Đường Tăng Xông Tây Du

Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

Đường Tăng nhìn hơn một ngàn người gia nhập phía dưới, cười nói:

- Rất tốt, các bạn sẽ tự hào vì lựa chọn ngày hôm nay của mình. Bạch Lộc.

- Có.

Bạch Lộc theo phản xạ đứng ra trả lời.

- Sắp xếp xong xuôi chuẩn bị xuất phát, rút lui khỏi Kinh Nam.

Đường Tăng nói.

- Nhưng mà...

- Thành phố Kinh Nam lớn như vậy, nếu có quân đội thì bọn họ sẽ tự khắc phụ trách những chuyện sau đó, hiện giờ tình thế đang hỗn loạn, chúng ta chỉ cần mở đường ở trước thôi, những dân chúng kia nếu không ngốc sẽ đuổi theo chúng ta.

Đường Tăng nói.

- Vậy được, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay.

Bạch Lộc vội vàng dẫn mấy người của cục Tiến Hóa rời đi.

- Hiện giờ tất cả mọi người đi theo tôi ra cổng trường.

Đường Tăng nhún chân một chút, nhảy lên cao mười thước, rơi xuống trước cửa sân vận động đi ra ngoài.

Tất cả mọi người vội vàng đuổi theo, bất kể là giáo viên công nhân viên chức hay những người có thiên phú đều xông ra ngoài sân vận động, rầm rộ đuổi theo Đường Tăng.

Được chứng kiến bản lĩnh của Đường Tăng, tất cả mọi người hầu như đều theo bản năng coi hắn là cọng cỏ cứu mạng.

Ai cũng không biết những loài chim biến dị kia lúc nào có thể sà xuống mổ mình một cái.

Hơn nữa đã có chim biến dị, ai biết được có thú biến dị hay không?

Mặc dù trong thành phố có thể an toàn hơn một chút, không có thú biến dị, nhưng núi lửa phun trào khiến bọn họ phải rời khỏi thành phố, sau đó thì sao đây?

Cả đoàn người rầm rộ đi tới trước cổng trường, bên ngoài đường khắp nơi đều là xe đổ cùng với đám người hỗn loạn.

Đám người Bạch Lộc nhanh chóng dẫn theo đoàn người già và rất nhiều đàn bà con gái, còn có người ôm trẻ nhỏ đi tới trước cổng trường.

Những cụ già kia có không ít người là giáo sư trường học, những người còn lại phần lớn là người nhà của giáo viên, công nhân viên chức.

Đường Tăng nhìn thấy một con chó hoang đặc biệt lớn đang tấn công con người liền búng tay một cái, con chó hoang đó lập tức nổ tung, sau đó quát:

- Những ai không muốn chết thì hãy đuổi theo, từ trường đại học đi thẳng tới hướng Đông, chúng ta sẽ mở đường phía trước.

Giọng nói như sấm rền vang, cuồn cuộn xao động, vang vọng khắp cả không trung Kinh Nam. Tất cả mọi người trong thành phố Kinh Nam đều nghe thấy được, lần này những người dân kia rốt cục đã coi trọng giọng nói này.

Đám người tới gần đại học Kinh Nam vội vàng dắt theo con cái, mang theo đồ ăn và ví tiền chạy theo phía sau.

Nhóm Lăng Phỉ Phỉ lần này tận mắt nhìn thấy Đường Tăng mở miệng nói những lời như sấm vang, lại một lần nữa rung động, giọng nói sao lại lớn như vậy, còn có thể phát ra âm thanh lớn đến thế?

Đường Tăng đảo tay một cái, Cửu Hoàn Tích Trượng đã nằm yên mấy ngàn năm bị hắn lấy ra.

Keng!

Cửu Hoàn Tích Trượng nện xuống mặt đất vang lên âm thanh trong trẻo. Nơi Cửu Hoàn Tích Trượng nện xuống, một cỗ chấm sáng kim sắc xuất hiện như khắc lên mặt đất.

Đường Tăng kéo theo Cửu Hoàn Tích Trượng mà đi, mở đường ở phía trước quát lớn:

- Đại đội thỉnh kinh đi theo tôi thẳng về hướng Đông...

- Thầy ơi, đi thỉnh kinh không phải hướng Tây sao?

Đột nhiên có người hỏi.

- Khụ, không cần phải để ý đến những tiểu tiết ấy.

Đường Tăng nói, mấy chiếc xe hơi ở đằng trước đụng nhau nát trên đường.

Đường Tăng vung tay lên, gió thổi cuồn cuộn ném mấy chiếc xe ra khỏi đường lớn, sau đó hắn dùng Cửu Hoàn Tích Trượng kéo lê trên mặt đất, tạo thành một dấu vết thật dài.

Từ dấu vết này xuất hiện đường sáng màu vàng, nhờ có một luồng sức mạnh khó hiểu mà phàm là những sinh vật dị biến xuất hiện trong phạm vi trăm thước đều cảm nhận máu bị bốc hơi, như muốn bùng cháy lên, sợ tới mức vội vàng chạy đi.

Nhóm người Lăng Phỉ Phỉ thấy vậy đều kinh ngạc, vội vàng đuổi theo.

- Có sức đuổi theo thì hãy dọn sạch đá trên đường trước mặt, chúng ta mở một con đường để những người đằng sau chạy tới có thể đi được, những người chạy thoát thân có xe có thể có được đường sống.

Đường Tăng quát.

Nhóm người Lăng Phỉ Phỉ đã quyết định gia nhập đội ngũ thỉnh kinh liền vội tiến lên di chuyển những đống tàn tích của mấy tòa nhà bị đổ nát để mở đường.

Đường Tăng đi ở đằng trước, liên tục vung tay, cuồng phong gào thét thổi bay đất đá, những khối nhỏ thì để đám người Bạch Lộc di chuyển.

Có lẽ nhìn thấy đám Lăng Phỉ Phỉ đã nhận được điều tốt, cho nên lần nữa Đường Tăng mới mở miệng, ngoại trừ đội ngũ đã lựa chọn gia nhập thỉnh kinh ra thì những người còn lại cũng đứng ra hỗ trợ.

Đến cả những người bị Đường Tăng "ghét bỏ", lần này cũng không dám lười biếng nữa, nhiều người hợp lực lại di chuyển những chiếc xe bị lật, dọn thành một con đường.

Ở đằng sau có rất nhiều người phát hiện ra đám người bên này liền vội vàng đuổi theo thành một hàng dài, số người dần bạo động, rất nhanh đã vô cùng tấp nập, đi theo đại đội kia về hướng Đông.

- A...

Đột nhiên có người bị tảng đá cứa bị thương, nhưng máu còn chưa chảy ra đã thấy những đốm sáng rơi xuống, vết thương lập tức dùng tốc độ mắt thường nhìn thấy được mà khôi phục lại.

Thậm chí những thiên phú giả bị ghét bỏ trước đó khi di chuyển vật cản bị thương cũng được tia sáng trị liệu, biểu hiện tốt thậm chí đến cả vết thương cũ cũng được chữa khỏi.

Bởi vậy mà những người kia càng nhiệt tình giúp hơn, cả đám kiếm đủ mọi cách làm việc, khiến tốc độ nhanh hơn rất nhiều.

Bước chân của Đường Tăng vẫn không ngừng, vẫn đi ở phía trước, vừa kéo Cửu Hoàn Tích Trượng lên mặt đất tạo thành một rãnh thật sâu, vừa vung tay thổi bay những chướng ngại vật trên đường.

- Gâu gâu...

Trước mặt đám người Đường Tăng lại có một con sói hoang, dường như đã đói không chịu được nữa, nổi điên công kích.

Đường Tăng trừng mắt, con sói lớn kia đột nhiên nổ mạnh, chết một cách oan uổng.

Mấy ngàn người cùng xử lý một con đường, tốc độ rất nhanh, hầu như mỗi người chỉ cần nhặt một viên đá nhỏ là có thể dọn xong một đoạn đường rồi.

Hơn nữa cũng không phải tất cả đường đều bị chặn, bọn họ chỉ cần xử lý đường trước trường đại học là được, con đường này thẳng tắp thông về hướng Đông.

Suốt dọc đường đi, đám người Bạch Lộc cũng tiện thể thu thập đồ ăn trong cửa hàng hai bên đường đeo trên lưng, dưới sự dẫn dắt của Đường Tăng lại bất ngờ thuận lợi, không xảy ra hiện tượng cướp bóc, ngược lại rất nhiều người tranh nhau cầm đồ ăn.

Trong đó cũng có những người thông minh, thấy đường đã được mở liền đi tìm xe chở những cụ già và trẻ nhỏ cùng với phụ nữ mang thai.

Vì vậy ở đằng sau có một hàng xe dài nhanh chóng xuất hiện, nhưng không có người nhấn còi, toàn bộ đều lặng lẽ đuổi theo, hoặc nếu xe xảy ra vấn đề thì cả đám người không chút do dự mà lật ngược xe, dùng chân đi, hoặc lại tìm xe lần nữa.

Suốt quãng đường đi đều có một lượng lớn dân chúng đuổi theo, đội ngũ đã đông hơn trước, trước không thấy đầu, sau không thấy đuôi, đã có đến mấy vạn người đi theo sau.

- Oa oa oa...

Đột nhiên trên bầu trời lại một lần nữa xuất hiện đàn chim lông màu đen, đàn chim này chính là một đàn quạ, nhưng tất cả đều biến dị, mỗi con biến dị lớn hơn rất nhiều so với quạ bình thường.

Những dân chúng ở tít đằng sau thấy vậy sắc mặt lập tức thay đổi, bởi vì đàn quạ này đang bổ nhào về hướng bọn họ.

Nhưng khi đàn quạ kia tới gần phạm vi trường đại học trăm mét thì đột ngột rơi từ trên không trung xuống.

Thịch thịch rầm...

Một phần đám quạ biến dị trực tiếp nổ tan xác, lông vũ bay khắp bầu trời, càng có nhiều quạ biến dị hơn rơi xuống trong đám người, khiến họ sợ tới mức hét chói tai.

- Nhìn này, trên mặt đường này...

Rốt cục có người phát hiện ra rãnh sâu trên mặt đất.

- Rãnh này sáng lên, chẳng lẽ chính rãnh sáng này đã giết chết những con quạ đó sao?

- Trên đường này có cao nhân ra tay, những sinh vật biến dị kia không thể tới gần được.

- Chúng ta được cứu rồi!

Tất cả mọi người đồng loạt hoan hô.

Đám người của cục Tiến Hóa đi đằng trước thấy vậy đều thở phào một hơi, trong lòng vừa bàng hoàng cùng với mừng rỡ.

Đồng thời bọn họ cũng cảm thấy may mắn khi có Đường Tăng dẫn đường, nếu không cả đoạn đường này không biết sẽ có bao nhiêu người phải chết nữa?

Sau khi đi liên tục hơn một giờ, nhiều người bắt đầu kiệt sức, đặc biệt là những người chưa bao giờ tu luyện, sức lực vốn không lớn, thể lực cũng không theo kịp, đi đường đều mệt mỏi, huống hồ là di chuyển vật cản?

- Phó Cục trưởng, có nhiều người không đi nổi nữa.

Bạch Lộc lo lắng nói.

Đường Tăng liếc nhìn đoàn người phía sau, đầu người nối nhau như một con rồng dài, độ tuổi nào cũng có.

Trong đoàn người phía sau, những chiếc xe nối đuôi chỉnh tề, trên xe chở rất nhiều người, vì tốc độ xe chậm nên ngược lại cũng không bị quá tải mà xảy ra vấn đề.

"Những người này phần lớn đều chưa từng làm việc nặng nhọc, chưa từng đi đường dài, nếu kiên quyết quá thì sớm muộn gì cũng có người không theo kịp.”

"Cũng được, núi lửa tối nay có thể sẽ phun trào, còn khoảng năm, sáu tiếng đồng hồ nữa, khi đó mới có thể ra khỏi thành phố, tiêu hao một chút máu hội tụ linh khí để bọn họ khôi phục sức khỏe.”

Vì vậy Đường Tăng nhẹ nhàng nhổ ra một ngụm trọc khí, sau đó hít thật mạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận