Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Editor: Duyenktn1

Khi anh bước tới gần cô, tim cô đập vừa nhanh vừa gấp, chờ đến khi Lãnh Tử Mặc đứng trước mặt cô, các ngón tay của Lạc Tiểu Thiến đã bắt đầu run rẩy.

anh đứng gần như vậy, cô có thể ngửi được mùi hương chocolate quen thuộc trên người anh, Lạc Tiểu Thiến trong lòng không khống chế nổi nhảy dựng lên.

Cưỡng chế xúc động muốn ôm chặt cô vào trong lòng, anh nâng tay phải lên hướng về phía cô.

“Lạc Tiểu Thiến, chúc mừng em!”

Nghe thấy giọng nói của anh, cô ngẩng mặt lên nhìn anh.

Ánh mắt của anh rất ôn hòa, bên trong chứa đựng mấy phần cổ vũ, dường như đang nói với cô. 


không cần lo lắng, đã có anh ở đây rồi.

Tâm tình hoảng loạn của cô, lập tức an tĩnh trở lại.

“Cám ơn!” cô mỉm cười, duỗi tay phải ra, bắt tay với anh.

Rất nhiều ánh đèn lóe lên, chụp lại khoảnh khắc này.

“Mọi người cùng nhau chụp chung một bức ảnh!”

Buông tay cô ra, Lãnh Tử Mặc rất tự nhiên lại khéo léo đỡ lấy tay của cô, kéo cô đứng bên cạnh chiếc bánh ngọt, Tần Lam và Hoàng Phủ Nhược cùng với mấy vị lãnh đạo cấp cao của Đế Thị cũng đi tới, Trác Á Nam sắp xếp mọi người đứng quanh Lạc Tiểu Thiến và Lãnh Tử Mạc, mọi người cùng nhau chụp một bức ảnh.

Chụp ảnh cùng các diễn viên xong, Lãnh Tử Mặc xoay người đi lên bục phát biểu.

“Đầu tiên, tôi đại diện cho Đế Thị, cảm ơn các vị phóng viên và khách mời đã có mặt ở đây, mặt khác, đứng trên cương vị người lãnh đạo của Đế Thị, tôi đặc biệt chúc mừng Lạc Tiểu Thiến cùng với toàn bộ ekip làm việc, đồng thời cảm ơn mọi người đã viết lên truyền kỳ cho Đế Thị!” Trong tiếng vỗ tay, anh lại một lần nữa tìm thấy hình ảnh của cô, “Bây giờ, mời công chúa của của chúng ta lên sân khấu cùng nhau mở champagne!”

Dưới khán đài, tiếng hoan hô, vỗ tay như sấm dậy.

Lạc Tiểu Thiến hơi đỏ mặt, được Vu Đồng dẫn lên trên sân khấu, đi đến bục phát biểu, đứng cùng một chỗ với anh.

Bên cạnh, đã có nhân viên phục vụ mở champagne, hai người cùng nhau cầm chai, rót rượu vào ly.

Lúc rót rượu, Lãnh Tử Mặc rất lịch sự đứng phía sau cô, cong người, nói nhỏ.


“anh nhớ em!”

Lạc Tiểu Thiến hoảng hốt trong lòng, tay đang cầm chiếc chai khẽ run, cũng may, tay anh dùng lực đỡ chai rượu, nên chai champagne cũng không bị rơi.

Rót hết rượu, cô quay mặt, ném cho anh một ánh mắt hờn trách, nhìn thấy anh, trên miệng có ý cười, nụ cười đắc ý nhưng lại lộ ra vài phần tính trẻ con đùa dai.

Mọi người đều nâng ly champagne lên, Lạc Tiểu Thiến liền đi lên phía trên, nói lời cảm ơn, sau đó Trác Á Nam đại diện cho công ty đọc diễn văn.

Sau khi vỗ tay, tất cả khách bắt đầu uống rượu, tiệc chúc mừng chính thức bắt đầu.

“Tiểu Thiến!”

Xa xa, vang lên giọng oang oang của Hứa Hạ, Lạc Tiểu Thiến quay sang, xem nhìn thấy Hứa Hạ mặc trang phục lộng lẫy, lập tức cười đi đến tiếp đón.

“Chúc mừng cậu!” Hứa Hạ đưa cho cô một bó hoa.


“không được!”

Đứng bên cạnh, Lãnh Tử Mặc nhìn chăm chăm vào bó hoa cô ấy đưa cho Lạc Tiểu Thiến, nhanh chóng bước đến, lấy đi bó hoa trên tay của Hứa Hạ.

Hứa Hạ giật mình, có chút mờ mịt đứng tại chỗ, “Sao... Làm sao vậy?”

“A... không có việc gì!” Lạc Tiểu Thiến vội vàng giữ chặt cánh tay cô ấy, “Tớ... Tớ bị dị ứng với phấn hoa!”

Lãnh Tử Mặc cũng thấy mình thất thố, tiện tay để bó hoa ở trên bàn, “Các cô từ từ tán gẫu, tôi đi qua bên kia một chút.”

Cũng may, khách khứa đông đảo, mọi người đều đang nói chuyện cùng người quen biết, không có ai chú ý đến chuyện diễn ra bên này, chỉ có Tô Cẩm đang uống rượu một mình ở gần đó để ý đến tất cả mọi chuyện.

Nhìn lướt qua Lạc Tiểu Thiến, lại nhìn lướt qua Lãnh Tử Mặc, nhìn thấy tay của Lãnh Tử Mặc tùy tiện đặt ở một bên bó hoa, Tô Cảm trong mắt liền lộ ra sự nghi ngờ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận