Đường Tăng Xông Tây Du

Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

Một đống ký hiệu đan xen chuyển đổi, tốc độ nhanh đến mức dọa người, từng ký hiệu đều đại biểu cho một loại Sáng Tạo Chi Lực, vô số ký hiệu đại biểu cho vô số loại Sáng Tạo Chi Lực.

Dưới sự trợ giúp từ uy năng ý chí của hắn, vô số ký hiệu trong mắt hắn lấp lánh, sau đó xuất hiện trong đầu hắn, đan xen vào nhau thành một khối cầu cực đại.

Trong mắt người ngoài, trên tháp điện cao hơn hai mươi thước, thân thể Đường Tăng sáng lên, ngay sau đó tháp điện phía dưới cũng sáng lên.

Tháp điện vốn có màu xám bạc ngay lúc này đột nhiên trở nên đen như mực, cứng rắn giống như hắc ngọc thạch, một giây sau đó lại biến thành màu xanh Huyền Băng, phát ra Hàn Băng Chi Khí.

Một đám người đứng đằng xa còn chưa kịp kinh ngạc hô lên thì màu sắc của tháp điện lại một lần nữa chuyển từ màu xanh sang sắc xanh đậm của chất Mộc, tiếp đó lại chuyển hóa thành thể lưu, toàn bộ trở nên trong suốt, ngay sau đó kim quang vạn trượng, rồi lại trở thành màu đen tuyền một lần nữa...

Quang mang của tháp điện cao lớn nhấp nháy, tốc độ biến hóa của những ký hiệu trong đầu Đường Tăng ngày càng nhanh, cuối cùng hóa thành một khối cầu cực đại.

Khối cầu nảy lên như trái tim, mỗi lần nảy lên liền thu nhỏ lại một phần, cuối cùng thu nhỏ thành một hạt châu chỉ nhỏ bằng một đốt ngón tay, óng ánh trong suốt như kim cương vậy.

Vô số ký hiệu trong đầu Đường Tăng đan xen thành khối cầu hoàn toàn mang hình thể một hạt châu to bằng đốt ngón tay, màu sắc của tháp điện phía dưới cũng nháy mắt biến thành màu vàng óng, như được chế tạo từ vàng.

- Đing... chúc mình chủ nhân thành công lĩnh ngộ ra Sáng Tạo Chi Tâm.

Đột nhiên giọng nói của hệ thống đã yên lặng mấy ngàn năm lại xuất hiện lần nữa.

Đường Tăng lập tức kích động kêu lên trong lòng:

- Hệ thống, mày rốt cuộc đã lên tiếng...

- Chủ nhân đừng vội, tôi phải thích ứng với thân thể mới, nửa bộ Kinh Thư này chính là thân thể mới của tôi, Trái Đất cũng là khu vực cần lấy điểm kinh nghiệm vô cùng quan trọng, chủ nhân phải tự phát huy, chờ tôi tỉnh lại.

Sau khi hệ thống dứt lời lại yên lặng một lần nữa.

- Đợi một chút, Sáng Tạo Chi Tâm là cái gì, mày còn chưa nói cho tao biết đâu đấy?

Đường Tăng lập tức hỏi.

Nhưng hệ thống đã im lặng, không trả lời lại nữa.

Đường Tăng chỉ đành từ bỏ, nhắm mắt cảm ứng hạt châu như viên kim cương nằm sâu bên trong não, nói là hạt châu, thực ra giống một loại kết tinh đặc biệt hơn.

Những sợi dây kết nối chằng chịt như mì sợi, xinh đẹp như kim cương đặc chế, Đường Tăng đếm một lúc liền phát hiện có tổng cộng 10.081 sợi mì.

Những sợi mì này dường như có một loại liên hệ gì đó, mà ý chí của bản thân giống như có thể chuyển hóa qua những sợi mì này, về phần chuyển hóa thành cái gì thì tạm thời hoàn toàn không biết.

Đường Tăng mở to mắt nhảy lên thật cao, thân hình bay lên gần trăm mét giữa không trung, sau đó nặng nề rơi xuống.

Bùm!!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, một bên đường cái trực tiếp bị rạn nứt, nơi Đường Tăng rơi xuống xuất hiện một cái hố sâu, vài chiếc xe bị kẹt bên trong phải run rẩy.

Tất cả những người đứng từ đằng xa nhìn thấy cảnh tượng này đều sợ ngây người.

- Cảm xúc tiêu cực từ Trần Phương +666.

- Cảm xúc tiêu cực từ Bạch Lộc +555.

- Cảm xúc tiêu cực từ Đàm Lâm +765.

....

Viên tinh thể như kim cương trong não Đường Tăng đột nhiên hiện lên một đám số liệu, ánh mắt hắn lập tức lóe lên, một giây sau liền hóa thành tàn ảnh biến mất trước mắt tất cả mọi người, cuốn theo từng trận cuồng phong.

Tất cả mọi người còn đang ngẩn người, một số người bị hù sợ, cũng có người bị chấn động đứng nguyên tại chỗ.

- Trời ạ, anh ta... anh ta... anh ta lại có thể nhảy xa như vậy...

- Người đó là ai vậy?

- Anh ta là Thần Tiên sao?

- Vừa rồi nhiều tia chớp như vậy mà cũng không đánh chết được hắn?!

Tất cả những người đứng gần đó đều sợ ngây người.

Bạch Lộc cũng phải che cái miệng nhỏ của mình lại, vô cùng rung động, mặc dù cô đã cảm thấy Đường Tăng rất lợi hại rồi, nhưng hiện giờ chứng kiến được tất cả mới một lần nữa sinh ra tam quan của cô.

Con người làm sao có thể nhảy xa được như vậy?

Con người làm sao có thể sống được dưới dạng tia chớp như vậy?

Lưới điện trên bầu trời vẫn còn nguyên, những hàng tia chớp dày đặc đan thành cái lưới, giống như Ngày Tận Thế kéo đến, nhưng tất cả mọi người hoảng sợ đến mức không nghe thấy, thẫn thờ một hồi lâu.

- Cảnh sát trưởng, mau nhìn kìa, tháp điện...

Đột nhiên một binh sĩ hoảng sợ chỉ nơi tháp điện ở xa.

Tất cả mọi người nghe vậy cũng vội vàng quay đầu lại nhìn.-

Nơi tháp điện mà Đường Tăng đứng lúc này đột nhiên nghiêng đi, sắp sửa đổ xuống.

Điều này cũng không có gì, nhưng điều thực sự khiến người ta hoảng sợ chính là sau khi tháp điện vàng óng nghiêng đi, tại chỗ lại có một tháp điện khác, thình lình chính là tháp điện bị lôi điện đánh trước đó.

Tháp điện vàng óng rốt cuộc chậm rãi đổ xuống, một tiếng oanh vang lên, biến mặt đất thành một cái rãnh màu đen thật sâu.

Trái tim tất cả mọi người đều theo đó mà đập loạn.

- Tháo điện vàng óng này xuất hiện từ lúc nào vậy?

- Chẳng lẽ không phải tháp điện vàng óng ban đầu sao?

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tất cả cùng kinh ngạc đến ngây người, cảm nhận được thần tích.

- Bốn người các cậu chạy qua đó xem.

Sĩ quan điểm danh bốn binh sĩ, để bọn họ đi qua đó xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Một binh sĩ vội vàng lấy bao tay cao su phòng điện ra, cầm súng cẩn thận đi tới gần đó.

Đi đến dưới tháp điện, bốn binh sĩ xác định không có dòng điện quá mạnh mới nhích tới gần.

Một binh sĩ nhanh chóng giật mình nói:

- Vàng ròng... Sao có thể? Đây là làm từ vàng thật!

Cả tòa tháp điện làm từ vàng ròng, thứ này phải tốn bao nhiêu tiền đây?

Mấy binh sĩ mở to mắt líu lưỡi, cảm giác như đang nằm mơ.

...

Lưới tia chớp trên bầu trời dần thưa đi, thỉnh thoảng lại xuất hiện một tia chớp lóe sáng.

Đường Tăng vội vã đi mấy ngàn thước, sau đó tăng tốc độ ra đến đường cái, đi lại dọc theo ven đường.

Đồng thời phân ra một ý niệm cảm ứng "Sáng Tạo Chi Tâm" trong đầu.

Giống như bản năng, ý niệm của hắn vừa tiến vào trong Sáng Tạo Chi Tâm liền biết công năng của Sáng Tạo Chi Tâm kia, chính là chuyển hóa và thu thập ý chí, cảm xúc tiêu cực...

Thu thập, điều này rất dễ hiểu, Sáng Tạo Chi Tâm kia có thể thu thập ý chí của kẻ địch bị giết, còn cả tín ngưỡng tín đồ, và tất cả các trạng thái tiêu cực.

Những thứ này sau khi bị thu thập có thể qua Sáng Tạo Chi Tâm chuyển hóa thành bất kỳ vật gì, đây chính là "Sáng Tạo".

Loại "Sáng Tạo" này vô cùng kì diệu, mặc dù linh quang của Đường Tăng lĩnh ngộ ra Sáng Tạo Chi Tâm, nhưng vẫn không thể nào hiểu được nguyên lý của công năng này.

Dù sao "Cơ Thạch" Sáng Tạo Chi Tâm là kinh văn của Sáng Thế Kinh, do vô số kinh văn đan vào mà thành.

Muốn biết nguyên ý thì chắc phải chờ Đường Tăng hiểu thấu đáo Sáng Thế Kinh mới được.

Điều đáng nhắc tới chính là ý chí của kẻ địch sau khi đánh chết mới có thể bị thu thập, Tín Ngưỡng Chi Lực là của người tín ngưỡng với Đường Tăng cống hiến ra Tín Ngưỡng Chi Lực thì Sáng Tạo Chi Lực mới thu thập được.

Cũng như vậy, cảm xúc tiêu cực chính là tất cả mọi người sinh ra cảm xúc tiêu cực khi tiếp xúc với chuyện của Đường Tăng đều sẽ bị Sáng Tạo Chi Tâm thu lại.

Cái gọi là cảm xúc tiêu cực bao gồm hoảng sợ, e ngại, hận, oán khí... tất cả đều sẽ bị thu lại, không có khoảng cách, thu thập dựa trên nhân quả, dù cách xa tới đâu cũng không ảnh hưởng.

Trước khi Đường Tăng nhảy lên vài trăm mét đã hù dọa rất nhiều người, những cảm xúc tiêu cực sinh ra trong lòng họ đều được Sáng Tạo Chi Tâm thu lại.

Nếu như là người khác tạo ra cảm xúc thì tiêu cực thì Sáng Tạo Chi Tâm sẽ không thể thu được.

Hiện giờ Đường Tăng đã hiểu những vật mà Sáng Tạo Chi Tâm có thể thu được, giống như "điểm kinh nghiệm" mà hệ thống thu được trước đây, có lẽ có chỗ không giống, nhưng đại khái tương tự.

Hệ thống có thể dùng điểm kinh nghiệm để sáng tạo ra các loại đạo cụ.

Đường Tăng cũng có thể lợi dụng Sáng Tạo Chi tâm chuyển hóa những thứ thu thập được là ý chí của kẻ địch và Tín Ngưỡng Chi lực, còn cả cảm xúc tiêu cực thành đồ vật, là đồ vật thật sự, mà không phải Chướng Nhãn Pháp.

Đây chính là Sáng Tạo.

Nếu để hắn thu thập đủ cảm xúc tiêu cực hay ý chí và Tín Ngưỡng Chi Lực thì hắn thậm chí còn có thể sáng tạo ra một thế giới.

Loại năng lực này không thể tưởng tượng được, cho dù đã là Thánh Nhân như Đường Tăng cũng không thể hiểu hết được.

Điều khiến Đường Tăng vui mừng chính là Ý Chí Chi Lực của hắn cũng hóa thành thực thể nhờ Sáng Tạo Chi Tâm chuyển hóa, có thể trở thành "cầu được ước thấy" chân chính.

"Thật thần kỳ, trước đã tự nhiên sáng tạo ra một tòa tháp điện, vật chết đã sáng tạo thành công, thử sáng tạo vật sống xem.”

Nhịp tim đập của Đường Tăng hơi nhanh, hắn xòe bàn tay ra, ý niệm vừa động, Sáng Tạo Chi Tâm đã chuyển hóa những cảm xúc tiêu cực thu thập được khi nãy, đồng thời trong lòng hắn hiện ra bóng dáng của Tam Thánh Mẫu Dương Thiền.

Một giây sau, trong tay hắn xuất hiện một bóng dáng nhỏ bằng lòng bàn tay, bóng dáng dần được ngưng thực biến thành cơ thể máu thịt.

Đến khi đã chuyển hóa hết cảm xúc tiêu cực, bóng dáng trong tay liền hoàn toàn ngưng thực, trở thành thực thể, một cô gái mặc làn váy dài to bằng lòng bàn tay xuất hiện.

Người này chính là phiên bản thu nhỏ của Tam Thánh Mẫu Dương Thiền, nhưng ánh mắt của nàng đờ đẫn, chỉ biết di chuyển theo bản năng, dường như không có chút linh trí nào.

Sáng Tạo xác thực đã thành công, nhưng chế tạo ra vật sống dường như không có ý thức tự chủ.

Hơn nữa phiên bản chế tạo thu nhỏ Tam Thánh Mẫu Dương Thiền lại là phàm thể, không có một chút tiên khí nào, rất yếu ớt.

Đường Tăng thở dài một tiếng, vuốt ve mái tóc của bé con, sau đó dứt khoát đánh xuống, bé con tan xương nát thịt biến thành mây khói.

- Quả nhiên Sáng Tạo ra sinh mệnh không đơn giản như vậy.

Đường Tăng nói.

"Hơn nữa mỗi lần Sáng Tạo đều phải tiêu hao cảm xúc tiêu cực hoặc Tín Ngưỡng Chi Lực, hoặc Ý Chí Chi Lực, mà Ý Chí Chi Lực của mình mới bắt đầu khôi phục, không thể dùng cho Sáng Tạo được.”

"Tín Ngưỡng Chi Lực cũng không thể, mình chưa bao giờ tuyên truyền tín ngưỡng.”

"Đã như vậy thì cũng chỉ còn có cảm xúc tiêu cực. Làm sao để thu thập được số lượng cảm xúc tiêu cực lớn đây? Chẳng lẽ phải đi tới khắp nơi gây thù oán sao?”

"Nếu như đến một ngày nào đó mình khiến cả thiên hạ đều căm ghét thì chắc hẳn sẽ có một lượng cảm xúc tiêu cực dùng không hết chăng?”

Sắc mặt Đường Tăng trở nên cổ quái.

Sáng Tạo, trước mắt xem ra không có tác dụng lớn, không có lực sát thương lớn, nhưng dùng để làm trang sức tán gái thì hiệu quả chắc chắn rất tốt.

Nhưng chuyện gì cũng phải bắt đầu từ từ, chỉ cần có đầy đủ cảm xúc tiêu cực, Đường Tăng nắm chắc sẽ sáng tạo ra được một món Hỗn Độn Linh Bảo, khiến kẻ địch không kịp ra tay.

Khi trở lại quán bar thì cũng đã là buổi tối, lưới tia chớp trên bầu trời đã biến mất, chỉ thỉnh thoảng xuất hiện ánh chớp nho nhỏ mà thôi.

Đường Tăng nhìn thấy rất nhiều người vội vã đi trên đường, những chiếc xe đi qua đi lại cũng chở rất nhiều lương thực thực phẩm, trên gương mặt của mọi người xuất hiện vẻ sợ hãi.

Hơn nữa, trên đường cái xuất hiện nhiều cảnh sát giữ trật tự trị an, bởi vì trước đó có một vài người cho rằng Ngày Tận Thế đã đến đây nên bắt đầu nổi điên phá phách cướp bóc, thậm chí làm làm nhục phụ nữ.

Hiện giờ trong khoảng thời gian khẩn trương này, cảnh sát xuất động toàn quân, giữ gìn trật tự.

Quán bar của Tây Tây tối nay rất yên tĩnh, không có một bóng người, chỉ có tiếng nhạc nhẹ truyền tới, chắc hẳn lúc này không có ai còn tâm tư đi tới quán bar chơi nữa.

Đường Tăng phát hiện nhân viên trong quán bar cũng đều thể hiện sự sợ hãi, bất an, nếu không phải nơi này có tiền lương không thấp thì bọn họ chỉ e đã chạy hết rồi.

- Quản lý...

- Quản lý, chào buổi tối.

Khi Đường Tăng bước vào, một đám nhân viên vội vàng cúi đầu chào hỏi.

Tất cả mọi người phát hiện tóc của Đường Tăng đã biến thành màu đen, đều sửng sốt, chẳng qua ở xã hội hiện đại thì chuyện nhuộm tóc là bình thường, cho nên những người này cũng không suy nghĩ nhiều.

Mẫn Thiệu chào nói:

- Quản lý, tiền lương của anh muốn tiền mặt hay gửi vào tài khoản ngân hàng?

Tiền lương?

Đường Tăng lúc này mới nhớ tới ở đây mình cũng có thể lĩnh lương, liền nói số tài khoản cho Mẫn Thiệu biết:

- Gửi vào tài khoản ngân hàng của tôi đi.

- Được.

- Mọi người an tâm đi làm, nơi này không còn việc gì nữa.

Đường Tăng suy nghĩ một chút, đi tới quầy bar tìm một cái bút với tờ giấy, vẽ một vài ký hiệu lên vách tường quán bar.

Đã nhận tiền lương của người ta thì cũng đâu thể thật sự không làm gì, cho dù Viên Tây không nói gì, nhưng Đường Tăng cũng sẽ thấy ngại.

- Quản lý, anh vẽ cái gì vậy?

Mẫn Thiệu hiếu kỳ hỏi.

- Tiên Trạch Trấn Tà Phù.

Đường Tăng nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui