- Nếu không phải cùng Hạnh huynh giao thủ với lãnh tụ Thái Thượng đạo Mộng Thần Cơ thì Kim Lang quân ra biển làm gì? Ngươi nên biết rằng, hải vực này vẫn thuộc về lãnh thổ của Đại Kiền, hạm đội của Vân Mông quốc đi quá sẽ khiến xảy ra tranh chấp đấy.
Thiện Ngân Sa vuốt ve Hám Thiên cung, không nhìn Hạnh Vũ Tiên, chỉ chậm rãi nói chuyện, ngữ khí nhàn nhã giống như đang cùng Hồng Dịch uống trà trò chuyện.
Thần thái như vậy so với uy thế đằng đằng sát khí vừa mới giao đấu cùng Hạnh Vũ Tiên đúng là một trời một vực.
Nhưng ai cũng biết, vị Ngân Sa Vương này rất thâm trầm khó dò.
Sức mạnh của thiên hạ bát đại yêu tiên, quả thật không phải sợ bất cứ kẻ nào, nhất là khi này trong tay Thiện Ngân Sa còn có Hám Thiên cung, Vô Cực tiễn.
- Mặc dù không cùng phụ thân giao thủ với Mộng Thần Cơ, nhưng ta tới đây cũng là để giao đấu với truyền nhân của Thái Thượng đạo. Nhưng hiện giờ xem ra Ngân Sa Vương muốn bảo vệ truyền nhân của Thái Thượng đao thì phải?
Hạnh Vũ Tiên đứng trên mũi thuyền cách rất xa phía trước, đưa mắt nhìn Thiện Ngân Sa, rồi lướt xuống thanh cung rất to, hình dáng kỳ quái trong tay nàng, ánh mắt chợt lóe lên, giống như đang suy nghĩ điều gì đó.
- Truyền nhân của Thái Thượng đạo? Hồng Dịch là truyền nhân của Thái Thượng đạo sao? Hắn có sử dụng đạo thuật của Thái Thượng đạo sao? Rõ ràng đều là bản lĩnh thần thông của Đại Thiện tự, phải biết rằng Đại Thiện tự và Thái Thượng đạo là hai thế lực đối đầu sống chết với nhau suốt hơn ngàn năm qua, truyền nhân của Thái Thượng đạo lại đi học công phu của Đại Thiện tự sao? Hồng Dịch nếu là truyền nhân của Thái Thượng đạo thì đã sớm thành quỷ tiên từ lâu rồi, đâu phải dừng chân trước bình chướng như hiện giờ?
Thiện Ngân Sa sau khi nghe lời này của Hạnh Vũ Tiên, trong lòng chợt động, nhưng sau đó chỉ cười thầm.
Nàng đã trò chuyện với Hồng Dịch rất lâu, hơn nữa trước đây cùng Hồng Dịch giao đấu mấy lần, thế nhưng vẫn không rõ đạo thuật của Hồng Dịch có lai lịch thế nào.
Nếu nói Hồng Dịch là truyền nhân của Thái Thượng đạo thì nàng là người đầu tiên không tin.
Nhưng những ý nghĩ này chỉ chợt lóe lên trong đầu nàng. Thiện Ngân Sa tất nhiên cũng không giải thích nhiều với Hạnh Vũ Tiên. Nàng đường đường là một yêu tiên, là nhân vật nổi danh cùng Khổng Tước Vương.
Bây giờ mặc dù không muốn giết chết Hạnh Vũ Tiên, kết thù oán với Khổng Tước Vương Hạnh Hiên, nhưng đồng thời cũng không muốn giải thích những thứ vụn vặt này với nữ nhi của đối phương, nữ nhi của Khổng Tước vương dù sao cũng chỉ là hàng tiểu bối mà thôi.
- Không sai, ta là hảo hữu của Hồng Dịch, tất nhiên phải bảo vệ hắn.
Thiện Ngân Sa khúc khích cười.
- Ngươi nếu như tới đây để truy sát hắn, vậy thì phải qua được một ải của ta. Để ta xem ngươi luyện Ngũ Hành Kiếm Sát của Hạnh huynh đến trình độ nào rồi?
- Ta cũng đang muốn thử xem Thần Tiêu Đạo Lôi Pháp của ngươi rốt cuộc lợi hại như thế nào, tại sao có thể nổi danh cùng phụ thân ta?
Hạnh Vũ Tiên lãnh đạm nói.
- Cái gì? Ngươi thật sự muốn động thủ với ta sao?
Trong giọng nói của Thiện Ngân Sa mang theo một tia lạnh lẽo. Nàng biết Hạnh Vũ Tiên này thần hồn lực mặc dù cường đại, nhưng vẫn chưa đột phá được cảnh giới quỷ tiên, cho nên không muốn ra tay với nàng ta. Thế nhưng lại không nghĩ tới, tên tiểu bối này lại ăn nói ngỗ ngược như thế.
Đối phương nói "Muốn xem Thần Tiêu Đạo Lôi Pháp của Ngân Sa Vương rốt cuộc có điểm nào có thể nổi danh cùng phụ thân của nàng ta." Như vậy khác nào muốn nói "Ngân Sa Vương ngươi vốn không xứng nổi danh cùng với phụ thân Khổng Tước Vương của ta."
- Tất nhiên là muộn động thủ cùng Ngân Sa Vương ngươi. Ngân Sa Vương ngươi nói cho cùng vẫn là địch nhân của Vân Mông quốc ta. Từ trước tới giờ luôn chống đối với Tất nguyên soái, đồng thời cũng là một chướng ngại lớn đối với hạm đội Vân Mông quốc chúng ta. Mặc dù đạo thuật của ta không đạt tới cảnh giới như Ngân Sa Vương ngươi, nhưng nếu giao đấu thì quyết không chịu yếu thế mà rút lui.
Hạnh Vũ Tiên vẫn lãnh đạm như cũ mở miệng nói, không hề vì ngữ khí lạnh lẽo của Thiện Ngân Sa mà thay đổi.
- Ta vốn nghĩ nên để cho Hạnh Hiên một chút mặt mũi, không muốn ra tay với ngươi, nhưng bây giờ ngươi dám nói những lời như vậy, ta đúng là phải giết chết ngươi rồi! Thiện Ngân Sa ta tung hoành trong đại dương vô tận, tu hành suốt mấy trăm năm, chưa từng biết sợ ai cả! Hạnh Vũ Tiên, ngươi đầu cao quá trán đấy, đừng nói ngươi là nữ nhi của Hạnh Hiên, cho dù là nữ nhi của thần tiên thì hôm nay ta cũng phải giết chết ngươi!
Sau khi Thiện Ngân Sa cười khẽ một tiếng, giọng nói càng lúc càng lạnh lẽo, đều câu cuối thì chẳng khác nào nước đá, mặt biển dường như cũng bị ngữ khí lạnh lẽo của Thiện Ngân Sa mà đông kết thành khối băng một.
Vốn hiện giờ mặt trời đã lên cao, mặt biển cũng trở yên ả, nơi nơi đều lấp lánh ánh nắng ấm áp, thế nhưng, trong lúc Thiện Ngân Sa nói chuyện, một đám mây đen bỗng nhiên ùn ùn kéo đến, che khuất một nửa mặt trời, sau đó cuồn cuộn hạ thấp xuống, giống như nằm ngay sát đỉnh đầu, khiến cho ngoài khơi bỗng nổi lên âm khí trùng trùng.
Rít rít, rít rít.
Những tia thiểm điện liên tiếp nổi lên từ trong mây đen lóe lên. Đám mây đen này hiện giờ chỉ cách mặt nước mười trượng.
- Được lắm, Thiện Ngân Sa thật sự tức giận rồi, so với lúc đối phó với Yến Chân Tông ban nãy dường như còn kinh khủng hơn rất nhiều.
Hồng Dịch, Chu đại tiên sinh cùng đại kim chu đưa mắt nhìn nhau, như trao đổi thứ gì đó, ba cao thủ đạo thuật này đều nhìn thấy sự kinh hãi trong mắt đối phương.
Đám mây đen mang theo vô số thiểm điện bỗng nhiên ùn ùn kéo tới này, thực ra không phải thực sự là mây, đây chính là do Thiện Ngân Sa thi triển đạo thuật, ngưng tụ hơi nước trôi nổi trong không trung, sau đó kết lại thành một đám mây hơi nước giống như mây đen.
Còn ánh chớp trong đám mây đen cũng không phải thực sự là sấm chớp, mà là do những giọt hơi nước ngưng tụ thành mây lóe sáng lên, nhưng thực sự mang thanh thế của thiểm điện, nhìn qua không có gì khác biệt, thậm chí uy lực của một tia thiểm điện cũng có thể đánh nát vụn sắt thép.
Đám mây đen này bao phủ cả một vùng chu vi năm, sáu dặm trên mặt biển, trông chẳng khác nào một cái nồi đen nhánh khổng lồ hung hăng úp xuống, cả đất trời trở nên tối tăm mù mịt, khiến cho lòng người khiếp sợ, cảm tưởng bầu trời dường như sắp đổ sụp xuống.
Bên trong khoảng thiên địa bị đám mây đen này bao phủ, ai ai cũng cảm nhận được sự tức giận tột cùng của Thiện Ngân Sa.
Vệ Liên Thành biến sắc.
Tất cả cao thủ do Vệ Thái Thương phái tới khi nhìn thấy đám mây đen đang ùn ùn kéo tới trên đỉnh đầu, sấm chớp lóe lên, sắc mặt trở nên trầm trọng, ai ai cũng rút đao, lôi cung, sát khí ngưng trọng.
Vệ Thái Thương lần này xuất động một đội ngũ vô cùng khổng lồ để truy sát Hồng Dịch. Ba mươi ba tiên thiên cao thủ, ba trăm đỉnh cấp võ sư thân kinh bách chiến.
Những cao thủ này đều trải qua trăm ngàn thử thách, sát khí một khi ngưng tụ lại thực sự có thể khu trử tất cả âm khí tà ma. Thế nhưng bây giờ ai ai cũng rút đao giương cung, sát khí dương cương mãnh liệt, ý chí ngưng tụ thành từng đoàn khổng lồ, vậy mà đám mây đen trên bầu trời vẫn không hề có dấu hiệu tiêu tán.
Đám mây đen vẫn từ từ ép xuống, không hề chập chờn chút nào.
Điều này thể hiện rõ đạo thuật của Thiện Ngân Sa cường đại đến mức nào.
- Công tử, danh tiếng của Hạnh Vũ Tiên này ta cũng từng được nghe qua. Nàng là một trong những cao thủ trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Vân Mông quốc, thế nhưng nàng ta lại là nữ nhi của Khổng Tước Vương. Bây giờ Thiện Ngân Sa muốn giết chết nàng ta, chúng ta sợ rằng khó có thể tránh được nộ hỏa của Khổng Tước Vương.
Chu đại tiên sinh nói với Hồng Dịch, hắn cũng lo đến hậu quả một khi Thiện Ngân Sa giết chết Hạnh Vũ Tiên.
Kể cả là vương gia hay các gia tộc giàu có ở Ngọc kinh thành, nếu như thật sự chọc giận đến Khổng Tước Vương, chỉ sợ khó mà thoát được cái chết. Ngay cả hoàng đế mà Khổng Tước Vương còn muốn ám sát, khiến cho hoàng triều Đại Kiền ngày đêm phải đề phòng, ăn không ngon ngủ không yên. Đừng nói chỉ là một tiểu nhân vật không vốn liếng gì như Hồng Dịch.
- Ngay cả con cá nằm trên thớt, biết sẽ bị làm thịt còn muốn quẫy hai cái, huống chi là ta? Bây giờ Hạnh Vũ Tiên kia, ngay cả lời Ngân Sa cô nương cũng không thèm để ý, vẫn quyết tâm muốn giết chết ta, thì đến cả động đất cũng không làm nàng ta thay đổi ý kiến. Ta nếu tiếp tục cố kỵ Khổng Tước vương, thì khác nào bảo nàng ta cứ tự nhiên gác đao trên cổ ta à? Đưa đầu ra cũng là một đao, rút cổ lại cũng là một đao. Chẳng bằng dứt khoát với nàng ta một phen. Nếu nàng ta là thị vệ trưởng của Kim Lang quân, mặc dù còn kém xa với Tất Thấp Hoa, nhưng tính ra cũng ngang với một đại tướng Vân Mông quốc! Sau khi giết chết nàng ta, mang nàng ta đi lãnh quân công cũng có thể được phong làm anh dũng bá tước. Hơn nữa Vệ Thái Thương cấu kết với cao thủ Vân Mông, tập kích tướng quân tuần biển của Tĩnh Hải Quân, ta có được bằng chứng, báo lên Ngọc thân vương, khi đó xem xem hắn giải quyết ra sao.
Ánh mắt Hồng Dịch chợt lóe lên, dùng một loại ngữ khí hung bạo nói, hoàn toàn không có bản sắc của một người đọc sách, trông giống như một tên binh lính thô lỗ trong quân đội.
Hồng Dịch bây giờ đã trở thành tướng quân, không còn giống như kẻ đọc sách nhu nhược nữa.
Hắn vốn rất cố kỵ Khổng Tước vương, muốn để cho Thiện Ngân Sa lên tiếng khiến cho đối phương kiêng nể, biết khó mà lui đi, không động binh khí, sau đó mình ẩn tránh một thời gian, để dành thực lực.
Nhưng không ngờ đối phương lại bất chấp tất cả, chọc giận Thiện Ngân Sa. Đối phương quả thực hạ quyết tâm giết chết mình đây mà.
Thỏ bị bức quá cũng nổi điên cắn người, huống chi là Hồng Dịch.
Nếu như giết được Hạnh Vũ Tiên, mang đi nộp quân công, đúng là có thể được phong bá tước. Công lao này trong quân đội thực sự có thể được làm trung dũng bá tước, tuy Hầu tước không sờ tới được, nhưng bá tước là điều chắc chắn rồi.
Còn sau này có còn mạng để hưởng thụ hay không thì Hồng Dịch cũng không kịp tính đến.
- Trước mắt cần phải phóng tay làm liều. Chu đại tiên sinh, ngươi cũng không cần cố kỵ gì nữa, liên thủ cùng ta, thi triển sát thủ! Nhưng nữ nhân này thật lớn mật, bản thân không phải là quỷ tiên, vậy mà cũng dám động thủ với Thiện Ngân Sa! Quả nhiên là phía sau có kẻ chống lưng thì không coi ai ra gì!
Hồng Dịch tiếp tục phân phó.
- Cũng chỉ còn cách đó mà thôi.
Chu đại tiên sinh cười khổ một cái.
........................
- Ngũ Hành Kiếm Sát, phá!
Ngay trong lúc Hồng Dịch hạ quyết tâm, Hạnh Vũ Tiên lập tức động thủ.
Vị nữ tử dám động thủ với một trong thiên hạ bát đại yêu tiên uy danh lẫy lừng, liền thi triển sát chiêu lợi hại nhất. Tay vừa khẽ động, bên cạnh liền xuất hiện năm viên đan hoàn giống như châu ngọc, viên nào cũng chỉ to bằng hạt đào.
Mặc dù năm viên đan hoàn này chỉ lớn bằng hạt đào, không hề bắt mắt chút nào, thế nhưng bằng vào trực giác của mình, Hồng Dịch liền cảm thấy những viên đan hoàn này không hề tầm thường chút nào.
- Là kiếm hoàn, quả nhiên là đạo thuật đỉnh cao của Khổng Tước Vương, Ngũ Hành Kiếm Sát.
Hồng Dịch nhớ lại những ghi chép về Khổng Tước Vương trong Đấu Phật Bút Lục.
Ngũ Hành Kiếm Sát trong truyền thuyết của Khổng Tước Vương khi ngưng luyện đến cực điểm, sẽ luyện thành thứ pháp bảo hình cầu giống như năm viên đan hoàn. Đây là loại kiếm hoàn được tinh túy ngũ hành trong thiên địa kết hợp với thần hồn niệm và tinh huyết bản thân mà thành.
Năm viên hoàn đan này.
Viên thứ nhất đỏ tươi như máu, trong đó hiện lên rất nhiều ngọn lửa kết thành hình phù văn.
Viên thứ hai màu vàng rực rỡ, tỏa ra kim quang giống như Nguyên Tẫn Thiên Châu, thế nhưng kim quang mãnh liệt hơn rất nhiều, mắt nhìn thẳng vào liền cảm thấy nhức nhối vô cùng, thứ kim quang này giống như có thể đâm chảy máu mắt của kẻ nào nhìn vào.
Viên thứ ba lại có màu sắc đen như mực, khiến cho Hồng Dịch nhớ lại cây búa thủy tinh đen cực lớn mà khí đồ của Phương Tiên đạo Tiêu Sơn, Tiêu Vũ trong lúc giao đấu ngưng tụ ra.
Cho tới bây giờ Hồng Dịch mới biết được, đây chính là mộc khí, cũng là thán khí (khí than) trong ngũ hành nguyên khí. Trong thiên địa không có chỗ nào không có loại khí này.
Hoa văn trong những thứ thần binh lợi khí làm từ ba thứ văn cương tuyệt đỉnh cũng chính là do thán khí ngưng tụ mà thành. Vì thế các đại sư luyện đao của Vân Mông quốc, khi rèn đao đều phải trải qua một bước quan trọng, đó là tôi than. Bước này chính là mang đao kiếm từ trong lò ra, nhúng nhanh vào nước lạnh, sau đó cẩn thận thấm qua bột than, dùng các loại phương pháp khác nhau để cho khí than thẩm thấu vào trong thân đao, khiến cho cương thiết cùng than từ từ sinh ra một hình thái kết cấu hoàn mỹ, đến khi đó việc chế tạo thần binh lợi khí mới được coi là thành công.
Viên thứ tư lấp lánh trong suốt giống như thủy tinh, trong đó phảng phất có rất nhiều phù văn cực nhỏ đang lưu chuyển, cũng có thể cho phép rất nhiều thần niệm sử dụng nước tạo thành kinh văn chứa trong đó.
Viên thứ năm có màu vàng của đất đai, khiến cho người ta có cảm giác viên đan hoàn này rất đặc, rất nặng. Đây chính là kiếm hoàn được ngưng tụ từ tinh hoa của đất.
Năm viên kiếm hoàn vừa bay lên, viên kiếm hoàn màu đất vàng kia lập tức nổ mạnh, hóa thành một tầng sương mù màu vàng, bao vây toàn bộ hơn một trăm chiếc thuyền trên biển.
Tinh khí mãnh liệt của đất xộc thẳng vào mũi của mọi người, mùi nước tanh nồng của biển khơi dường như bị che lấp hoàn toàn.
Hồng Dịch có một loại cảm giác biển khơi bỗng hóa thành nương dâu.
Hơn một trăm chiếc thuyền dưới sự bao phủ của lớp sương mù màu vàng liền trở nên rất kiên cố, trông chẳng khác nào một vỏ trứng khổng lồ màu vàng.
- Đây là Địa Sát trong Ngũ Hành Kiếm Sát. Thật là lợi hại! Loại phòng ngự này sợ rằng không có thứ gì có thể công phá được!
Hồng Dịch nhìn vỏ trứng khổng lồ màu vàng liền biết đây là cương khí của Địa Sát. Hơn nữa bên cạnh còn có cương khí của Mộc Sát để bổ sung. Ngũ Hành Kiếm Sát này, sau khi luyện thành kiếm hoàn, vừa có thể công, vừa có thể thủ, ngũ hành hợp nhất làm một thể. Nếu như không có sự công kích mãnh liệt của một lực lượng cường đại gấp mấy lần, đạo thuật cao thâm gấp mấy lần thì không thể nào phá vỡ được. Thứ đạo thuật này đúng là tuyệt đỉnh trong tuyệt đỉnh.
Đây chính là đạo thuật của Ngũ Hành đạo năm đó.
Mấy trăm năm trước, Ngũ Hành đạo cũng từng sánh vai ngang với Thái Thượng đạo, Đại Thiện Tự.
Nhưng theo dòng lịch sử, đến bây giờ đạo phái này hoàn toàn bị tiêu diệt.
Khổng Tước vương chính là chiếm được vô thượng bảo điển Ngũ Hành Thiên Thư của Ngũ Hành đạo nên mới có thể tu luyện thành quỷ tiên.
Chuyện này trong Đấu Phật Bút Lục cũng nói qua.
Trong khi Hồng Dịch còn đang khiếp sợ trước sự lợi hại của Ngũ Hành Kiếm Sát, thì bất thình lình, viên kiếm hoàn do kim khí ngưng tụ thành của Hạnh Vũ Tiên liền xông vào đám mây đen của Thiện Ngân Sa, sau đó đột nhiên phát nổ, biến thành ba trăm sáu mươi đạo kiếm khí màu vàng rực.
Ba trăm sáu mươi đạo kiếm khí này sau khi phát nổ, tựa như một đóa hoa cúc diễm lệ nở rộ lao đi. Từng đạo kiếm khí sắc bén xé rách không khí lao thẳng vào trong mây đen, cùng lúc đó kiếm khí đan vào nhau hình thành một đại trận, gần như nghiền nát đám mây đen trong nháy mắt.
- Quả nhiên là Kim Tinh Sát trong Ngũ Hành Kiếm Sát!
Thiện Ngân Sa hừ một tiếng, mây đen liền ngưng tụ lại. Những tia thiểm điện trong đám mây càng trở nên mãnh liệt, từ bên trong dữ dội khóa chặt những đạo kiếm sát màu vàng giữa không trung, sau đó hung bạo quất thẳng vào.
Đồng thời, từ trong đám mây đen, từng đạo thiểm điện do nước ngưng tụ thành, mãnh liệt quật thẳng vào vỏ trứng màu vàng bên dưới.
Mỗi một tia chớp quất xuống, vỏ trứng bên dưới đều mãnh liệt tản ra một cỗ tinh khí màu vàng của đất. Thế nhưng thiểm điện vẫn không phá vỡ được làn sương mù màu vàng đậm đặc kia.
- Đỡ Thiên Mộc Sát của ta đây!
Giọng nói của Hạnh Vũ Tiên vang lên. Viên đan hoàn giống như thủy tinh đen từ trong làn sương mù màu vàng đậm đặc bay lên. Sau đó đột nhiên phát nổ, biến thành một cây búa lớn bằng thủy tinh đen, rồi mãnh liệt bổ xuống, lực lượng so với Kim Tinh Kiếm Sát ban nãy thì hung mãnh hơn rất nhiều.
Rào rào!
Cây búa thủy tinh đen không hề sợ bị thiểm điện quật xuống. Cây búa này bằng vào sức mạnh uy mạnh như một tảng núi, bổ thẳng vào đám mây. Đám mây do Thiện Ngân Sa vừa ngưng tụ lại lập tức bị đánh tan thành khói.
- Ngươi muốn chết!
Thiện Ngân Sa rống lên đầy giận dữ. Tất cả mây đen bỗng chốc cuồn cuộn nổi lên, trông giống như cả một đàn ngựa đang rầm rầm lao tới, trong nháy mắt ngưng tụ thành lôi cầu giống y hệt như lúc tiêu diệt Yến Chân Tông.
Kim Tinh Kiếm Sát, Mặc Tinh Đại Phủ bị lôi điện mãnh liệt quật xuống lập tức ngưng tụ lại thành hai khối kiếm hoàn, một vàng, một đen.
Đây là Thiện Ngân Sa dùng một lượng thần hồn lực cực lớn, trực tiếp đánh cho Kim Tinh Sát, Thiên Mộc Sát trở lại hình dạng ban đầu, cũng giống như một cao thủ quyền pháp, dùng sức mạnh cơ bắp, ôm chặt một cao thủ khác mà không dùng bất cứ kỹ xảo hay chiêu thức nào.
- Quỷ Thủy Sát! Ly Hỏa Sát!
Giọng nói của Hạnh Vũ Tiên lại truyền ra. Viên kiếm hoàn Thủy Sát trong suốt cùng kiếm hoàn Hỏa Sát đồng thời bay lên. Hai viên kiếm hoàn đâm thẳng vào nhau ngay giữa không trung, nhất thời bầu trời tràn ngập hỏa diễm và thủy quang.
Hỏa diễm và thủy quang lần lượt biến thành những phù văn khác nhau. Mỗi một phù văn bằng lửa đều có một phù văn bằng nước bay quanh, sau đó xoay tròn bay khắp bầu trời, giống như gió thổi mây tan, một lần nữa lại quét sạch sẽ từng đám mây đen của Thiện Ngân Sa.
Bịch!
Thiện Ngân Sa đang đứng trên sàn thuyền bỗng lùi về sau một bước, nhưng sắc mặt vẫn bình thường.
Hồng Dịch biết, trong trận đấu pháp vừa rồi, thần hồn của Thiện Ngân Sa thoáng chịu một chút thiệt thòi.
Ngũ Hành Kiếm Sát của đối phương thật kỳ diệu phi thường. Đây chính là ngoại đan pháp bảo tu luyện nhiều năm mà thành, hơn nữa thứ pháp bảo này nhất định là tự thân Khổng Tước Vương Hạnh Hiên luyện ra.
Bằng vào đạo thuật của Hạnh Vũ Tiên thì không thể nào gom nguyên khí của ngũ hành để luyện thành đan được. Thiện Ngân Sa lấy pháp lực bản thân để đối địch, tất nhiên cũng phải chịu thua thiệt đôi chút.
Luyện sát thành đan, đó chính là thủ đoạn chỉ có được sau khi vượt qua lôi kiếp.
Còn đan dược thủy ngân giống như thứ mà Mộ Dung Yến dùng để hiện hình, chỉ dùng một lần liền hóa thành tro bụi. Trong khi đó loại kiếm hoàn ngoại đan này có thể sử dụng vô tận. Viên hỏa sát đan kia, uy lực khi phát nổ, Hồng Dịch dám khẳng định rằng mặc dù thua kém Bạo Viêm Thần Phù Kiếm, nhưng tuyệt đối là ngang với uy lực Tử Lôi hỏa dược của Phương Tiên đạo, có thể khiến cho quỷ tiên trọng thương.
Vù!
Thiện Ngân Sa mãnh liệt thúc dục Hám Thiên cung. Vô Cực tiễn liền lập tức phá không, gào rít lao đi. Chính cây vô cực tiễn hợp làm một.
Phừng phừng!
Hỏa diễm bốc lên hừng hực, cả đất trời bỗng nhiên bị bao trùm bởi hai màu trắng và đen, những tiếng gào thét vô cùng vô tận vang lên khiến cho cả mặt biển chấn động.
Chín mũi vô cực tiễn, vù một cái, lao vọt đến, bắn thẳng vào vỏ trứng màu đất vàng.
Tu vi của Thiện Ngân Sa cao cường đến mức nào, trong lúc tức giận liền lấy ra Hám Thiên Cung, Vô Cực Tiễn, rồi thúc dục đến mức lớn nhất. Vô Cực tiễn ban nãy vừa mới hút được thần hồn của ba đại tông sư, một âm thần hiện hình, hơn nữa Thiện Ngân Sa lại dồn lực lượng cực mạnh để thúc dục đại trận Âm Dương Hỗn Động. Tất cả khiến cho tiễn thế của Vô Cực Tiễn đạt đến đỉnh điểm, cả thiên địa cũng phải rung chuyển.
- Hám Thiên cung! Vô Cực tiễn? Tại sao chúng lại ở trong tay ngươi.
Hạnh Vũ Tiên ở bên trong vỏ trứng màu vàng liền nhận ra Hám Thiên cung, Vô Cực tiễn! Nàng ta kêu lên một tiếng sợ hãi, rồi bỗng nhiên thu lại bốn viên kiếm hoàn, sau đó biến thành năm tầng vỏ trứng liên tiếp bao xung quanh bên ngoài.
Vô Cực tiễn dữ dội xuyên qua, mãnh liệt đâm thủng từng tầng một, thế nhưng một tầng vừa mất đi, tầng khác liền lập tức hiện ra phía sau.
Tầng tầng lớp lớp cứ sinh ra rồi bị xuyên thủng như vậy! Ý cảnh ngũ hành vận chuyển đến cực điểm, đây là sự phòng ngự toàn diện. Hạnh Vũ Tiên biết, Thiện Ngân Sa vừa xuất Hám Thiên cung, Vô Cực tiễn ra thì mình đã không còn là đối thủ, chỉ còn cách toàn lực phòng thủ.
- Ngươi cho rằng bằng vào đạo thuật của ngươi là có thể ngăn cản được Vô Cực tiễn sao?
Thiện Ngân Sa cười lạnh nói:
- Hồng Dịch, ngươi không nên động thủ, để ta đích thân giết nàng!
Trong lúc nói chuyện, uy lực của Vô Cực tiễn lại tăng lên.
Rầm rầm rầm rầm!
Bốn tầng vỏ trứng bị xuyên thủng, lớp phòng vệ biến mất.
- Thiện Ngân Sa! Ngươi muốn giết ai?
Đúng lúc này, xa xa từ phía chân trời, một giọng nói uy nghiêm đến cực điểm, mãnh liệt truyền tới.