Đường Này Không Thông


Thời điểm Hướng Tư Nghiêu tốt nghiệp năm ba sơ trung, Trình Lâm bị viện nghiên cứu khai trừ.
Hướng Tư Nghiêu không biết rốt cuộc cha đã làm sai việc gì, nhưng Trình Lâm sau đó tìm nơi làm việc hình như không quá thuận lợi.

Cho nên cuối cùng, hắn nói với Hướng Tư Nghiêu, lấy một cái cớ rằng ở nước ngoài có người muốn mời hắn tới, còn cung cấp các điều kiện để làm nghiên cứu.

Nhưng, gã không có ý định mang theo Hướng Tư Nghiêu.
"Ta đem số điện thoại mẹ con đưa cho con," Trình Lâm nói, "Cô ta cũng có nghĩa vụ nuôi nấng, huống chi con còn mang họ mẹ."
"Học phí cùng sinh hoạt phí, ta cũng sẽ cho người gửi tới." Trình Lâm hứa hẹn như vậy.
"Kia Tân Nhạc đâu?" Hướng Tư Nghiêu hỏi.
"Ai?" Trình Lâm không nhớ tới.
"Người học sinh mà cha giúp đỡ." Hướng Tư Nghiêu nhắc nhở, "Năm trước còn đã tới nhà ta."
"Đương nhiên sẽ không, đó chính là do viện nghiên cứu phân chia nhiệm vụ, hiện tại ta đã rời đi rồi." Trình Lâm nghĩ nghĩ, "Nó chắc là đã tốt nghiệp cao trung đi, vốn dĩ cũng nên kết thúc."
Hướng Tư Nghiêu không một lời đưa tiễn Trình Lâm lên máy bay, nghĩ rằng Trình Lâm quả nhiên là một kẻ không tim không phổi, khó trách có lời đồn gã cùng ông nội đã đoạn tuyệt quan hệ, mẹ cũng cùng gã ly hôn.
Mẹ cậu đã từng nói qua, Hướng Tư Nghiêu một chút cũng không giống Trình Lâm, nói cậu so Trình Lâm thiện lương hơn rất nhiều, có đôi khi thậm chí còn thiếu chút tâm nhãn.
"Đáng tiếc chỉ số thông minh cũng không theo ông ta." Mẹ cậu thở dài.
Hướng Tư Nghiêu cao trung năm ba nghỉ học, lần đầu tiên cho gọi điện thoại cho mẹ, nghe nói mẹ đã tại hôn, không quá thành tâm mà mời Hướng Tư Nghiêu qua chơi, bên cạnh có một giọng nam nhân đang nhắc khéo không quá thuận tiện.
Mỗi khi học kỳ mới bắt đầu, Hướng Tư Nghiêu sẽ gửi cho Tân Nhạc một ít tiền qua thẻ, đại khái bằng một nửa sinh hoạt phí của cậu, số tiền còn lại, tiết kiệm một chút, dùng cũng có thể qua một học kỳ.
Tân Nhạc sẽ cho cậu hồi âm, tuy rằng người nhận lại ghi tên Trình Lâm.

Nội dung thực nhàm chán, đều vẫn là cảm ơn gì đó.

Có đôi khi sẽ đưa ra vài yêu cầu vô lý, tỷ như hỏi nghỉ hè có thể tới hay không, hắn có thể phụ đạo miễn phí cho Hướng Tư Nghiêu.
Hướng Tư Nghiêu dùng giấy A4 đánh ra thư trả lời rằng: "Không được."
Cậu nghĩ lại, lại thêm một ít nội dung: "Hướng Tư Nghiêu thành tích thực tốt, không cần phụ đạo."
Cậu lúc này thật sự không có tiền mời Tân Nhạc ăn kem, cậu nghĩa, sau này lựa lời mời Tân Nhạc là được.

Hơn nữa, cậu cũng chưa rõ ràng mình có thích nam nhân hay không.
Nhưng số tiền giúp đỡ Tân Nhạc cũng vẫn luôn liên tục ít đi, thời điểm Hướng Tư Nghiêu học cao tam (cao trung năm ba), Trình Lâm đột nhiên cắt đứt liên hệ, không còn gửi tiền về nữa.
Một năm kia, thế giới bắt đầu thay đổi, không hề chỉ chia làm nam nhân cùng nữ nhân.

Những người tiên phong đi thí nghiệm chỉ nửa tháng sau, trở về đã phân hoá thành Omega.
Một năm kia, đồng tính có thể kết hôn, nhà vệ sinh công cộng đều cải tạo thành loại sáu loại giới tính thông dụng.
Thẳng đến khi đó Hướng Tư Nghiêu mới phát hiện, con người tiếp thu một sự vật mới có thể có bao nhiêu cường hãn.

Cậu có đoạn thời gian đều sắp điên rồi, trên thế giới này như thế nào có thể xuất hiện sáu loại giới tính đây, cậu cảm thấy không nên như vậy.

Nhưng một tháng sau khi cậu đi WC, phát hiện bạn học nữ Alpha của chính mình đang ở cách vách đè bạn học là nam Omega hôn môi, thấp giọng hỏi có thể hay không đánh dấu hắn.
Thế giới này cứ thế thay đổi, cũng không tạo ra bất cứ tai họa gì, chỉ có thể nói là có chút chắp vá.
Sau khi ăn sinh nhật của một bạn học, người đó mời các bạn đi xem phim, là một bộ siêu anh hùng.

Kể về một phản diện nhà khoa học điên muốn cải tạo thân thể khiến thế giới bị hủy diệt, bị nữ Alpha một quyền đánh bay.
Hướng Tư Nghiêu cảm thấy vai ác này thật quen mắt.
Mười chín tuổi, Hướng Tư Nghiêu không có chờ tới phân hoá, không thi đậu đại học X, học lại một năm, vẫn là không thi đậu.
Hướng Tư Nghiêu còn suy xét mình có hay không thích nam nhân, bạn cùng bàn thấy cậu như vậy, nói: "Cậu đến bây giờ còn chưa phân hóa, thời gian để nghĩ đến việc này còn rất nhiều".
Cậu liền từ bỏ.
Thậm chí đến bây giờ, cậu đã không còn nhớ rõ Tân Nhạc trông như thế nào.
Không đúng, lúc đầu cho rằng đã quên, nhưng giờ này khắc này, thời điểm ở một mình trong phòng khách sạn như lúc này, trong đầu cậu cuối cùng cũng xuất hiện hình ảnh khuôn mặt Tân Nhạc năm mười sáu tuổi.
Buổi tối hôm nay Hướng Tư Nghiêu ngủ rất say.
Lúc tỉnh lại, chuông báo Tân Nhạc gọi đến từ điện thoại đã bị tắt ba lần.
"Tỉnh rồi sao?" Tân Nhạc bên kia đầu dây hỏi, "Cậu xuống dưới đi."
Lúc Hướng Tư Nghiêu lao xuống tới nơi, trên mặt còn mang theo bọt nước, kem đánh răng còn dính một chút trên mặt.
Tân Nhạc đưa khăn giấy cho cậu, lại hỏi: "Không ăn sáng sao?"
Hướng Tư Nghiêu nhìn nhìn thời gian, còn tới mười phút nữa sẽ đến muộn: "Không còn kịp nữa rồi."
Tân Nhạc thay đổi phương hướng, tiếp tục lái xe.
Hướng Tư Nghiêu nhìn một phút, hỏi: "Đây không phải là hướng đến công ty."
"Ăn sáng trước đã." Tân Nhạc nói, "Đợi chút nữa ăn xong, còn muốn đi gặp Lưu tổng, sự tình ngày hôm qua còn chưa nói xong."
Xe ngừng ở một khu khách sạn náo nhiệt, Tân Nhạc mang Hướng Tư Nghiêu đi lên.
Người phục vụ hỏi: "Tiên sinh xin hỏi có đặt trước không ạ? Nhà hàng chúng tôi chỉ phục vụ cho khách đã thuê phòng."
Lúc nói chuyện người phục vụ còn liếc mắt một cái xuống chỗ để xe.
Tân Nhạc chưa nhìn thấy người phục vụ này, đại khoái đoán được đây là người mới, không nhớ mặt hắn vậy nên hắn giải thích: "Tôi không cần đặt trước, tôi..."
Vừa thốt ra, Tân Nhạc đột nhiên nhớ tới thân phận hiện tại của chính mình.
"Ngượng ngùng," Tân Nhạc giải thích nói, "Tôi không biết nơi này cần đặt trước, có thể hay không châm chước một chút?"
Người phục vụ trở lên khó xử, nói khả năng là không được.
Tân Nhạc dùng âm lượng không lớn, nhưng bảo đảm người đứng cách đó không xa - Hướng Tư Nghiêu có thể nghe rõ.

Hắn từ trong ví tiền cầm một trăm đồng tiền giấy màu đỏ, đưa cho người phục vụ: "Phiền toái cậu rồi.

Tôi đây là lần đầu tiên mang bạn trai tới ăn cơm, cậu vừa nhìn liền biết xe là đi thuê, quần áo cũng là vừa mới mua mới."
Người phục vụ thật sự kinh ngạc, khả năng thật sự không thể tưởng được sẽ có người nào đó thuê loại xe này đi hẹn hò.
Tân Nhạc lại tìm từ sửa cho đúng: "Không phải, còn chưa có tán đổ.

Cho nên cậu xem, có được hay không?"
Người phục vụ đem tiền đẩy trở về, lại mang theo vài phần trìu mến nhìn vào hai mắt Tân Nhạc, nói sẽ đi nhìn giúp Tân Nhạc xem còn vị trí trống nào không.

Sau đó nhanh chóng trở về, nói với bọn họ còn chỗ liền mang hai người đi vào trong.
Hướng Tư Nghiêu ngồi xuống có vài phần xấu hổ: "Thật ra tùy tiện kiếm một chỗ ngồi ăn là tốt rồi, anh không phải mới bị trừ hai tháng tiền lương sao?
Đêm qua Tân Nhạc, đã đem toàn bộ những việc mình từng trải qua cả biên một lần, lập tức nói: "Vẫn còn tốt lắm, nói thật lương của tôi không thấp, chỉ là..."
Hắn thở dài một hơi, nhìn đến đôi mắt đầy nghi hoặc của Hướng Tư Nghiêu, tiếp tục nói: "Thật ra giám độc Tản là ân nhân của tôi, lúc tôi học đại học không có tiền học phí, lại còn bị bệnh nặng một thời gian, đều là ông ấy giúp đỡ tôi.

Cho nên trước nay, tôi đều đem tiền tiết kiệm được đưa cho ông ấy."
Hướng Tư Nghiêu cũng đã từng cũng nghĩ tới, chút tiền gửi cho Tân Nhạc khi ấy chắc chắn là không đủ, chỉ là không nghĩ tới Tân Nhạc còn có chút khó khăn, nhịn không được hỏi: "Anh không xin học bổng học sinh nghèo sao?"
"Không có khả năng, chúng ta đều là nam nhân, lòng tự trọng rất cao, không muốn cho bạn học biết." Tân Nhạc nói, bắt đầu gắp đồ ăn cho Hướng Tư Nghiêu, "Cái này là sủi cảo tôm không tồi, tôi...!Tôi xem X có nhận xét qua."
Hướng Tư Nghiêu cắn một miếng, chính xác không tệ, rõ ràng không phải thực phẩm đã qua đông lạnh.

Nhưng mà điều này ngược lại làm cậu càng có áp lực, nhớ tới Tân Nhạc nói muốn gặp khách hàng, lại hỏi: "Tân nhạc, chúng ta khi nào đi gặp Lưu tổng?"
Cái này thì Tân Nhạc không nói bậy: "Ăn xong liền đi tới công ty của hắn nói chuyện, thật ra án ly hôn rất đơn giản, nhưng lại liên quan đến tiền bạc nên trở thành vụ lớn.
Hắn ngừng một chút, lại nói: "Nếu có thể giúp hắn thắng án, tôi đại khái có thể đổi cái xe."
Chiếc xe thuê này hỏng như bị ai phá, sử dụng thật sự không thoải mái.

Nếu có thể, Tân Nhạc vẫn muốn lấy một chiếc tốt hơn một chút.
"Lưu tổng đâu?" Nửa giờ sau, Tân Nhạc đứng ở cửa công ty Lưu tổng, hỏi lễ tân, "Tôi có hẹn trước với ông ấy."
Sự cố ngày hôm qua, hôm nay cũng thuận tiện đến đòi Lưu tổng chút tiền.

Thứ khiến cho một Alpha không kiểm soát được phóng ra tin tức tố, nói thế nào cũng là hành vi gây nguy hiểm đến an toàn công cộng.
Lễ tân nói: "Ông ấy vừa mới bị bắt đi, cảnh sát nói là tội lừa đảo."
Tân Nhạc cảm thấy đau đầu, bắt đầu liên hệ tới thời gian mở phiên tòa ly hôn trùng khớp thời gian đến hoàn mỹ.
Hướng Tư Nghiêu hỏi: "Là vì cái gì bị bắt a?"
Cậu lúc nói chuyện mang theo ý cười, lớn lên cũng không tệ, hơn nữa lại là Luật sư Tân mang đến đây, lễ tân không tự chủ được mà trả lời: "Khả năng bởi vì công ty chúng tôi tiêu thụ được thực phẩm chức năng có thể thay đổi ABO giới tính."
Hướng Tư Nghiêu tuy rằng đến nay không quá mưu mẹo, nhưng tốt xấu gì cũng từng học đại học, nói nhỏ với Tân Nhạc: "Vậy, không phải là gian dối trong thương mại sao?"
Lễ tân lại nhớ tới: "Đúng rồi Luật sư Tân, Lưu tổng rời đi thời điểm còn nhắn tôi nói với anh, hỏi anh có nhận thêm án này, ông ấy có thể thêm tiền."
Hướng Tư Nghiêu quay đầu lại nhìn Tân Nhạc.
Đổi xe đương nhiên quan trọng, nhưng từ vụ này phá đi một chiếc xe, cũng chưa chắc không thể.
Tân Nhạc nói: "Tôi sẽ không nhận, cho Lưu tổng của các người nhận chế tài xử phạt của pháp luật đi!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui