Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Trên máy bay.

Ở trên máy bay nhìn bầu trời, và ở trên mặt đất nhìn bầu trời là không giống nhau.

Lạc Tiểu Thiến quay mặt ra ngoài cửa nhìn sổ bầu trời, theo lý thuyết
những đám mây lúc nào cũng phải nhìn lên mới thấy được, lúc này đây tất
cả lại đang dưới tầm mắt của cô.

Nhìn những đám mây này, cô lại nghĩ đến Lãnh Tử Mặc.

Nếu như đổi một góc độ khác, phong cảnh những đám mây cũng hoàn toàn khác nhau.

Vì vậy,cô đã thử tưởng tượng, nếu như cô là Lãnh Tử Mặc, gặp vấn đề cực
kỳ khó giải quyết trong công việc, cô có thể giữ lòng mình bình tĩnh
được không?

Đáp án đều là không.


Nghĩ như vậy, tủi thân trong lòng lại hóa thành lo lắng và hối hận.

Khiến cho tên kia buồn bực đến như vậy, chắc chắn là việc vô cùng khó giải quyết.

Cô làm sao có thể tùy hứng như vậy, vậy mà thực sự đi thẳng không nói
một lời nào với anh, lúc anh đứng ở sau lưng cô, nhất định rất khó chịu!

Từ Hồng Kông đến Thành Đô, Lạc Tiểu Thiến cơ bản là buồn rầu cả đường.

Trong lòng âm thầm quyết định, chờ đến Thành Đô, nhất định phải gọi điện thoại cho Lãnh Tử Mặc đầu tiên.

...

...

Sân bay Bắc Kinh.

Lãnh Tử Mặc ngồi vào ghế sau của ô tô quân dụng.

“Thế nào rồi?”

“Đã điều tra rõ ràng, đúng là người của mình!”

Lãnh Tử Nhuệ lười biếng ném cho anh một cái bút ghi âm, Lãnh Tử Mặc nhấn nút mở, giọng nói của Trương Hoa lập tức vang lên.

“... Đều là Tô Cẩm bảo tôi làm, cô ta cho tôi hai mươi vạn, cho tôi đi
tìm người phát tin tức, còn thuê thuỷ quân hợp lại bình luận, tôi... Tôi không phải chủ mưu...”

“Tô Cẩm?” Lãnh Tử Mặc tắt bút ghi âm, “Cô ta muốn chết sao, lại dám chụp ảnh tôi!”

Lãnh Tử Nhuệ quay đầu nhìn anh một cái.


”Ai bảo anh không cẩn thận như vậy, nhịn một lúc về nhà đại chiến ba
trăm hiệp, cũng không có người biết…” Cảm thấy ánh mắt sắc bén của Lãnh
Tử Mặc ngồi bên cạnh ném tới, hắn lại cười hì hì, “Nói chuyện chính, Tô
Cẩm là người của công ty anh, nếu như để lộ ra cô ta làm chuyện này, đối với hình ảnh của công ty anh có ảnh hưởng gì không, anh nói xem giải
quyết như thế nào bây giờ?”

Gần đây, Đế Thị đang chuẩn bị tung cổ phiếu lên sàn chứng khoán, nếu
truyền ra scandal thành viên trong công ty đấu đá nội bộ với nhau, chắc
chắn sẽ ảnh hưởng không nhỏ, kết quả như thế, Lãnh Tử Mặc không muốn
thấy.

Lãnh Tử Mặc nhíu mày suy nghĩ, “Đem trách nhiệm chính đổ lên người
Trương Hoa, về phần Tô Cẩm, tôi sẽ cho cô ta hình phạt thích đáng!”

“Được!” Lãnh Tử Nhuệ nhẹ nhàng gật đầu, “Em cũng đoán được anh quyết
định như vậy, vừa rồi đã gọi điện thoại cho bọn họ chỉnh sửa lời khai
của Trương Hoa, anh có thể cho nhân viên quan hệ xã hội đến đây chuẩn bị đăng tin.”

Lãnh Tử Mặc lấy điện thoại di động ra, gọi một cuộc điện thoại.

Nhìn anh cúp điện thoại, Lãnh Tử Nhuệ lười biếng duỗi thân thể ra, con mắt híp lại, cười tít mắt đến gần người anh.


“Kỳ thật em cảm thấy, anh không tính quyết định đem quan hệ của hai
người các anh công bố với công chúng, cũng nên bớt chút thời gian mang
chị dâu về nhà ăn một bữa cơm có phải hay không?”

Lãnh Tử Mặc nghiêng mắt nhìn hắn, “Nếu như em dám đem việc này nói với ông cụ, em liền chết chắc!”

“Em cái gì cũng chưa nói!” Lãnh Tử Nhuệ nhún nhún vai, dựa lưng vào ghế, khóe môi lại cong lên, “Đối với sự hiểu biết của em về anh, giải quyết
chuyện như thế này không phải phong cách của anh, em đoán, rất nhanh em
sẽ được thăng cấp làm chú có đúng không...”

Nói tới đây, hắn đột nhiên lại tiến gần đến bên cạnh Lãnh Tử Mặc, nghiêm trang nhìn vẻ mặt của anh, “Đại ca, nhiều nhất một đêm bọn anh làm mấy
lần, em chính là muốn trịnh trọng nhắc nhở anh, tham vui thì sẽ tổn hại
đến sức khỏe…”

Lãnh Tử Mặc phất tay một cái một quả đấm bay qua, Lãnh Tử Nhuệ cười quay mặt đi, chỗ quả đấm xẹt qua có khoảng cách cách chóp mũi của hắn không
quá 1 cm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận