầu tiên của Tử Hà cô nương, phí tổn thất tinh thần vân vân tổng cộng 1367. 121 lượng bạc trắng, bắt đầu cuộc sống tươi sáng quét nhà rửa chén không công ở thanh lâu để trả nợ.

Cái gì, ngươi nói lão tử như vậy tới kinh thành thật sự rất ly kỳ?

Ai, huynh đệ, ta như vậy mà gọi là ly kỳ, kiến thức của ngươi quả rất hẹp. Không tin ngươi đi hỏi Tiểu Thiết ở Lục Phiến Môn đi. Tiểu Thiết là ai? Chính là A Thủ oa.

Trong “Nghịch Thủy Hàn” tập hắn truy kích Tiểu Cố ca, bị sét đánh còn bị chôn dưới đống gạch ngói vụn, Tiểu Cố ca đã thấy tận mắt, thậm chí còn lập mộ bia cho hắn, tất cả mọi người đều nói hắn đã chết, tập tiếp theo hắn lại sống lại như một kỳ tích khó giải thích, hơn nữa những người biết hắn đã chết nhìn thấy hắn một chút cũng không kinh sợ, mắt một chút cũng không nháy.

Cho nên, so với “thần tích” Tiểu Thiết, chuyện của lão tử một chút cũng không có ly kỳ.

Khụ, trở lại chuyện chính.

Sau một đoạn thời gian quan sát, lão tử xác định, vì bảo mệnh, tuyệt đối không thể giống như trước thiếu tiền liền trộm trốn...... Bởi vì nơi này là thanh lâu nha, thanh lâu!! Địa phương thượng tối ngọa hổ tàng long của thế giới này, viện tụ tập tiểu thụ thần bí nhất, còn có thể là tổ chức sát thủ tình báo hoặc móc nối với buôn lậu.

Đắc tội với ai...... Cũng đừng đắc tội thanh lâu......

Tỷ như đương gia hoa khôi Lưu Phong tỷ tỷ, thập phần hương diễm quyến rũ mị thái —— căn cứ định luật BL, một nữ nhi như thế nào có thể quyến rũ như vậy đâu. Cho nên, hắn nhất định là nam phẫn nữ trang, nhất định có quá khứ u ám thân thủ bất phàm, do một tổ chức cơ mật nào đó cài vào đây làm mật thám hoặc sát thủ —— cường thụ nha. Đắc tội hắn, nhất định sẽ bị tổ chức XX kia đằng sau hắn thủ tiêu.

Lại tỷ như thanh quan Anh Hoa muội muội, đáng yêu thuần khiết xinh đẹp động lòng người —— căn cứ định luật BL, một nữ nhi như thế nào có thể thuần khiết như vậy đâu. Cho nên, hắn nhất định là nam phẫn nữ trang, nhất định từng là tên sai vặt ở thế gia vọng tộc nào đó, sau lại bị thiếu gia đùa bỡn, lại đến khi thiếu gia lập gia đình thì bị vứt bỏ đến thanh lâu, vẫn giống như hoa cúc nhu nhược cùng đợi người hữu tâm đến hái —— nhược thụ tiểu điểu nha. Đắc tội  hắn, nhất định sẽ bị người sắp sửa đoạt lấy hắn âm thầm hãm hại.

Còn tỷ như cầm sư Tản Kính tỷ tỷ, lãnh diễm thanh cao cầm kỳ thi họa dạng dạng toàn —— căn cứ định luật BL, một nữ nhi như thế nào có thể thanh cao như vậy đâu. Cho nên, hắn nhất định là nam phẫn nữ trang, nhất định xuất thân thư hương dòng dõi, sau lại gia tộc bị hãm hại, cha mẹ huynh đệ đều bị lưu đày, hắn cuối cùng lưu lạc thanh lâu, còn mỗ mỗ tướng quân yêu thượng hắn, là kẻ đầu sỏ hãm hại nhà bọn hắn, nhất định thương thân thương tâm —— nhược thụ long đong nha. Đắc tội hắn, nhất định sẽ bị mỗ mỗ tướng quân khăng khăng “Ta ngược được, kẻ khác ngược không được” chém chết.

Có một lần lão tử đem kết quả quan sát được này nói cho Tiểu Lí rửa chén cùng lão tử, kết quả hắn cư nhiên hoài nghi nhìn lão tử nửa ngày, một con mắt biến thành chữ B, một con mắt biến thành chữ S...... Bất quá hắn hai ngày trước bị một đám thành viên Ngạo Long Hội đột nhiên vọt vào gọi “Đại tẩu” bắt đi, có thể thấy được bối cảnh cũng không trong sạch.

Bởi vậy, thanh lâu...... Ngọa hổ tàng long nha......

Đắc tội với ai...... Cũng đừng đắc tội thanh lâu......

Lão tử một bên rửa chén, một bên cảm khái chính mình sinh thời lại có vinh hạnh tiến nhập công tác ở tổ chức thần bí nhất trên giang hồ này —— tuy rằng chỉ là công tác rửa chén đơn giản, một bên lo lắng viết cho Thương Thương, Kim lão đại bọn họ cái thư báo bình an. Lúc lão tử trượt chân rớt xuống nhai, liếc thấy biểu tình Thương Thương..... Dường như...... Bộ dáng thực bi thương. Không biết vì cái gì, tưởng tượng đến mặt hắn lúc đó, lòng lão tử liền rầu rĩ.

Hơn nữa hai ngày trước nghe Tiểu Hổ tiếp nhận vị trí của Tiểu Lí nói, hiện tại trên giang hồ đang rất bát quái ồn ào huyên náo, chính là Kim lão đại cùng Thương Thương bảo bối nhi vì một mỹ nhân, xém chút nữa ở Vũ Đương Sơn bùng nổ giang hồ đại chiến lần thứ ba, sau mỹ nhân vì thôi chiến sự, khiêu nhai tự sát, ngay cả thi cốt cũng chưa tìm được. Chung bảo bảo khóc ngất đi thôi, Thương Thương cùng Kim lão đại bây giờ còn ở nhai hoảng loạn, không tin mỹ nhân đã chết...... Còn nghe nói mỹ nhân kia tuy rằng là nam tử, cũng là một nam tử có tri thức, hiểu lễ nghĩa, văn võ song toàn, mạo như thiên tiên.

Ai...... Không nghĩ tới lão tử khiêu nhai không bao lâu, lại có một tiểu thụ đáng yêu như vậy đi theo khiêu, chẳng lẽ thật là lần trước khởi xướng “Kêu gọi khiêu nhai – vận động khỏe mạnh” đã có tác dụng? Tiểu Thương Thương cùng Kim lão đại nhìn qua thực yếu ớt, hiện tại nhất định thực chịu đả kích, càng đừng nói Chung bảo bảo. Lão tử thiện lương như vậy, hẳn là nên nhanh trở về an ủi bọn họ, nói cho bọn họ đạo lý “Thiên nhai hà xử vô phương thảo” mới được......

(Khuyển: hai đoạn trên đây, nói cho mọi người một cái đạo lý —— lời đồn truyền ngàn dặm, tam sao thất bản, heo mẹ cũng có thể thành Điêu Thuyền, Đường Lang cũng có thể biến thục nam. Còn có, Đường Lang, nếu ngươi phải thực vì việc này chạy về đi an ủi ba thằng kia cái gì “Phương thảo lý luận”, ngươi nói bọn họ là trước ôm ngươi hay là trước đánh ngươi -_-||||||||||||)

Ngay khi lão tử cảm hoài thế sự vô thường là lúc, đột nhiên nghe được bên ngoài phòng bếp một trận ồn ào. Vội đi ra liền thấy Anh Hoa muội muội kích động chạy tới, ôm cổ lão tử, tránh sau lưng lão tử —— ai, là một tiểu thụ thanh tú, muội muội ngực ngươi rất béo (Anh Hoa: thì đó là ngực!! Như ngực bao nữ hài tử khác!!!)

Lão tử vừa nhấc đầu, chỉ thấy tú bà mang theo mấy thanh lâu hộ viện, hung thần ngạ sát hướng lại đây, phía sau còn đi theo một tuấn tú nam tử mặc một thân gấm vóc hoa y khóe miệng cười lạnh.

Bọn họ tới gần lão tử, dừng lại cước bộ. Tú bà hướng về phía lão tử cười lạnh vài tiếng: “Đường Lãng, nơi này không có chuyện của ngươi, đi về rửa chén đi.” Lại hướng về muội muội phía sau lão tử chửi ầm lên: “Tử tiện nhân, không hảo hảo hầu hạ vị đại gia này, xem đợi lát nữa ta như thế nào phạt ngươi.” Tiếp theo xoay người đối hoa y nam kia nịnh nọt cười: “Gia, ngài thuận thuận khí. Ta lập tức làm cho Anh Hoa tùy ngài vào phòng.”

Đang lúc lão tử còn kinh ngạc với năng lực biến hóa biểu cảm trên mặt siêu cấp của tú bà, lại cảm khái thanh lâu tụ tập cường đạo, phía sau Anh Hoa ô ô khóc: “Mụ mụ, ta bán nghệ không bán thân...... Mụ mụ...... Ngài tha ta đi...... Đường Lãng đại ca, ngươi cứu cứu ta......”

Này cục diện làm cho lão tử không khỏi cũng ngây người. Cứu, vạn nhất hoa y nam kia là Mr. Right của muội muội thì sao; không cứu, vạn nhất hắn là một trong phần đông Mr. Wrong thì sao? Ngay tại thời điểm lão tử do dự, một người trong đám đã lôi Anh Hoa muội muội từ phía sau lão tử ra.

Sau đó, hoa y nam kia, thế nhưng, kích động đánh muội muội một cái tát, mắng: “Tử tiện nhân, dám cắn bổn vương!”

Tái sau đó, nhìn đến muội muội mặt mày sưng phù, đổ máu, hắn, thế nhưng, còn cười......

Lão tử im lặng...... Lão tử giận. Lão tử thiêu đốt! Lão tử tiểu vũ trụ, bùng nổ!!!!

Tốt tiểu công ngược thụ đồng thời nhất định là tự ngược, người này ngược thụ thế nhưng ngược đến như vậy cao hứng!!!!

Này • gia • hỏa • tuyệt • đối • là • cái • quỷ • súc • công!!!

Nhớ rõ “Quy tắc nhược thụ” trang một hay dùng màu đỏ chữ to viết “Toàn bộ giai cấp vô sản nhược thụ thế giới đoàn kết đứng lên, bất chấp lửa đạn quỷ súc công đi tới, đi tới, đi tới, tiến!”

Quỷ súc công là thiên địch của nhược thụ chúng ta, có bao nhiêu nhược thụ huynh đệ ngã vào dưới làn roi của quỷ súc công!

Nhất thời, hừng hực dục hỏa của lão tử ở Vũ Đương Sơn bị kiềm chế, đều biến thành hừng hực lửa giận, nhìn thấy bóng dáng hoa y nam, nhiệt huyết sôi trào gầm lên một tiếng: “Vì tình yêu và hòa bình, hoa y nam, lão tử phải thay mặt ánh trăng trừng phạt ngươi!”

Tiếp theo phi thân tiến lên, một cái “tảo ất nữ lưu hùng miêu ủng bão” (chắc là thế võ của em nó), đem hoa y nam áp đảo trên mặt đất, sau đó liên tiếp mấy quyền mạnh mẽ chính xác đến trên mặt hắn.

“Mau...... Mau dừng tay. Đây là Lục Vương gia, là ngự đệ của Hoàng Đế!” Tú bà tựa hồ lúc này mới hoãn quá thần lai (tỉnh lại), “Người tới đem Đường Lãng kéo ra!!”

“Vương gia?” Lão tử sửng sốt một chút.

Chỉ thấy người dưới thân kia đã muốn ly tuấn mỹ cách xa vạn dặm, mặt sưng lên giống như bánh bao gian nan cười lạnh: “Cật sáo ngẫu tự hoàng gia hoài phác túc sưu” (Khuyển: phiên dịch: biết ta là Vương gia còn không ngừng tay...... Đáng thương đứa nhỏ, Đường Lang ra tay quá nặng......)

Lúc này đã có mấy người lại đây bắt được cánh tay lão tử, lão tử cúi đầu nghĩ nghĩ, hắc hắc cười cười, nhảy lên đem mấy tên phiền toái kia trước ném tới trên tường, sau đó nhào tới, đem Lục Vương Gia vừa mới đứng lên lại đánh gục.

“Sư phụ lão tử nói”, lão tử hoạt động một chút ngón tay, “Đánh, là một động từ; đánh, là một loại trạng thái; cho dù hiện tại dừng tay, cũng thay đổi không được ta đã đánh ngươi. Nói như vậy, còn không bằng một lần đánh cho đủ! Ha ha ha ha, ngươi cho dù kêu nát giọng cũng không có người đến cứu ngươi!!” (Khuyển: Đường Lang...... Đó là lời kịch ma vương...... Lệ ~~ như thế nào ngươi lại giống nhân vật phản diện......)

(Quản chế điều lí xét chế phẩm ghi âm và ghi hình, nhận thấy quá trình Đường Lang hành hung quá mức đẫm máu, xử lý làm mờ)

.......................... Ta là phân cách tuyến biểu thị chấm dứt thảm kịch.....................................................

Sự thật, cuối cùng quả thật không có người nào tên là “nát giọng” đến cứu Vương gia.

Nhưng là Anh Hoa muội muội ngăn cản lão tử —— ân, nhược thụ muội muội nói nên lão tử nghe. (Anh Hoa: ta là con gái! Không phải nhược thụ!!)

Kết quả, tú bà bọn họ xem lão tử giống như quái thú...... Lệ...... Lão tử rõ ràng là mĩ thanh niên nhu nhược thụ......

Tái kết quả, thời điểm Vương gia bị nâng đi, còn trừng mắt lão tử nói cái gì “Lí đông sách lí đông sách”. (phiên dịch: ngươi chờ ||||)

Tái tái kết quả, đón tà dương đỏ choét, lão tử đột nhiên nghi hoặc: uy, Khuyển Khuyển, thanh lâu hộ viện cùng tiểu Vương gia, cái này sao nghe quen quen a...... Kịch bản có phải hay không viết xuyến......

Tái tái tái kết quả, lão tử quay đầu lại, phát hiện Khuyển Khuyển đạo diễn đối diện một pho tượng hoa cúc quỳ bái......

Lần thứ hai trong chương này, hắc tuyến rơi rơi......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui