Đường Tăng Xông Tây Du

Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

Từng viên từng viên Thối Thể Đan vào bụng, nếp nhăn trên mặt bà lão biến mất từng chút một, da dẻ lỏng lẻo dần dần trở nên căng mịn.

Mái tóc vốn đã trắng toát, cũng chầm chậm biến thành đen, còn có rất nhiều tóc mọc ra.

Trong quá trình này, cũng có rất nhiều chất lỏng đen kịt bị bài tiết ra ngoài cơ thể, mùi vị rất khó ngửi.

Đường Tăng vung tay lên, một cơn gió nhẹ thổi qua, những thứ ô uế trên người bà lão biến mất toàn bộ.

- Ha ha, thật thoải mái, nếp nhăn không còn, tóc trắng cũng đen rồi, thân thể cũng có khí lực, Ngô Kiều Kiều xinh đẹp vô song lại trở về...

Bà lão hưng phấn một trận, lại tiếp tục ăn đan dược.

Từng viên từng viên đan dược vào bụng, xương cốt vốn bởi vì lão hóa mà héo rút cũng dần dần được điều chỉnh, lại bắt đầu chắc khỏe hơn, cơ bắp cũng hồi phục.

Thân thể gầy nhỏ, cũng dần dần trở nên no đủ, thân thể vốn thẳng tắp, dần dần đã có độ cong.

Tóc của bà cũng càng ngày càng dày đồng thời đen đến mức phát sáng, mơ hồ có thể nhìn ra đường cong của cơ thể.

Liền ngay cả hàm răng vốn sắp rụng hết, dĩ nhiên cũng mọc lại.

Rốt cục, bà lão ăn hết mấy ngàn viên Thối Thể Đan, dung mạo vốn bảy mươi tám mươi tuổi, đã biến thành dáng vẻ bốn mươi năm mươi.

Da dẻ trắng mịn mà căng mọng, một mái tóc dài ngang eo đen thui toả sáng, vóc người cũng trở nên đầy đặn.

Căn bản không thể nhìn ra đây là bà lão lúc trước, càng giống như một người phụ nữ trung niên xinh đẹp.

Phỏng chừng khi còn trẻ bà lão tên Ngô Kiều Kiều này cũng là một mỹ nữ danh chấn một phương, hiện tại đã có thể nhìn ra dung mạo bất phàm của bà rồi.

Kèn kẹt...

Bà lão đứng lên, xương cốt cả người vang lên kèn kẹt, một cổ khí tức cường đại tản mát ra xung quanh.

Lúc này bà ít nhất cũng là cường giả phàm nhân cấp 6 thậm chí cấp 7 rồi, giơ tay nhấc chân đều có sức mạnh của mấy vạn cân.

Đặc biệt sau khi bà đứng lên, thân hình đầy đặn kia cũng bày ra, mặc dù dung mạo vẫn khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, nhưng vóc người cũng đã có vẻ rất tuyệt, rất có tính đàn hồi.

- Tốt... Ha ha, Ngô Kiều Kiều ta lại trở về, Ngô Kiều Kiều xinh đẹp vô song...

Ngô Kiều Kiều hưng phấn đến mức mặt đỏ chót:

- Tiểu tử, có gương không?

Đường Tăng lật tay một cái, biến ra một cái gương.

Ngô Kiều Kiều vội vàng cầm lấy gương soi đi soi lại:

- Đẹp, thật đẹp... Ngô Kiều Kiều ta trở về rồi...

Tự sướng nói thầm một phen, nàng bỗng nhiên trừng mắt nhìn Đường Tăng:

- Tiểu tử, ta đẹp không?

Trong lồng ngực Đường Tăng hơi khó chịu, nhẫn nhịn cảm giác muốn nôn mửa, đàng hoàng trịnh trọng nói:

- Đẹp, khuôn mặt bà đẹp vô song, đẹp như thiên tiên, còn đẹp hơn cả Tây Thi.

Nếu như chưa từng thấy dáng vẻ bà lão bảy mươi tám mươi tuổi lúc trước của Ngô Kiều Kiều, Đường Tăng phỏng chừng cũng sẽ cảm thấy nàng đẹp, nhưng sau khi biết sự thật, liền hoàn toàn không có loại cảm giác đó nữa rồi.

- Tiểu tử thật sự có ánh mắt, ngươi không biết đâu, lúc còn trẻ Ngô Kiều Kiều ta cũng là đại mỹ nhân danh chấn một phương đấy, hì hì...

Ngô Kiều Kiều liếc mắt đưa tình với Đường Tăng.

Đường Tăng lần thứ hai dâng lên cảm giác buồn nôn.

- Đáng tiếc còn chưa đủ trẻ, không được, ta nhất định phải kiếm càng nhiều tiền, mua càng nhiều Thối Thể Đan, ta muốn vĩnh viễn trẻ đẹp.

Ngô Kiều Kiều nói xong không thể chờ đợi được nữa mà chạy ra khỏi Tạo Hóa Thần Điện, như một cơn gió, tốc độ cực kỳ nhanh, một cái chớp mắt đã đi được hơn ba mươi mét.

- Bà lão, gậy của bà...

- Không được gọi ta là bà lão, ta tên Ngô Kiều Kiều, Ngô Kiều Kiều xinh đẹp vô song...

Giọng nói của Ngô Kiều Kiều truyền đến, người đã chạy không còn hình bóng rồi.

- Ngô Kiều Kiều xinh đẹp vô song...

Đường Tăng khóe miệng giật giật, không nhịn được rùng mình một cái:

- Không được, xem ra phải tìm một người hỗ trợ trông cửa hàng, nếu không lần sau lại có người như vậy đến, mình thật là có chút không chống đỡ được.

Chủ yếu nhất là, hiện tại mới bắt đầu, sau đó người chắc chắn sẽ càng ngày càng nhiều, một mình hắn tuyệt đối không bán được.

Nghĩ như vậy, hắn lấy điện thoại di động ra, nghiên cứu nguyên lý trình tự của điện thoại di động, sau đó tự chế tác một cái pháp khí, để trói buộc với Tạo Hóa Thần Điện.

Như vậy, người khác bán hàng, chỉ cần luyện hóa cái pháp khí này, là có thể quét giá tiền của tài nguyên tài liệu, không cần hắn tự mình làm.

"Ý của hệ thống là muốn ta mở chi nhánh, ta không thể sáng tạo ra thứ thần kỳ như Tạo Hóa Thần Điện, nhưng nếu chỉ là phục chế, thì cũng không có vấn đề gì.”

Cái gọi là phục chế, chính là cần phải có hàng mẫu, sau đó dựa theo hàng mẫu này chế tạo ra một cái giống như đúc, không cần biết nguyên lý, chỉ cần có đủ giá trị tâm tình tiêu cực là được.

"Tạo Hóa Thần Điện này thật bất phàm, cần rất nhiều giá trị tâm tình tiêu cực, mà giá trị tâm tình tiêu cực hiện nay của ta, phỏng chừng chỉ có thể phục chế một chi nhánh loại nhỏ.”

"Chờ tìm được người bán hàng mới, thì sẽ đi nơi khác mở chi nhánh, nếu không Trái Đất lớn như vậy, cũng không phải tất cả mọi người trên toàn cầu đều có thể đến đây mua đan dược!"

Đường Tăng lên kế hoạch:

"Tài nguyên trên Trái Đất sớm muộn cũng sẽ bị khai phá hết, đến lúc đó lại luyện chế một ít truyền tống trận, đưa người Trái Đất đến những hành tinh khác, đào lấy tài nguyên ở đó, thuận tiện đi khỏi bầu trời, bắt đầu con đường lấy kinh!”

......

Ngô Kiều Kiều đi nhanh như chớp về đến nhà, nhà nàng ngay ở phía tây thành phố Kinh Nam, là một biệt thự xa hoa.

Nơi này cũng có địa chấn lan đến, tòa biệt thự này bị chút tổn hại, bây giờ thế giới đại loạn, cũng không có công nhân đến sửa chữa, nhưng chủ nhân của nơi này có lẽ cũng rất tài giỏi, mặc dù trong tình huống như bây giờ, vậy mà vẫn có bảo vệ trông cửa.

- Người lạ dừng lại.

Bỗng nhiên bảo vệ ở cổng ngăn Ngô Kiều Kiều lại, mặt không chút thay đổi nói, có điều một người bảo vệ trong đó lại có chút nghi hoặc, luôn cảm thấy người phụ nữ trung niên xinh đẹp trước mắt này có chút quen mắt.

Ngô Kiều Kiều sững sờ, lập tức cao hứng nở nụ cười, bản thân mình đã trẻ đi hai mươi ba mươi tuổi, đã thay đổi rất nhiều, khó trách những bảo vệ này không nhận ra mình.

Nghĩ như thế, Ngô Kiều Kiều quyến rũ nở nụ cười, vẩy vẩy mái tóc dài ngang eo, nói:

- Đại An, không nhận ra dì à?

Người được gọi là “Đại An” kia khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, nghe vậy không khỏi nghi hoặc nói:

- Chị biết tôi? Chị là ai?”

- Dì là dì Vụ đây, khi chú còn bé còn từng uống sữa của dì mà, giờ quên rồi à?

Ngô Kiều Kiều cười nói.

- Ha ha ha ha...

Một bảo vệ khác nhất thời cười to:

- Đại An, rốt cuộc khi còn bé ông nhỏ đến mức nào? Ông phát dục nhanh thật đấy...

Sắc mặt Đại An có chút khó coi, cau mày nói:

- Chị này, chị đừng nói bậy nữa, làm ảnh hưởng đến danh dự của tôi.

- Thật nhàm chán.

Ngô Kiều Kiều bĩu môi, cất bước muốn đi.

- Xin lỗi, người ngoài không thể vào...

- Đi chỗ khác, ngay cả tôi cũng dám cản, tôi sẽ bảo A Cương trừ lương chú!

Ngô Kiều Kiều khẽ quát nói, nhẹ nhàng đẩy một cái, hai bảo vệ nhất thời bay ra ngoài.

- Ai da, sức lực mạnh như vậy, vẫn chưa thích ứng được, này nếu như ngộ thương thì làm sao bây giờ? Không biết có đan dược chỉ khôi phục sự trẻ đẹp mà không tăng cường sức lực hay không nhỉ? À không được không được, hiện tại thế giới đại loạn, mình xinh đẹp như vậy mà không có sức mạnh thì sẽ bị những tên đàn ông xấu xa kia bắt nạt...

Ngô Kiều Kiều nói thầm, rất nhanh lại hưng phấn vọt vào trong biệt thự, để lại hai tên bảo vệ trợn tròn mắt.

- Cô là ai? Cô vào nhà tôi làm gì?

Ngô Kiều Kiều vừa mới vào nhà, bỗng nhiên một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi cảnh giác đứng lên nhìn nàng, đồng thời ánh mắt thiếu niên có chút đăm chiêu, mặc dù người phụ nữ này hơi già chút, nhưng cũng rất đẹp đẽ, đẹp hơn các bạn học hắn nhiều.

- Thằng Triệu Huy ngu ngốc này, tao là bà nội mày đây.

Ngô Kiều Kiều nhẹ nhàng dí vào trán Triệu Huy một cái, Triệu Huy nhất thời liền đặt mông ngồi xuống đất.

Ngô Kiều Kiều không thể chờ đợi được nữa lục tung tủ lên, rất nhanh tìm được một túi du lịch cực lớn, mang đến kho lấy đồ.

- Bà nội? Tưởng tôi ngốc hả?

Triệu Huy nổi giận, hét lớn:

- Bảo vệ, bắt trộm...

Loảng xoảng...

Bỗng nhiên bên trong truyền đến tiếng nổ lớn, Triệu Huy hoàn toàn biến sắc, vội vàng chạy vào, nhất thời kinh ngạc phát hiện, người phụ nữ tự xưng là bà nội hắn kia, dĩ nhiên trực tiếp dùng tay xé một lỗ to trên sàn nhà, lộ ra một bậc thang đi xuống phía dưới.

- Xuỵt, Huy Huy, đừng hét lên, đừng nói cho ba cháu, bà nội mang cháu đi tạo hóa.

Ngô Kiều Kiều thần thần bí bí nói.

- Cô rốt cuộc là ai? Tại sao lại biết vị trí của hầm nhà tôi?

Triệu Huy tức giận nói:

- Thành thật khai ra, nếu không tôi sẽ bắt cô vào tù...

Oành!

Ngô Kiều Kiều một quyền đánh ngã Triệu Huy:

- Tiểu tử thối, tao là bà nội mày.

- Tao còn là ông nội mày đấy!

Oành...

Triệu Huy lại bị đánh.

......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận